
ắn.
Bởi vì nàng là từ phía
nam đến sao? Cho nên hoàn toàn không giống với nữ nhân phương Bắc , tiểu huyệt
cũng có vẻ nhỏ hơn rất nhiều, hơn nữa phân thân hắn lại so với người bình thường
thô to hơn rất nhiều, nàng đương nhiên là không thể chịu đựng được, nhưng hắn
không quản được nhiều như thế .
“Ta gọi là Xích Nhĩ Đa,
nhớ kỹ, nam nhân duy nhất của ngươi .” Hắn đột nhiên dùng sức nhấn một cái thật
sâu, sau đó tăng tốc nhanh hơn
“ A...... Chậm...... Chậm
một chút......” Nơi đó của nàng vẫn là đau quá, nàng có thể cảm giác được tay
hắn đang nhẹ nhàng miết nhẹ chỗ ái ân của hai người, ý đồ giảm thiểu đau đớn
của nàng đến mức thấp nhất.
Xích Nhĩ Đa đầu tiên là
chậm rãi rời khỏi, lại dùng lực đâm vào, không ngừng khiêu khích, chín cạn một
sâu, làm cho dưới thân Dạ Thủy Linh bắt đầu yêu kiều run rẩy.
“ Không đau rồi!” Đợi
nàng uốn éo vặn vẹo, Xích Nhĩ Đa tà ác rút chính mình ra khỏi , cố ý ở cửa hoa
huyệt ướt sũng, dùng đầu nam long của hắn ma sát nhè nhẹ hỏi.
“Ách...... Đừng......”
Nàng nhíu mày, khát vọng hắn tiến vào.
“Đừng? Đừng cái gì? Đừng
đùa bỡn ngươi như thế !?” Hắn buông tay nàng ra , để cho tay nàng leo lên ở
trên cổ hắn .
“Cho ta...... Ưm a......”
Một nguồn ham muốn vô cùng thống khổ bất chợt ập đến, làm cho Dạ Thủy Linh
không ngừng ngửa đầu rên rỉ.
“Nói, hiện tại đang làm
tình với ngươi là ai? Ngươi muốn ai?” Nhìn nàng, thân thể hắn hoàn toàn buộc
chặt nhưng vẫn như cũ vẫn nhẹ nhàng dùng nam căn nhè nhẹ lướt qua, dao động,
cũng không chịu thỏa mãn nàng.
“ Ta...... A......” Thấy
hắn cố tình làm khó, môi đỏ mọng của Dạ Thủy Linh không ngừng thở ra hơi nóng,
đôi tuyets lê cũng vì nàng thở hổn hển mà không ngừng run rẩy chuyển động
“Ngươi...... Ta......
Muốn ngươi......”
“ Nói rõ ràng, muốn là
ai? Ta là ai?” Một tay âu yếm nhẹ nhàng lên bộ ngực sữa mềm mại của nàng , một
tay kia lại tiếp tục đùa bỡn hoa hạch đã sưng đỏ của nàng .
“Ta...... Muốn
ngươi...... Xích...... Nhĩ Đa...... Cho ta...... Cầu ngươi......” Bị đan dược
tra tấn ở cũng chịu không nổi hét lên.
“Tốt lắm.” Hắn vừa lòng
đem hai chân của nàng cao giơ lên cao, sau đó đưa lửa nóng cứng rắn của hắn đâm
thật sâu vào hoa huyệt của nàng, ra sức chuyển động, thật sâu thật sâu.
“ A a...... Nhĩ Đa......”
Đôi tuyết lê vì chuyển động quá mãnh liệt mà run rẩy kịch liệt, một lát nhanh
một lát chậm làm cho ý thức của nàng dần dần chìm trong mơ hồ.
“ Muốn ta thỏa mãn ngươi
sao!?” Cảm giác mật huyệt của Dạ Thủy Linh co rút ẩm ướt, lại bị sự mềm mại như
nhung tơ ấm áp mút chặt lấy nam căn, hắn khàn khàn nói.
“Không...... Muốn......”
Ưỡn cong thắt lưng, nàng ngây ngốc nỉ non nói.
“Không? Hay là muốn?” Hắn
chăm chú nhìn gương mặt đã động tình đỏ ửng của nàng.
“A..... Muốn...... Ta
muốn......” Cảm giác được Xích Nhĩ Đa ra vào thân thể chính mình tốc độ càng
lúc càng nhanh, mặc cho hắn không ngừng tiến lên,trong cơ thể nàng cổ áp lực
kia tựa hồ đã nhanh chóng đạt đến đỉnh điểm.
“ Cô gái thành thực .” Từ
giờ trở đi, nàng không phải cô gái, mà là nữ nhân của hắn.
Xích Đa Nhĩ lại điên cuồng
đem chính mình thật lớn xâm nhập thật sâu vào bên trong hoa kính của nàng!
“Không...... Cáp a......
A a!” Đây là cái cảm giác gì !? Nàng không thể chịu nổi rồi......
Cuối cùng, dưới sự va
chạm mãnh liệt không ngừng, thân mình Dạ Thủy Linh bỗng nhiên cứng đờ, rồi sau
đó cả người bỗng chốc như tan ra, một luồng khoái cảm chư từng có bỗng chốc vỡ
tung như bài sơn đảo hải mà đến.
Một luồng khoái cảm không
thể nào hình dung được bỗng chốc cuồn cuộn đến như thủy triều, nháy mắt xâm
nhập tứ chi của nàng như cơn bão cắn nuốt tàn phá, làm nàng mất đi toàn bộ ý
thức.
Không có ý thức, chỉ có
thể để mặc Xích Nhĩ Đa không ngừng xâm chiếm, không biết nàng lại trải qua cao
trào lần thứ bao nhiêu, hắn vẫn không chịu buông tha nàng, tiếp tục ở trên
người nàng ra sức âu yếm, đòi hỏi.
Mãi đên khi cổ họng nàng
vang lên tiếng nấc khẽ, đôi mắt tối sầm,cả người ngất đi, hắn mới may mà buông
tha nàng, hắn nghĩ đây là đêm đầu tiên của nàng, nên tạm thời tha cho nàng,
bằng không chỉ như thế này, làm sao có thể thỏa mãn hắn!
Trải qua một đêm ép buộc,
khi Dạ Thủy Linh tỉnh lại , đã là gần giữa trưa .
Bên ngoài phòng sớm đã có
cung nữ giúp nàng chuẩn bị sẵn nước ấm nước ấm, bên trong thùng gỗ còn rải rác
những cánh hoa hồng đỏ thắm thơm ngát, để cho nàng tỉnh lại có thể lập tức rột
rửa.
Nàng chậm rãi ngồi dậy,
nhìn thân thể nhiều chỗ đầy vết xanh tím, đã chứng minh tối hôm qua hết thảy
đều là thật sự, không phải nàng đang nằm mộng......
Nhiều lúc nàng hy vọng
tất cả chỉ là một giấc mộng...... Để cho nàng có thể nhanh chóng tỉnh mộng…
Nhìn trên giường vẫn còn
lưu lại loang lổ vết máu, làm cho Dạ Thủy Linh không ngừng ai oán buồn bã, mười
bảy năm qua nàng luôn trong sạch, nhưng lại không thể nào tin nổi lại bị mất
như thế, càng hoang đường là đối phương còn là một người cổ đại?!
Như thế rất tốt, đã thật
sự danh phù kỳ thực thành phi tử của hắn , nhưng mà cho dù như thế, nàng vẫn
không hề tiêu tan ý định ham mu