Chàng Giảng Viên Cầm Thú Của Tôi

Chàng Giảng Viên Cầm Thú Của Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328124

Bình chọn: 7.00/10/812 lượt.

hẹn hò, nhất thời cảm

thấy có một tiếng sấm vang lên trên đỉnh đầu, khiến toàn bộ thần kinh của cô vỡ

nát.

Bạch Linh là một người phụ nữ đẹp, dù đã đến tuổi

trung niên nhưng da bà vẫn trắng như tuyết, mịn như bánh kem.

Lúc này, dưới ánh mặt trời chiếu xuống, bà có vẻ có

chút mông lung, mà giọng nói cũng như không có thật, giống như nói mơ: “Thì ra,

con hận mẹ như vậy… Thừa Viễn.”

“Bà đã hứa sẽ mang tôi rời khỏi hắn, nhưng cuối cùng,

một mình bà bỏ đi.” Ánh mắt Cổ Thừa Viễn có một loại ma lực khiến người ta lạnh

đến từng khớp xương: “Đúng vậy, tôi hận bà, tôi nghĩ, cách trả thù bà hay nhất

chính là tổn thương cô con gái bảo bối của bà, vì vậy, tôi đã làm thế, nhớ khoảng

thời gian thất thường khi cô ấy thi vào trường đại học lần đầu tiên không? Đó

là vì trước kỳ thi một tháng, tôi đã bỏ rơi cô ấy. Tôi nói cho cô ấy, tôi chưa

từng yêu cô ấy. Bà nên tự mình nhìn thấy sự tuyệt vọng trong mắt cô ấy lúc đó…”

“Cút!” Du Nhiên giận dữ gào lên ngắt lời Cổ Thừa Viễn.

Cô không thể chịu được khi nỗi đau khổ cô đã trải qua

trong đời bị người ta hời hợt nói ra khỏi miệng như thế.

Cô không thể chịu được khi mẹ mình đang nghe tất cả

những chuyện này.

“Cổ Thừa Viễn, tôi vĩnh viễn không muốn gặp lại anh.”

Hàm răng Du Nhiên giống như nhuộm kín nỗi hận sâu nặng nhất, từng chữ phun ra

đều dính sự đen tối nặng nề.

Hơi thở toàn thân cô đều là thù hận đến cực hạn, nếu

có một con dao trong tay, Du Nhiên sẽ không chút do dự mà đâm nó vào trái tim

Cổ Thừa Viễn.

Cô chưa từng hận một ai như thế, hận đến mức hy vọng

anh ta gặp phải hình phạt đáng sợ nhất trên thế giới.

Bất cứ ai đứng trước mặt Du Nhiên lúc này đều sẽ bị

cơn giận tỏa ra từ người cô làm cho sợ hãi.

Đó không chỉ có tức giận, còn có chán ghét.

Giống nỗi chán ghét khi nhìn thấy bọn giòi bọ lúc

nhúc.

Cổ Thừa Viễn dời tầm mắt, xoay người, giống như Du

Nhiên mong muốn, rời đi.

Cho đến khi bóng dáng anh ta biến mất, không nhìn thấy

nữa, trong lòng Du Nhiên giống như bị cảm giác mãnh liệt đó kích động, không

ngừng thở dốc.

Bạch Linh không hỏi bất cứ điều gì, cũng không nói gì,

chỉ đặt tay lên vai Du Nhiên.

Du Nhiên lúc này đã dùng hết sức lực cho vẻ bề ngoài

cứng rắn của mình, bàn tay của mẹ giống như một giọt nước làm tràn ly, ép cô

sụp đổ.

Du Nhiên xoay người, giống như khi gặp phải chuyện uất

ức ngày còn bé, vùi mặt vào vai mẹ.

Cái khác chính là, khi còn bé cô sẽ khóc, nhưng cô của

ngày hôm nay, chỉ biết lẳng lặng hít thở hương thơm tĩnh lặng như hoa lan trên

người mẹ.

Khóc, đã không thể giải quyết được chuyện gì nữa.

