
chút, không cần xúc động, chuyện này đối
chúng ta không có chỗ tốt, trong thiên hạ hay là vương thổ, Hoàng huynh
là đế vương, hắn làm cái gì khi nhìn vào đều là thiên kinh địa nghĩa ,
đừng đi trêu chọc hắn” Lạc Hàn nhìn ánh mắt Tử Điệp nói.
“Đế vương? Đế vương thì cái gì đều có thể tùy tiện làm sao? Không
phải là xem chúng ta thân mật sao, vì sao không đến trước mặt mà nhìn,
ta có thể tự mình làm mẫu cho hắn xem” Tử Điệp tức giận nói.
Lạc Hàn nghe được Tử Điệp tức giận nói câu này nhất thời nở nụ cười,
hắn tin tưởng nếu Hoàng Thượng thực ở trước mặt hắn nàng khẳng định
không làm, bởi vì Tử Điệp từng cùng hắn nói qua, kiều thái của nàng chỉ
vì một người tên là Lạc Hàn mà bày ra.
“Đừng nói thế , nếu hắn đến nhìn chúng ta , chúng ta cũng đừng nói
gì, nào có thấy đạo lý nào đặt trên người Hoàng Thượng, mặc kệ nói như
thế nào ngoài thân phận đế vương hắn vẫn là đại ca ta kính trọng, tuy
rằng chúng ta có ngăn cách, răng cùng môi còn thường xuyên đánh nhau
huống chi hai người chúng ta, tin tưởng quan hệ chúng ta sẽ tốt lại” Lạc Hàn nói, lời này cũng là an ủi chính mình lại là an ủi Tử Điệp.
“Ngươi nếu là một người bình thường thì thật tốt, chúng ta không cần
đối mặt với nhiều lựa chọn bất đắc dĩ như vậy” Tử Điệp thì thào nói.
“Ta cũng hy vọng mình có thể người bình dân, chúng ta có thể qua cuộc sống củi gạo du muối bình thản” Lạc Hàn đáp.(vâng…cứ mơ mộng đi ạ…khi đó vì cái ăn mà trở mặt hết tình…có phá hủy không khí không ta *ngẩng đầu tự hỏi*)
“Không thèm nghĩ nhiều đến chuyện không thể xảy ra, ký đến chi tắc an chi * ” Tử Điệp nói.
“Đi thôi, đi gặp gặp Hoàng Thượng, hắn đều đã xem lâu như vậy chúng
ta nếu không đi qua cũng thật có chút đại bất kính, ở trước mặt hắn đừng nói lung tung nói theo ta là được rồi, về sau ta không ở bên cạnh
ngươi, vận mệnh của ngươi đều nắm giữ ở trong tay hắn, đừng đi chống đối hắn, biết không ?” Lạc Hàn nắm tay Tử Điệp vừa đi vừa nói chuyện.
“Yên tâm, ta biết làm thế nào, ta sẽ không đi làm chuyện nhổ răng cọp” Tử Điệp hung hăng nói.
Lạc Hàn nghe Tử Điệp đem Lạc Hiên so sánh là hổ đã muốn cười, mỗi
người đều nói Hoàng Thượng là chân long thiên tử , cũng chỉ có Tử Điệp
mới có thể nghĩ ra phép so sánh kì quái như vậy, Phong Lạc Hiên nhìn bọn họ tay nắm tay hướng hắn đi tới, hoảng hốt nhìn một đôi hồ điệp hạnh
phúc ở trước mặt bọn họ bay tới bay lui, loại này hạnh phúc bỉ dực song
phi** làm cho Phong Lạc Hiên ghen tị nghĩ nổi điên, mà Lạc Hàn bình tĩnh nhìn Phong Lạc Hiên, còn Tử Điệp
thì sao, ở trong mắt Tử Điệp nàng chỉ thấy một con hổ uy mãnh đang mở to mồm đầy máu chờ bọn họ hai đứa nhỏ đáng thương tự dẫn xác tới rồi sau
đó nuốt vào trong bụng.
Tử Điệp lẳng lặng đứng ở trước mặt Phong Lạc Hiên, mãn nhãn lửa giận
vừa rồi bây giờ đã hoàn toàn là một mảnh yên tĩnh không có một tia gợn
sóng.
Phong Lạc Hiên dấu diếm thanh sắc cùng Lạc Hàn nói chuyện ánh mắt lại thường thường liếc về phía Tử Điệp, Phong Lạc Hiên âm thầm bội phục khả năng tự chủ của Tử Điệp, vừa rồi ở xa xa Phong Lạc Hiên rõ ràng cảm
nhận được Tử Điệp đang rất tức giận, tức giận kia giống như muốn đốt
cháy hắn, mà giờ phút này lại bình tĩnh giống như việc gì cũng chưa từng phát sinh.
Mà tự chủ như vậy lại làm cho Phong Lạc Hiên có chút tức giận, bởi vì lúc này Tử Điệp cho người ta một loại cảm giác cách xa ngàn dặm, bình
tĩnh làm cho Phong Lạc Hiên cảm thấy Tử Điệp vẫn đem hắn trở thành người xa lạ mà đối đãi , bởi vì chỉ có ở trước mặt người quen thuộc mới có
thể toát ra chân tình của chính mình, mà biểu tình lạnh nhạt của Tử Điệp như đang nói, ta và ngươi không quen đừng đến gần đây, điều này làm cho Phong Lạc Hiên có một loại cảm giác vô lực, hắn ẩn ẩn bắt đầu lo lắng
cho dù là Lạc Hàn không ở bên người nàng thì mình có bao nhiêu phần nắm
chắc có thể chinh phục Tử Điệp, Phong Lạc Hiên cũng không có đáp án.
“Hai người các ngươi nha, thật không biết nói các ngươi có
cái gì tốt, một người là Vương gia một người là Thái Phó, các ngươi sở
tác sở vi ở trong cung có ngàn vạn ánh mắt đang theo dõi, không phải
trẫm nói các ngươi, vừa rồi không cẩn thận đi ngang thấy một màn này còn làm cho trẫm ngượng ngùng huống chi trong cung còn có nhiều hạ nhân
cùng phi tần như vậy, về sau chú ý chút đừng làm ở nơi đông người như
vậy, một người chưa hôn một người chưa gả, nếu truyền ra đối với hai
người các ngươi đều không tốt” Phong Lạc Hiên cười tủm tỉm nói.
“ Đã để Hoàng huynh chế giễu thần đệ về sau chú ý, Tử Điệp biết ta muốn đi đánh giặc khó tránh khỏi có chút nhi nữ tình trường ” Lạc Hàn đơn giản giải thích.
“Hoàng Thượng vừa rồi người nói một người chưa hôn một người
chưa gả khanh khanh ta ta không tốt, như vậy Hoàng Thượng ý tứ là đã kết hôn đã gả làm như vậy là giữ quy tắc” Tử Điệp nói.
“Tử Điệp như thế nào lại cùng hoàng huynh nói như vậy, hoàng
huynh nói vậy là vì tốt cho chúng ta, nếu trong cung truyền tin đồn đối
với nữ hài tử ngươi không tốt, hoàng huynh là thay chúng ta suy nghĩ” Lạc Hàn hung hăng cố ý trừng lớn ánh mắt nói.
“Không có gì, đã có thói quen Tử Điệp như