Chết Cũng Không Thể Yêu

Chết Cũng Không Thể Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322530

Bình chọn: 7.00/10/253 lượt.

n giúp đỡ em đi.” Cô đoán vậy.

“Hắn sẽ không phải muốn đuổi theo em đi?” Anh hừ lạnh, mồm há to đem nước uống hết, đem cái cốc cùng phong thư kia cùng nhau vứt thật mạnh

xuống một bên giường.

*Chua qá Đường ca ạ! *

“A? Làm sao có thể……” Cô sửng sốt.

“Đưa em đến trường học là muốn cho em đọc sách, không phải đi yêu

đương, phải đem tâm tư đặt ở trong sách vở.” Anh nghiêm túc nói.

“Vâng, em biết.” Cô cảm thấy anh thật sự là suy nghĩ nhiều quá, cô so với Tạ Tường Nghị còn lớn hơn một tuổi a!

“Biết cũng đừng cùng nam sinh thân thiết quá, phải bảo trì khoảng cách.” Anh lại nói.

“Được, anh đừng quan tâm loại việc nhỏ này, nhanh chút nghỉ ngơi

đi.” Cô thầm cảm thấy buồn cười, bất quá là phong thư bị lộ ra, anh làm

sao như vậy khẩn trương a?

“Em a, từ nhỏ đã không gia nhập cuộc sống trong một tập thể, rất đơn thuần lại rất thiên chân, người khác nói cái gì đừng tin tất cả, phải

nhận biết cái gì là nói thật, cái gì là nói dối……”

*Tiện học luôn anh khi nào thì nói chua như vậy*

“Em không ngốc như vậy!” Cô tức giận nói.

“Hiểu hay không đạo lí đối nhân xử thế cùng ngu ngốc cũng không có

quan hệ gì.” Anh hừ nhẹ một tiếng. Cô không biết, kia vẻ mặt nhỏ nhắn

cùng bộ dáng mềm mại của cô, thật khó bỏ qua mà khi dễ.

*Mit: Khi dễ thế nào hả anh, chứng minh chứng minh a…. Đường ca: *cười gian* muốn xem sao? Dễ khi nào ca khi dễ cho xem…hắc hắc…. Mit:

bt! …. Đường ca: *lườm lườm* Mit nói jè đấy? … Mit: *nịnh nọt* Ca, em

nói ca bình thường í mừ… Đường ca: thực ra ca thích biến thái :”> …

Mit: “…T__T…” *Người này có phải hay không vì sinh bệnh, mới trở nên nhiều lời như vậy? Không, bình thường cũng rất nhiều lời……

Cô ở trong lòng nói thầm, lười cùng anh ở nửa đêm lại tranh cãi

chuyện này đó vô nghĩa, giống như dỗ tiểu hài tử cô đối với anh

nói:“Vâng, em sẽ nghe lời anh nói, biết để tâm thế nào. Hiện tại, anh

làm ơn mau ngủ đi!”

Anh nhìn cô liếc mắt một cái, không biết là đầu vẫn như cũ phát đau, vẫn là yết hầu vẫn bị thiêu đau, tâm tình chính là phiền muộn không

vui, vẫy tay nói:“Em đi trước ngủ đi, anh nghĩ đổi cái quần áo……”

“A? Quần áo ẩm ướt sao? Em đến giúp anh……” Cô thế này mới phát hiện trên người anh toát ra không ít mồ hôi.

“Không cần! Mau đi ra, miễn cho bị anh lây bệnh.” Anh đẩy cô ra,

tính tự đi xuống giường, nhưng là chân mới chạm đất, cả người liền đầu

váng mắt hoa trái phải đều lay động.

Cô lập tức dìu anh ngồi xuống, vội la lên:“Anh căn bản còn không có tốt, mau ngồi xuống.”

Hắn thở phì phò ngồi xuống, buồn bực nhìn tinh thần cực tốt của cô.“Kỳ quái, cùng bị mắc mưa, vì sao em không có việc gì?”

Theo lý mà nói, cô đã ở trong mưa thời gian so với anh còn dài hơn,

thân thể lại so với anh cũng nhỏ bé yếu ớt hơn, như thế nào mà cô ngay

cả cái hắt xì cũng không có, anh lại bị cảm mạo nghiêm trọng?

“Bởi vì em từ nhỏ lớn lên ngay tại núi rừng a! Trên núi chịu mưa gió đã sớm tập thành thói quen. Mà anh a, em thấy anh từ nhỏ đến lớn căn

bản không chịu mưa quá lớn như vậy.” Cô khẽ cười nói.

Anh bị nói như vậy thì ngẩn ra, xác thực, thân là con trai độc nhất, từ nhỏ đã được bảo hộ vô cùng tốt, đừng nói gặp mưa, có khi ngay cả ánh nắng Mặt trời cũng khó chiếu đến, chẳng qua anh cố ý tập thể hình vận

động……

“Cho nên, đừng nhìn em gầy nhỏ liền đã cho rằng em rất yếu, kỳ thật

em nhưng là da đồng cốt thiết đâu! Sức chống cự rất mạnh.” Cô mang điểm

nho nhỏ tự phụ nói.

Xem cô nói được kiêu ngạo, mắt anh hơi hơi nheo lại.

“Phải không? Anh đây muốn nhìn xem sức chống cự của em có hay không thật sự mạnh như vậy……” Anh dở trò đùa dai đem cô kéo lại gần, phả hơi

thở lên mặt cô, ý đồ lây bệnh cho cô.

“A?” Cô hoảng sợ, không đứng vững, cả người liền như vậy trực tiếp ngã ngồi ở trên đùi anh.

Tư thế ái muội này, làm cho hai người đều sợ run một chút, trong

thời gian ngắn ngủi bốn mắt nhìn nhau, trong không gian mờ ám hơi thở va chạm lấn nhau……

Ngây người ba giây, hai người lại giống như xúc điện tách ra, anh

cảm thấy máu trong người hướng thẳng lên trên, sớm buồn đau không thôi

cái gáy tựa như có người cầm vũ khí đánh mạnh vào. Mà cô, khuôn mặt nhỏ

nhắn toàn bộ bị thiêu thành hồng, kích động đứng nghiêm dậy, cúi đầu lắp bắp nói:“Em…… Em…… Đi lấy áo ngủ…… sạch……”

Dứt lời, cô vội vàng tránh ra, từ trong tủ quần áo lấy ra một bộ áo

ngủ khác, lại theo trong phòng tắm lấy ra khăn mặt, đi đến trước mặt

anh, lại thế nào cũng không dám giúp anh cởi quần áo.

“Anh chính mình làm đi.” Anh xoa cái gáy bị đụng đau, tự mình cởi bỏ áo ngủ, lấy khăn mặt, sát mồ hôi trên người, đã có điểm sử dụng không

được lực.

Thấy anh lau một cách vô lực, cô không đành lòng, đành phải tiếp

nhận khăn tiếp tục lau, dọc theo bờ vai kiên định tới eo lưng của anh

lau xuống.

Lần đầu tiên thấy nam nhân hỏa thân,*50% thôi ạ* cô vừa hoảng vừa thẹn, không dám nghĩ nhiều, cũng không dám nhìn anh, động tác cứng ngắc vì anh chà lau xong, lại nhanh chóng thay áo ngủ mới.

Hắn lẳng lặng nhìn cô khom người vì anh cầm sẵn áo ngủ thay vào người, trong đầu lưu chuyển hỗn độn một ý niệm kỳ quái. *dê xồm, hắc hắc*

Hai má của cô


Teya Salat