Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Chết Cũng Không Thể Yêu

Chết Cũng Không Thể Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322603

Bình chọn: 9.5.00/10/260 lượt.

ra bí mật sau, tâm linh lâu không động giờ như quỷ giãy khỏi trói

buộc, lại lần nữa đem anh bắt giữ, sẽ cắn nuốt anh.

Cúi đầu nhìn bàn tay chính mình, hơi hơi phát run.

Chôn sâu mười năm, cố gắng quên đi đến gây tê chính mình, làm cho

đầu óc nghĩ đến chuyện gì cũng không từng phát sinh, cố ý bắt nó trở

thành một hồi ác mộng, chỉ cần tỉnh lại, mộng liền biến mất, chưa từng

tồn tại.

Nhưng, nó quả thật đã xảy ra, cũng quả thật tồn tại, cho dù trong đầu anh đã quên, tâm cũng sẽ giúp anh chặt chẽ nhớ kỹ.

Nặng nề mà thở ra một hơi, sắc mặt anh trắng bệch đia xuống giường,

mở giá sách ra, theo khóa ngăn kéo mở ra hé ra mảnh giấy cắt từ báo đã ố vàng, trên báo là hình ảnh chụp cảnh cháy sạch hoàn toàn, ảnh chụp và

tiêu đề bài báo cũng không lớn, viết: Nửa đêm sườn núi mất hồn, hư hư

thực thực rượu giá chàng sơn.

Phóng viên đối với sự kiện cjiếc xe bị cháy ở nơi sườn núi hẻo lánh

đưa tin thật sự là giảm đi nhiều, phảng phất chỉ là một địa phương nhỏ

nên tin tức trên trang báo được viết bằng văn vẻ nhẹ nhàng, nếu không

nhìn kỹ, thực dễ dàng sẽ bị xem nhẹ.

Bất quá, tin tức nhỏ này đối với Đường Tắc An mà nói, lại lớn đến đủ để phá hủy toàn bộ cuộc sống của anh, lớn đến ảnh hưởng đến toàn bộ

tính tình cùng cuộc sống sau này của anh.

Ánh mắt anh dừng lại ở dòng chữ nhắc tới: “Nhà họ Đồng ba người có

hai người chết một người bị trọng thương”, cùng với “Cảnh sát không bỏ

qua khả năng chủ xe vì né tránh xe đối diện mà ra sự việc đáng tiếc,

hoài nghi khả năng xe đối diện ở sườn núi hoành hành đi với tốc độ lớn,

sau khi gây chuyện lại chạy vô tung vô tích……” Những chữ đó, thân thể

nhịn không được run run, ngực lại là một trận buồn đau run rẩy.

“Hô…… Hô…… Hô……” Hắn liều mình hô hấp, cố gắng làm dịu đi vết rách dưới đáy lòng đang bị một lực đạo mãnh liệt xé ra.

Anh, chính là người gây ra họa lại hốt hoảng bỏ chạy, là hung thủ

giết một đôi vợ chồng, là tội phạm đã gây họa lại thấy chết mà không

cứu!

Là anh! Anh a!

Khi đó, nếu anh lập tức tiến lên cứu giúp, nhà họ Đồng có lẽ…… Có lẽ sẽ không thảm như vậy, nhưng anh lại không làm vậy, mà sợ tới mức đào

tẩu……

Sau đó, anh không có can đảm hướng cha mẹ hoặc người trong nhà thừa

nhận chính mình gây tội đi, càng sợ sự kiện khi sáng tỏ sẽ phá hủy bộ

mặt của Đường gia, tổn hại hình tượng của tập đoàn, cho nên chỉ có thể

khâu nhanh miệng, nuốt vào sợ hãi cùng bất an, một mình chịu đựng lương

tâm khiển trách cùng giằng xé.

