
n từng trận, làm cho hắn khó có thể kiềm chế được.
Thắt lưng của Xích Nhĩ Đa
thắt lưng dùng sức luật động, ở trong cơ thể của nàng điên cuồng đâm thật sâu.
“ Trời ạ! Nàng thật chặt,
thất ấm áp bó sát ta….”Làm cho hắn co rúm đều có chút khó khăn , hắn nhẹ tay
miết lấy viên trân châu của nàng, ngay tại chỗ hai người giao hoan, để cho nàng
có thể thả lỏng một ít.
Tay nhỏ bé bấu chặt lấy
lưng ghế dựa,” Aha...... Đừng...... Nga...... Đừng nói......” Dục vọng cường
tráng của hắn đang thiêu đốt nàng.
“Đừng nói? Chúng ta làm
đi!” Khóe miệng nhếch lên, Bàn tay to lớn bám chặt cái mông trắng như tuyết của
nàng, đột nhiên mãnh liệt xuyên vào một cái , đỉnh tiến hoa tâm.
“A a...... Quá sâu
......” Chỗ ái ân va chạm truyền đến tiếng kích tình làm người ta mặt đỏ ,
phát, tiếng va đập , cuồn cuộn không dứt mật dịch, đem giữa hai chân hai người
biến thành ướt sũng .
Cực nóng nam tính đang
tàn sát bừa bãi bên trong hoa huyệt của nàng tạo nên vô hạn sướng khoái, làm
cho Dạ Thủy Linh không kiềm chế được phát ra âm thaanh rên rỉ kiều mị.
Tiểu huyệt của nàng vừa
chật vừa ấm áp, vô hạn khoái ý làm cho hắn nhịn không được thở dài.
Xích Nhĩ Đa đầu tiên là
nhẹ nhàng rời khỏi, tiếp theo lại mãnh liệt tiến lên một cái , thủy huyệt rung
động, cắn chặt phân thân của hắn .
“ Linh nhi, nàng quá
tuyệt vời......”
Tiểu huyệt của nàng là
ngọt ngào mất hồn như thế , làm cho hắn hận sao không thể đem nàng hung hăng
nhu ngược một trận cho thỏa thích.
Phân thân của hắn vừa
cứng vừa to lại mạnh mẽ, một lần lại một lần ra vào hoa huyệt ngọt ngào của
nàng, khi thì mau, khi thì chậm rãi.
“ A...... A......” Môi
anh đào cất lên tiếng rên rỉ.
Đôi gò bồng đảo dưới sự
va chạm mãnh liệt không ngừng đung đưa, eo nhỏ của nàng cũng đung đưa theo nhịp
điệu chuyển động của hắn, đôi mông cũng không tự giác càng lúc càng nâng cao về
hướng hắn.
Xem, huyết khí hắn lại
dâng lên, cúi đầu hôn lên đôi mông trắng của nàng , lạc ấn vô số nụ hôn.
“ Mông của nàng thật
đẹp......” Hắn không chút nào keo kiệt ca ngợi nói.
Nghe lời nói của hắn, Dạ
Thủy Linh đang trầm mê, lưng cũng cứng ngắc theo , mông của nàng ......
Này không phải của nàng
a...... Liền ngay cả bề ngoài xinh đẹp này ...... Thân thể...... Cũng không là
của nàng......
“ Ưm a...... Không......
Không phải......” Nàng buồn bực đáp, nhưng ngay lập tức đã bị dục vọng khuếch
trương làm tiêu tan.
“ Sao lại không phải a!?
Ngay cả chỗ này cũng rất đẹp......” Hắn tách ra hoa huyệt hoa thần hồng nhạt
mềm mại, đưa hai ngón tay hướng vào bên trong miết nhẹ.
“ Ưm...... A a......
Cáp......”
Cửa tiểu huyệt không
ngừng co rút nhanh, ẩn ẩn co rúm lại, Xích Nhĩ Đa hiểu được nàng đã sắp đạt đến
cao trào.
Một tay ôm lấy mông nàng,
hắn tăng thêm lực đạova chạm , hoa kính sưng đỏ một trận buộc chặt, đột nhiên
kịch liệt co rút lại.
“ A nha...... Không......
Từ bỏ...... A......” Khí lực như trong nháy mắt bị rút khỏi cơ thể nàng......
Tới đỉnh cao hoan ái Dạ
Thủy Linh không khống chế được hét thất thanh.
Mãnh liệt rung động kích
thích phân thân của hắn , sau một cú đâm sâu mạnh mẽ, hắn thấp giọng nhất rống,
đem tất cả chất lỏng màu trắng nóng bỏng phun vào chỗ sâu nhất bên trong nàng….
Hôm sau, trời còn chưa
sáng.
Dạ Thủy Linh sâu kín
chuyển tỉnh, sớm bị hắn bế lên giường, nằm trong chăn ấm.
Trời ạ! Sao vậy lại như
vậy? Nàng không ngờ bị tên cổ nhân chết tiệt kia chiếm tiện nghi, thật sự là
tức, đầy mình lửa giận.
Chỉ cần gặp gỡ hắn, tính
tình vốn luôn luôn bản mềm mại của nàng , sẽ trở nên tức tối điên cuồng,phá hủy
hình tượng tốt của nàng.
Nàng nghiến răng nghiến
lợi, trong đầu bất chợt xuất hiện một ý nghĩ, im lặng như thế , nói vậy có lẽ
trời vẫn còn chưa sáng!Không bằng liền thừa dịp hiện tại nên chạy trốn là tốt
nhất, hắn không có mặt càng dễ hành động.
Tuy rằng bọn họ đã bái
đường xong,nhưng không đến vài ngày tân nương liền mất tích,mà hắn lại là một
chi Vương của một quốc gia , nhất định sẽ rất mất mặt.
Có thể tức chết hắn tốt
nhất, thật sự là nhất cử lưỡng tiện a!
Nàng rón ra rón rén đứng
dậy xuống giường, đã hoan ái lần thứ hai tuy rằng nơi riêng tư còn có chút
không khoẻ, nhưng không đến nỗi đau đớn giống lần đầu tiên, đứng không vững
liền ngã ngồi ở trên giường.
Dạ Thủy Linh tay chân
lúng túng mất gần hai mươi phút mới mặc xong bộ y phục phức tạp kia.
“Đây là cái gì quần áo
a?! Thật sự là phiền toái chết được!” Thấp giọng oán giận.
Xinh đẹp là xinh đẹp,
nhưng như thế này không khỏi cũng quá khó khăn đi! Chỉ là mặc quần áo khiến cho
nàng muốn làm nửa ngày, nếu nàng ở thời đại kia, quần áo không cần một phút
đồng hồ là có thể thoải mái thu phục.
Khuôn mặt nhỏ nhắn chưa
hề điểm trang chút son phấn nào,trên đầu cũng không hề có một trâm cài hay bất
cứ vật phẩm trang sức, một mái tóc đen dài cứ xõa tung trên đôi vai nhỏ.
Mặc dù không có trang sức
hoa lệ , nhưng vẫn không hề làm giảm sắc đẹp khuynh quốc của nàng.
Chỉ cần là nam nhân gặp
được nàng, sẽ bị bên ngoài của nàng hấp dẫn thật sâu, mê luyến không thôi.
Khi Dạ T