
về bài vè của tui làm cụ Đồ đánh tui rồi nàng Ngọt chưởi tui là hắn muốn loại bớt một địch thủ của hắn. Nếu hắn không mách tui thì thế nào thằng Ký rượu rồi cũng đến tôi chớ đâu đến mặt hắn.
Thằng Lý Gương Xá lại là thằng dâm đãng. Hắn không từ một ai trong làng và không trêu ghẹo. Nên trời mới trả quả, bị thằng Kiểm Chi đâm hắn trong khi hắn đang nằm với vợ thằng Kiểm Chi.
Thầy Đề cười nói:
- Trông mụ Gương Xá vẫn còn nõn nà lắm chứ!
Nghe thấy thầy Đề hỏi, lão Cai Gương Xá cau mặt lão không ngờ lão Đề lại đi để ý đến vợ Gương Xá mà thầy Cai tin rằng thầy đã có thể chiếm được dễ dàng. Lão Cai lắng nghe coi Bạ Hành đối đáp ra răng.
Bạ Hành cười đáp:
- Bây giờ nhan sắc của cô Ngọt đã kém nhiều. Lúc còn trẻ cô ta đẹp nhất vùng ni đó thưa thầy. Nhưng bây giờ tui sợ cô ta ở vậy không được, bây giờ lại phải lấy chồng. Hồng nhan bạc phận như rứa đó thầy Đề à!
Lão Cai Gương Xá cười thầm vì câu nói vô thưởng, vô phạt của Bạ Hành. Lão thầy Cai đằng hắng lên tiếng rồi đi vô. Bạ Hành thấy Cai Tổng Gương Xá bèn quay dọc tẩu lại phía Gương Xá nói:
- Thầy Cai hút mấy điếu cho vui...
Cai Gương nằm đối diện với Bạ Hành bắt đầu hút kêu ro ro...
Thầy Đề vỗ vai thầy Cai Gương Xá hỏi:
- Trông thím Lý Gương Xá xinh quá hỉ thầy Cai?
Cai Gương Xá làm bộ đạo đức đáp:
- Ấy bậy, người ta chồng mới chết còn xác nằm đó răng nói bậy rứa, thiên hạ nghe họ cười chết...
Cái giọng nói đạo đức của lão Cai Tổng làm thầy Đề Lại Hương Trà cười khì:
- Chà thầy Cai đạo đức quá xá...
Thầy Cai Gương Xá vênh mặt đáp:
- Thì chuyện đó như rứa, xác chết người ta còn đó mình mần răng nỡ làm chuyện trên bọc trong dâu cho được...
Lão Đề lại cười rất đễu giã:
- Rứa thầy nhường tui nghen thầy Cai?
Lão Cai Gương Xá giật mình vì lão Đề ni nói là mần. Lão Đề Lại Hương Trà cũng nổi tiếng là hào hoa phong nhã, lão có thể tranh mụ Lý Gương Xá của thầy. Lão Cai Gương Xá đành phải nói bọc xuôi:
- Dạ bẩm thầy Đề có chi thì cũng để người ta chôn cất chồng người ta đã mà...
Lão Đề lại cười:
- Ừ mà vội mô hỉ! Cá ăn câu thì giật lúc mô không được...
Bên trong mụ Lý Gương Xá nghe rõ mồn một lời nói của lão Đề và lão Cai Gương Xá. Mụ Lý Gương Xá không ngờ mình còn được nhiều tay cự phách trong xã hội ly hương để ý. Mụ mĩm cười trong bống tối. Đứa con trai của mụ khẽ cựa. Mụ Lý Gương Xá ôm chụp đứa con trai khẽ ru:
Bên ngoài nghe tiếng ru của mụ Lý Gương Xá, thầy Cai Gương Xá đưa mắt nhìn thầy Đề khẽ nói:
- Mụ Lý Gương còn thức mà...