Du Nhiên chỉ muốn nghỉ ngơi, không có bất cứ thứ gì

quấy rối, nghỉ ngơi một chút trên vai mẹ.

Bên dưới cây Tường Vi trong khu phòng bệnh, Bạch Linh

kể lại sự thật.

Cổ Thừa Viễn, thật sự không phải do Bạch Linh sinh ra.

Khi Bạch Linh hai mươi hai tuổi, đã gả cho bố Cổ Thừa

Viễn dưới mệnh lệnh của bố mẹ.

Sau khi kết hôn Bạch Linh mới phát hiện, Cổ Chí vốn là

sĩ quan nên tính cách rất nóng nảy, động một cái lại nổi giận.

Ngay từ đầu, giữa hai người đã không có tình cảm làm

nền tảng, hơn nữa, Cổ Chí đã vài lần ra tay đánh bà, Bạch Linh mất đi lòng tin

với cuộc hôn nhân này, bà quyết tâm thoát khỏi nó.

Vì vậy, bà lén mua thuốc tránh thai, đồng thời mua

được một giấy chứng nhận vô sinh của bệnh viện.

Tuy biết rằng Bạch Linh không thể sinh con, Cổ Chí vẫn

không nghe theo lời bố mẹ mà ly hôn với Bạch Linh.

Thế nhưng, nhà họ Cổ không thể không có người nối dõi,

Cổ Chí ra ngoài tìm một người đẻ thuê, sinh ra Cổ Thừa Viễn, sau đó ôm về nhà,

giao cho Bạch Linh nuôi dưỡng.

Dưới sự phối hợp của cả gia đình, chuyện này cơ bản

không có người ngoài nào biết.

Tuy Bạch Linh không yêu Cổ Chí, nhưng bản năng người

mẹ khiến bà thật sự yêu thương Cổ Thừa Viễn khi đó vẫn còn nằm trong tã.

Bà giống như một người mẹ chân chính, thương yêu anh

ta, dạy dỗ anh ta.

Tuy Cổ Thừa Viễn là con một, nhưng Cổ Chí vẫn vô cùng

nghiêm khắc với anh ta, thường xuyên vì một vấn đề rất nhỏ mà đánh anh ta.

Bạch Linh ngăn cản nhiều lần cũng không có kết quả.

Sự lạnh lùng, tàn ác cua Cổ Chí khiến Bạch Linh không

thể chịu đựng được nữa, đúng lúc này, bà quen Lý Minh Vũ.

Sự dịu dàng, nhã nhặn của Lý Minh Vũ tạo thành một sự

đối lập rõ ràng với Cổ Chí, lần đầu tiên Bạch Linh cảm nhận được cái gì là tình

yêu thật sự.

Cuối cùng, bà quyết định ly hôn với Cổ Chí, lấy Lý

Minh Vũ.

Trong lúc cãi vã, chuyện này bị Cổ Thừa Viễn còn nhỏ

tuổi nghe được.

Tối hôm đó, Cổ Thừa Viễn nhào vào lòng Bạch Linh, xin

bà đừng đi.

Bạch Linh luôn coi Cổ Thừa Viễn là con ruột của mình,

bà hạ quyết tâm phải mang Cổ Thừa Viễn đi.

Thế nhưng, tại tòa án, Cổ Chí lấy ra chứng cứ chứng

minh Bạch Linh không phải mẹ đẻ của Cổ Thừa Viễn.

Đương nhiên, Cổ Thừa Viễn được phán quyết giao cho Cổ

Chí.

Cứ như thế, Bạch Linh và Cổ Thừa Viễn bị ngăn cách.

Sau đó, mỗi một lần Bạch Linh gặp Cổ Thừa Viễn là một

lần nhìn thấy trên người anh ta có những vết thương cả cũ cả mới, mỗi một lần

đều khiến bà đau xót không thôi.

Nhưng bà bất lực.

Cổ Chí thậm chí còn cho r


Disneyland 1972 Love the old s