Chiến Xu Chi Tinh

Chiến Xu Chi Tinh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323135

Bình chọn: 7.5.00/10/313 lượt.

kính mắt, lắc đầu than thở.

“Không phải là chui đầu vào rọ sao?” Đoàn Duẫn Phi không cho là đúng.

“Để cứu Đông Tâm Ngữ, ta nghĩ cho dù địa ngục hắn cũng không ngại nhảy vào.” Gia Cát Tung Hoành nói.

“Kế tiếp phải làm sao bây giờ?” Thạch Dật hỏi.

“Đó là do Thiên Xu quyết định.” Gia Cát Tung Hoành biết, Thiên Xu nhất định sẽ có hành động, bọn họ chỉ cần chờ hắn hạ lệnh là được rồi.

Tại Mỹ Lâm Kiệt Sinh ngồi trong một gian phòng tràn ngập mùi thuốc, trong phòng có một chiếc giường lớn, trên giường có một lão nhân gầy trơ cả xương đang nằm, hắn lẳng lặng lắng nghe lão nhân quát tháo, trên mặt thủy chung lộ vẻ mỉm cười.

Mấy ngày trước hắn bị Minh Nhật Võ Tàng triệu đến nước Mỹ, gặp mặt giải thích về nguyên nhân chưa tìm được Đông Tâm Ngữ, hắn biết đối mặt Minh Nhật Võ Tàng khẳng định không thể không nhận một chút chỉ trích, nhưng trước mắt cũng chỉ có nhẫn nại tính tình lão già này, vì kế hoạch của hắn, ai mắng hắn một chút cũng không để ý.

“Vì sao chưa tìm được? Bên ta xác nhận họ đã nhập cảnh Mỹ, ngươi nên nắm chắc hành tung của họ mới đúng, sao đến bây giờ vẫn không có nửa điểm tin tức? Ngay cả một đứa con gái cũng không bắt được, ngươi rốt cuộc là làm gì?” Minh Nhật Võ Tàng tức sôi lên, chỉ vì Đông Tâm Ngữ mất tích đã tám ngày, đến bây giờ vẫn chưa tìm ra.

“Ngài (cô ta gọi là Thân ái, để chỉ Minh Nhật Võ Tàng là chồng yêu, nhưng trong trường hợp này để là chồng yêu thì kì quá, nên để tạm là ngài) chúng ta đã đặt cơ sở ngầm ở từng sân bay, chỉ cần cô ta vừa xuất hiện, chúng ta lập tức sẽ biết.” Cạnh giường lớn, một nữ tử mặc kimônô xinh đẹp không nóng không lạnh trấn an Minh Nhật Võ Tàng.

Nàng đúng là người vợ bé thứ năm mà Minh Nhật Võ Tàng sủng ái nhất Nhật Liên Quỳnh Tử.

“Đúng vậy, xin đừng nóng vội, Minh Nhật tiên sinh, tôi nói rồi, cho dù chúng ta không chủ động tìm Tâm Ngữ, Tâm Ngữ cũng sẽ tự động trở về tìm tôi.” Lâm Kiệt Sinh một chút cũng không nóng vội, ngược lại, tâm tình của hắn còn phi thường tốt. (Đoạn này tiếp tục mấy ngôi tôi – ta – ngươi – ngài khác nhau tùy vào người nói nhé)

Lúc trước, theo tin từ Đài Loan, Diêm Quýnh cùng Đông Tâm Ngữ và hai người đàn ông lạ cùng lên máy bay tư nhân, lúc ấy, thủ hạ của hắn còn phát hiện Diêm Quýnh và Đông Tâm Ngữ hai người rất thân mật, quan hệ tựa hồ không tầm thường……

Khó trách Trung tâm sinh kĩ Khoa Lợi vẫn không biết tung tích trái tim nhân tạo, thì ra Diêm Quýnh yêu Đông Tâm Ngữ, cho nên luyến tiếc không giao nàng ra!