Trong nhà mụ Lý Gương Xá êm ã trừ tiếng thuốc phiện ro ro đều đều. Lão Cai Tổng nghĩ đến mụ Lý Gương Xá đang nằm chờ lão trong buồng, nhưng làm cách nào để thoát khỏi mâm đèn êm ã, cho lão Đề và thằng Bạ Hành khỏi nghi ngờ.
Nằm suy nghĩ một lát, lão Cai Tổng Gương Xá đứng dậy khẽ nói:
- Tui phải ra nhà thằng Kiểm Chi coi bọn nó canh gác ra răng. À mà lại còn thằng Kiểm Chi ở ngoài nớ nữa...
Lúc nầy thầy Đề nhớ lại nhiệm vụ của thầy nên khi nghe thầy Cai Tổng nhắc đến chuyện canh gác hai xác chết và thủ phạm thầy Đề vội hưởng ứng ngay:
- Ừ phải, thầy Cai ra răng rồi về đây nằm cho yên chí...
Thầy Cai Tổng Gương Xá đằng hắng ra ngoài nhưng hắn lẽn cổng sau đi vào buồng mụ Lý Gương Xá thì bên trong đã có tiếng người rì rào. Lão Cai Gương Xá giật mình ngừng lại lắng tai nghe:
Lão run tay chân vì rõ ràng tiếng mụ Lý Gương Xá nói:
- Em lạy thầy nhà em vừa mất, thầy cho em khất vài hôm cho phải đạo chồng vợ. Em van thầy, thầy đừng mần rứa thầy Đề...
Lão hôn đến chụt một tiếng, lão không nói năng chi nên lão Cai Tổng Gương Xá chẳng nghe tiếng thầy Đề. Mụ Lý Gương Xá vẫn cố chống chọi với lão Đề dâm đãng...
- Em lạy thầy... Thầy tha cho em. Kìa thằng con của em nó dậy rồi...
Lão Đề Hương Trà lúc này mới mỡ miệng:
- Anh yêu em mà...
Một cuộc vật lộn xãy ra trong buồng mụ Lý Gương Xá, thầy Cai Tổng Gương Xá không ngờ lão Đề Hương Trà định hớt tay trên. Thầy Cai Tổng uất hận, thầy không thể cho lão Đề Hương Trà được hưởng một cách êm ã được. Lão Cai Tổng nghĩ ra được một kế rất thần diệu lão la lớn:
- Trời ơi thầy Đề đâu rồi thằng Kiểm Chi trốn rồi... Thế ni thì tù cả lũ vì thằng khốn nạn ni...
Nghe thầy Cai Tổng la lớn là Kiểm Chi thủ phạm giết vợ và lão Lý Gương Xá đã trốn, vợ Lý Gương vội hất thầy Đề xuống giường ngồi nhổm dậy. Còn thầy Đề cũng hốt hoãng xốc vội mặc quần áo hỏi lớn:
- Chi đó thầy Cai?
Vợ Lý Gương Xá hốt hoãng hỏi:
- Răng thằng Kiểm Chi trốn rồi à thầy Cai, trời ơi, khốn khổ, khốn nạn cho anh chưa anh Lý ơi...
Lão Đề hốt hoãng chạy ra. Quần áo lão Đề còn xốc xếch. Mụ Lý Gương Xá thì đầu tóc bù xù. Mụ đang lấy năm ngón tay vuốt lại mái tóc dài rồi quấn nhanh trên đầu cũng chạy ra, lão Cai Tổng Gương Xá nhìn mụ Lý Gương Xá với cặp mắt ghen tuông. Lão Cai chờ lão Đề đi ra nhà ngoài một cách trơ trẽn rồi mới nói với mụ Lý Gương Xá:
- Tôi nói dối đó thằng Kiểm Chi còn đó. Tui la hoãng như rứa cho lão Đề giật mình buông em ra. Thằng khốn nạn đó đợi tôi ra chỗ giam Kiểm Chi là hắn lùa vào, đồ khốn nạn...
Mụ Lý Gương Xá sượng sùng, mụ khẽ thở dài:
-