Snack's 1967
Chân Mệnh Thiên Nữ

Chân Mệnh Thiên Nữ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322185

Bình chọn: 9.5.00/10/218 lượt.

Bắc Lăng uyển trong hoàng cung Lang Gia quốc.

“Tĩnh công chúa, Tĩnh công chúa! Ngài muốn đi đâu?”

Trong hoàng cung Lang Gia, một đoàn cung nữ đang đi theo một tiểu hài tử , theo đuôi đuổi theo xuyên qua các hành lang gấp khúc.

Bị hỏi phiền phức, Lang Gia Tĩnh ngoái

đầu lại trừng mắt nhìn cung nữ phía sau, phấn điêu ngọc mài trên khuôn

mặt nhỏ nhắn, đôi môi đỏ quật cường chu lên , đôi mắt linh động quá

thông minh, ẩn chứa không phải hờn giận mà chính là tức giận.

“Quá phiền phức! Các ngươi đừng đi theo ta nữa!”

Không thể nào làm cho bên tai nàng yên lặng một chút sao?

Bà vú Phú vội vàng hỏi: “Như thế nào có

thể không đi theo? Ngài là viên ngọc quý Nữ hoàng nâng niu trên tay,

tương lai chính là người kế vị ! Nếu xảy ra chuyện gì, chúng ta không

thể nào gánh vác nổi a!”

Lang Gia quốc chính là nơi Nữ hoàng làm

chủ, mà thái tử tất nhiên chính là công chúa, nhóm người hầu hạ công

chúa cũng phải nơm nớp để ý , không ai dám sai sót.

Lang Gia Tĩnh hừ một tiếng nho nhỏ, tức

giận nói: “Ta ở trong cung, có thể gây ra chuyện gì? Các ngươi đây là

nguyền rủa ta sao?”

Toàn bộ cung nữ “Soạt” Một tiếng đều quỳ xuống, kinh hoảng thất sắc,“Nô tỳ không dám!”

Đối mặt với các cung nữ đang quỳ bất động, Lang Gia Tĩnh không cảm thấy hứng thú với người đần độn.

“Có cho các ngươi cũng không dám, tất cả đứng lên đi! Đừng đi theo ta nữa!”

“Nhưng mà, công chúa, đây là chức trách

của chúng ta…… Công chúa, công chúa!” Phú mama mới nói được nửa câu,

Lang Gia Tĩnh lại thuừa cơ nhanh như chớp bỏ chạy, Phú mama thất thố kêu to,“Mau! Mau đi cùng công chúa! Đừng để đánh mất!”

“Dạ!”

Lang Gia Tĩnh thông thuộc mười tám hành

lang gấp khúc ở nơi này, dễ dàng bỏ các cung nữ đang thất điên bát đảo ở phía sau, tìm một nơi gần đó rồi núp vào, cười hì hì nhìn các nàng như

châu chấu kêu gào đi tìm nàng, ở trong lòng cười trộm không thôi.

Nhìn một đám người rời đi, Lang Gia Tĩnh đắc ý cười nói: “Nếu các ngươi tìm được ta, Lang Gia Tĩnh ta tên sẽ đọc ngược lại!”

Vì thế, một hồi công chúa và công nữ ta truy ngươi đuổi, sau giờ ngọ tại hoàng cung Lang Gia lại có thêm tiết mục để trình diễn.

Thẳng đến đoàn người đều đi xa rồi, Lang Gia Tĩnh mới phát hiện nơi mình trốn là “Cần Chính Điện”.

“Cần Chính Điện” là nơi Nữ hoàng phê

duyệt tấu chương, là nơi cơ mật quan trọng , người bình thường không

được vào, ngay cả nữ hoàng tương lai cũng thế, bất quá, bởi vì gần đây

mẫu thân đang bệnh, tấu chương đều đã đưa đến chỗ hắn, cho nên, ngày gần đây Cần Chính Điện không có người gác, Lang Gia Tĩnh mới có thể đi vào.

“Ta muốn nhìn xem nơi này có gì đặc biệt, thế nhưng ngay cả ta cũng không cho phép vào!” Lang Gia Tĩnh một mặt tự nói , một mặt nghênh ngang tiêu sái đi vào.

Nhìn xung quanh một chút, phát hiện “Cần

Chính Điện” này Cùng ngự thư phòng cũng không khác gì nhau, chính là lớn hơn một chút, khí phái hơn một chút, mặt sau còn có một gian Tàng thư

các, trừ bỏ cái giá bày sách ở bên ngoài, còn chất một đống sách cũ

giống như tương mốc.

“Huh, đây là cái gì? Cư nhiên đặc biệt

dùng rương để đựng.” Tò mò rất nhiều, Lang Gia tĩnh tự nhiên không chịu

ngoan ngoãn làm theo giáo điều “Phi lễ chớ động”, bắt đầu động thủ mở

ra.

Lang Gia Tĩnh cố sức mở cái rương, từng

lớp bụi dày đặc bay ra, nhất thời xuất hiện trong không khí, bị nghẹn

nên Lang Gia Tĩnh liên tiếp ho khan.

“Khụ khụ…… Khụ……” Nàng ôm miệng mũi, tay

nhỏ bé khua loạn, thẳng đến khi tro bụi giảm bớt, nàng mới trừng lớn ánh mắt hướng trong rương nhìn lại.

“Cái gì! Vì mấy thứ đồ này, cho nên nương mới không cho ta đi vào sao?”

Thì ra là một thùng chứa thư, chứa sử sách của Lang Gia quốc và các vị quân chủ đời trước.

Bất quá là mấy thùng thư mà thôi, nàng thật sự không hiểu này có cái gì gọi là bảo bối hết, thế nhưng lại không cho nàng đi vào.

Hừ! Cái đống thư này, đưa cho nàng nàng không ngại quăng bỏ đâu!

Nghĩ thì nghĩ, bản tính tò mò của Lang

Gia Tĩnh cũng không có giảm bớt, nàng tùy tay cầm lấy sách vở lật tới

lật lui , tò mò nghĩ sách này có cất giấu bí mật khó lường gì, thế nhưng mẫu thân xem như trân bảo.

Lật rồi lại lật, Lang Gia Tĩnh không thú

vị đem thư quăng qua một bên, lại theo mộc tương rút ra một quyển, lật

rồi lật, quyển này rốt cuộc cũng gống quyển trên kia, rơi vào vận mệnh

bị vứt bỏ.

Liên tục tìm kiếm nhưng không thâys sách nào nàng xem mà có hứng thú, Lang Gia Tĩnh đột nhiên thấy vài chữ…..

Chính sách quan trọng mười năm, nữ hoàng

băng hà, hoàng đế tràn đầy đại sự. Cùng năm, quần thần ủng hộ lập tam

công chúa Lang Gia Vận, đổi thành “Thánh Đức”……

Đôi mi thanh tú Lang Gia Tĩnh hơi hơi nhăn lại.

Kỳ quái, nàng như thế nào không biết sau

hoàng tổ nội, còn có một nữ hoàng niên hiệu “Thánh Đức”? Như thế nào?

Chẳng lẽ ngay cả sách sử đều viết sai sao?

Lang Gia Tĩnh nghi hoặc tiếp tục xem tiếp.

Thánh Đức nữ hoàng mất tích ngay trong

ngày đại điển đăng cơ, ba ngày sau đổi thành nữ nhi Tấn vương — Trữ

Trinh công chúa kế vị, Huyền Sách quận vương tức nhiếp chính vương, đổi

thành “Thiên Khánh”. Theo mật báo, Thánh Đức nữ hoàng mất tích là do