Tin tức này khiến toàn bộ lo âu của hắn tiêu trừ hầu như không còn, bởi vì hắn chỉ lo lắng Diêm Quýnh cuồng bạo sẽ gây bất lợi cho Đông Tâm Ngữ, trực tiếp giết người moi tim, nay biết được hắn động tâm với Đông Tâm Ngữ, bởi vậy, Đông Tâm Ngữ chẳng những an toàn vô lo, còn có một vệ sĩ đáng tin cậy!

Thật tốt quá, mọi chyện đều ở trong lòng bàn tay hắn, một khi trái tim Đông Tâm Ngữ phát bệnh, hắn dám cam đoan Diêm Quýnh tuyệt đối không thể chịu được khi thấy bộ dáng phát bệnh của nàng, đến lúc đó, ngoài ngoan ngoãn đem nàng về, hắn không còn lựa chọn nào khác.

“Vì sao? Ngươi dựa vào cái gì mà chắc chắn như vậy? Diêm Quýnh muốn là trái tim nhân tạo, nói không chừng hắn đã sớm đem người đưa đến Trung tâm sinh kĩ Khoa Lợi rồi!” Minh Nhật Võ Tàng tức giận vung mạnh tay.

“Ngài đừng tức giận, trái tim của ngài sẽ chịu không nổi.” Nhật Liên Quỳnh Tử ôn nhu khuyên nhủ.

“Ta có thể không tức sao? Ta chờ trái tim đó gần một năm! Kết quả có thể là trắng tay……” Minh Nhật Võ Tàng không cam lòng.

“Phu nhân, xin tin tưởng tôi, trái tim nhân tạo tuyệt đối chạy không thoát……” Lâm Kiệt Sinh si mê nhìn chằm chằm dung nhan tuyệt mỹ của Nhật Liên Quỳnh Tử, mỗi lần thấy nàng, hắn vẫn như cũ rung động rất sâu.

“Tiến sĩ Kiệt Sinh nhất định sẽ có biện pháp tìm lại trái tim, ngài cứ yên tâm!” Nhật Liên Quỳnh Tử nhìn hắn một cái, vỗ vỗ cánh tay Minh Nhật Võ Tàng.

Nhìn thấy vậy, xương cốt Lâm Kiệt Sinh thiếu chút nữa vỡ vụn!

Người đàn bà mị hoặc này…… Hắn thế nào cũng phải chiếm lấy nàng!

“Bằng cách nào? Hắn hiện tại ngay cả Đông Tâm Ngữ ở nơi nào cũng không biết.” Minh Nhật Võ Tàng thầm oán nói.

“Tôi biết, Đông Tâm Ngữ bị “Bắc Đẩu Thất Tinh” mang đi, tuy rằng “Bắc Đẩu Thất Tinh” ở đâu tôi cũng không rõ, bất quá không quan trọng, căn cứ suy đoán của tôi, Diêm Quýnh tựa hồ thích Tâm Ngữ, chỉ cần vậy hắn nhất định sẽ mang Tâm Ngữ tới tìm tôi, hơn nữa cũng sắp rồi……” Lâm Kiệt Sinh tính thời gian, Đông Tâm Ngữ cũng nên đến thời điểm phát bệnh rồi.

“Đông Tâm Ngữ có nhược điểm gì trong tay ngươi sao?” Đôi đồng mâu lợi hại của Nhật Liên Quỳnh Tử nhìn chằm chằm hắn.

Hắn cả kinh, vội vàng nói: “Không có, chỉ là tôi là người hiểu nhất trạng huống của nàng ta, trừ tôi, không ai có thể chiếu cố nàng……”

“Phải không? Thì ra ngươi tốt với em họ như vậy……” Nhật Liên Quỳnh Tử châm chọc nhếch khóe miệng.

“Phu nhân đừng hiểu lầm, nàng chỉ là bệnh nhân của tôi!” Hắn vội vã làm sáng tỏ.

“Ta không hiểu lầm cái gì, Kiệt Sinh tiến sĩ, ta chỉ là tò mò vị biểu muội của ngươi có ỷ lại ngươi như ngươi tưởng không.” Nhật Liên Quỳnh Tử thản


XtGem Forum catalog