Bí mật này, giữ kín suốt mười năm……

Mấy năm trước, anh luôn lo lắng đề phòng, rất sợ ai đào ra quá khứ

xấu xí dơ bẩn của anh. Nó tựa như quả bom hẹn giờ, lúc nào cũng uy hiếp

anh, làm cuộc sống hàng ngày của anh trở nên bất an.

Nhưng theo thời gian trôi đi, tin tức nhỏ đó rất nhanh đã bị tin tức mới che lấp, ngay từ đầu vốn không có gây nhiều sự chú ý lắm, sau lại

càng không có người nào nhớ rõ, cho dù là anh, cũng chậm chậm đem chuyện này thành phai nhạt, chậm rãi theo tội ác đi vào lãng quên, anh nghĩ

đến anh rốt cục có thể giải thoát…Nhưng là ai ngờ được đến, anh lại sai sót ngẫu nhiên vì mở một khu

nghỉ dưỡng, mà quay về thôn Nghênh Hi, sau đó, lại lần nữa gặp gỡ người

duy nhất sống sót của nhà họ Đồng.

Theo ngăn kéo lại xuất ra một phần tư liệu điều tra, trên đó viết

lại hết thảy về Đồng Húc Hòa, bao gồm ngày tháng năm sinh cùng cuộc sống trưởng thành trong mười bảy năm.

Đồng Húc Hòa, khi anh nhìn đến của khuôn mặt của cô, nghe đến cô gặp được cô, anh mới bắt đầu điều tra bối cảnh của cô, rốt cục xác nhận

người bị trọng thương năm đó của Đồng gia là một tiểu cô nương, chính là cô. Anh nghĩ đến cô đã chết, không nghĩ tới cô vẫn còn sống, sống sót,

chờ đưa anh chế tài……

Anh mới hiểu được, anh nghĩ đến bí mật của anh đã đi qua, không nghĩ tới sự tình căn bản còn không có đi qua……

Vĩnh viễn không qua được……

“Cho nên, anh là vì chuộc lỗi mà thu dưỡng Đồng Húc Hòa?” Lí Thụy

Vân ở biết được tiền căn hậu quả sau, vẫn một bộ khó có thể tin.

“Đúng vậy, anh nợ cô ấy nhiều lắm. Mười năm nay, cô ấy sống rất khổ, hiện tại anh có thể làm, chính là bằng mọi cách giúp cô ấy tìm hạnh

phúc về……” Anh cứng rắn nói.

“Hạnh phúc? Anh tính làm cho cô ấy hạnh phúc như thế nào? Chẳng lẽ

ngươi nghĩ chiếu cố cô ấy cả đời?” Lí Thụy Vân kinh ngạc nghi hoặc trừng mắt nhìn anh.

“Không, dù không ở bên anh vẫn chiếu cố cô ấy, chờ cô ấy trưởng

thành, anh sẽ cấp cho cô ấy một khoản tiền, cấp cô ấy một ngôi nhà tốt,

sẽ giúp cô ấy tìm một người chồng tốt đáng tin cậy……” Đây là kế hoạch

của anh.

“Phải không? Nguyên lai anh là nghĩ như vậy……” Lí Thụy Vân thở ra một hơi nhẹ nhõm.

“Cô ấy có quyền được hưởng một cuộc sống tốt, mà anh, chính là muốn đem hết thảy thuộc về cô ấy, đều trả lại cho cô ấy.”

“Em đã hiểu, nếu đây là tâm nguyện của anh, em sẽ giúp anh.” Cô còn thật sự nói.

“Em sẽ giúp anh?” Anh sửng sốt một chút.

“Đúng vậy, chỉ cần cô ấy hạnh phúc, cảm giác tội lỗi trong lòng anh

mới có thể biến mất, đúng không? Cho nên anh yên tâm, em cũng sẽ hảo hảo đối đãi cô ấy, cũng tuyệt đối sẽ không đem chuyện này nói cho bất luận

kẻ nào……” Cô