XtGem Forum catalog
Chị Kế Của Lọ Lem

Chị Kế Của Lọ Lem

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323363

Bình chọn: 7.00/10/336 lượt.

i thế nào cho phải thì

Melanie xuất hiện , nhất thời anh giống như nhìn thấy cứu tinh liền vội

nghênh đón : “A, Melanie tiểu thư, cô tới vừa lúc, mau qua xem bạn của

cô, bộ dáng của cô ấy thực không thích hợp……”

Melanie đi đến bên người Sriranda, ôm lấy vai cô, nhẹ giọng hỏi : “Sisi, em làm sao vậy?”

Thanh âm của cô ôn nhu thuần hậu, có năng lực yên ổn lòng người, Sriranda dại ra ngẩng đầu lên, trong mắt lòe ra lệ quang, thần kinh vẫn căng thẳng

rốt cục có thể tìm nơi giẫy bày.

“Melanie……”

“Chị ở đây.” Melanie cầm tay cô.

Trên mặt cô nổi lên một loạt biến hóa, giống như một chiếc mặt nạ cứng ngắc, chậm rãi, từng chút một từng chút một bong ra, biến thành bột phấn dần

dần trôi đi, mà phía dưới mặt nạ chôn sâu nổi yếu ớt mà không người nào

biết, hơi chút đụng chạm sẽ tạo thành thương tổn.

“Em……” Cô

cầm ngược lại tay Melanie, giống bị cái gì chặn lại yết hầu, liều mạng

hít vào mới có thể nói ra những từ phía sau,“Thật…… Sợ hãi……”

Tâm Melanie nhất thời đau đớn, nhìn bộ dạng lúc này của Sriranda, nghe

Sriranda nói ra những lời này, cô cảm thấy thật bi thương, vội vàng đem

cô ấy ôm vào lòng.

“Em rất sợ hãi…… Melanie……” Sriranda ở trong lòng cô nói không nên lời.

“Không có việc gì cưng à.” Cô vuốt ve tóc của cô ấy, ôn nhu an ủi.

Sriranda thấp giọng nói : “Em cảm thấy dường như mình đã quay về thời điểm mười

ba tuổi, cũng có một ngày như vậy, cũng là ngồi như vậy, nghe từng thanh âm ho khan của cha bên kia cánh cửa. Ông vẫn ho vẫn ho, em nghe xong mà thực sợ hãi……”

Melanie sợ run một chút.

“Lại sau

đó, ông không ho nữa , em đi vào thì thấy ông nằm yên ở trên giường, đã

chết.”. Đêm hôm sinh nhật mười bốn tuổi của Isaac là một đêm đáng sợ

nhất mà trong cuộc đời cô trải qua, cũng là một lần duy nhất cô khóc. Mà giờ phút này, cô ngồi ở bên ngoài cánh cửa phòng Isaac, cảm giác như

vậy lại lần nữa xâm chiếm, đáng thương thay cô lại không hề có lực chống đỡ.

Khi rời đi Maya, cô dứt khoát quyết tuyệt vứt bỏ hết tất cả, sau khi đến Oka Biscay, cũng có lúc ngẫu nhiên nhớ tới nhưng liền

nhanh chóng quăng ra sau đầu. Khi anh bình an thì cô hận không thể tận

lực rời xa, nhưng khi anh vừa xảy ra việc thì cô lại sốt ruột hơn bất cứ ai. Tưởng tượng bên trong cánh cửa kia là một hồi đấu tranh sinh tử là

cô lại như nghe thấy thanh âm ho khan của ba ba.

Một chút một chút, như từng cây châm đâm vào lòng cô, đau đớn không chịu nổi. Huống

chi — cô còn nói ra những lời nói quá đáng như vậy với Isaac.

“Sriranda, chúng ta đừng cãi nhau được không? Tôi không nghĩ cãi nhau với cô.”

“Tôi nghĩ anh đã lầm, cảm tình của chúng ta còn không có tốt đến mức có thể cãi nhau ?”

“Có thể hòa hảo không?”

“Tôi nghĩ, không cần thiết.”

Dưới ánh trăng sáng trắng, thiếu niên mở to đôi mắt hỏi cô : “Nếu tôi cứ chết đi như vậy, em có thể tha thứ cho tôi hay không?”

“Nếu tôi cứ chết đi như vậy, em có thể tha thứ cho tôi hay không?”

“Nếu tôi cứ chết đi như vậy, em có thể tha thứ cho tôi hay không?”

Những lời này như âm thanh nguyền rủa đáng sợ, máu tươi đầm đìa hiện ra trước mặt cô. Cô nhìn anh ngã xuống, trơ mắt nhìn anh còn đang mỉm cười, đột

nhiên trở nên không còn hô hấp.

Trái tim đau đến không thể thừa nhận. Như là khi cha chết đi.

Sriranda đột nhiên đứng lên, dọa Melanie cùng Eric phải nhảy dựng.

“Isaac, anh nghe rõ cho tôi !” Cô đối diện với cánh cửa, tay nắm thành quyền,

dùng hết khí lực toàn thân cao giọng hô, “Vừa rồi anh hỏi tôi một vấn

đề, hiện tại tôi trả lời — nếu anh cứ chết đi như vậy, tôi tuyệt đối,

tuyệt đối sẽ không tha thứ cho anh!”

Melanie cùng Eric liếc mắt nhìn nhau một cái.

“Đừng nghĩ có thể đắc ý như vậy, dựa vào cái gì? Anh tra tấn tôi suốt 14

năm,14 năm a, một câu rất xin lỗi liền có thể bù lại tất cả dĩ vãng sao? Tôi nói cho anh biết, có bản lĩnh liền sống sót cho tôi! Không phải anh không cam lòng sao? Nếu không cam lòng, vậy phải sống cho tôi! Nghe

thấy không ? Isaac · Vera, cho tới nay, đều là anh ra lệnh cho tôi, hiện tại đến phiên tôi lệnh cho anh — muốn tôi tha thứ, thì phải sống cho

tôi! Phải sống! Phải sống!”

Cùng lúc đó, trong một căn phòng

khác của thành Mira, phòng “Tử trân châu”, Biff đem một cái hộp gỗ để

trước mặt Hans, mở ra, trong hộp tràn đầy kim tệ.

“Điện hạ

phái tôi đến làm một cuộc giao dịch với thuyền vương, ngài ấy muốn dùng 1 triệu Farrell để mua viên ngọc Artemis trong tay ngài.”

Hans chậm rãi nhả ra một làn khói, nói : “Kỳ thật ta biết mấy ngày hôm nay,

cái tên tiểu tử kêu Luis kia đang tìm kiếm bộ ngọc mười hai thần Olympus này, không nghĩ tới, Gary vương tử cũng có hứng thú với nó.”

Biff cười nói : “Những kiểu châu báu như thế này thì đương nhiên là phải sưu tập toàn bộ mới có ý nghĩa.”

Hans không nói tiếp, ánh mắt nửa híp.

Biff còn nói : “Thuyền vương phú khả địch quốc, tự nhiên sẽ không keo kiệt

chỉ vì một viên ngọc, nếu ngài cho rằng cái giá này còn thấp thì cứ việc ra giá, vương tử chúng ta rất có thành ý.”

“Chuyện này……” Hans bắt chéo chân, mặt lộ vẻ khó xử,“Không phải vấn đề tiền nong.”

“Như vậy là?”

Hans đem thuốc dập tắt, nói ra quyết