pacman, rainbows, and roller s
Cần Gì Qua Đa Tình

Cần Gì Qua Đa Tình

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324224

Bình chọn: 9.00/10/422 lượt.

quá nhiều nên điện thoại hết pin, mới vừa rồi về ký túc xá cầm pin dự trữ, vào lớp học Đinh Dật lấy pin dự trữ thay, vừa mở điện thoại đã thấy tin nhắn của Thẩm Trường Đông: “Hôm qua gọi điện bạn cùng phòng nói bạn vội vàng chạy ra ngoài nói là Lý Bối Bối gọi, có chuyện gì không? Sao không gọi cho mình?”

Có một tin nhắn gần đây nhất là: “Mình ở trước cửa trường đợi cậu, bạn đang học ở phòng nào?” Thời gian là ba phút trước, Đinh Dật vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy Thẩm Trường Đông đứng trước cửa phòng học nhìn chung quanh.

Thấy Đinh Dật đi ra ngoài, Thẩm Trường Đông lộ vẻ thở phào nhẹ nhõm, vẻ mặt cậu nhìn rất mệt mỏi, đầu tóc rối bời, trên cằm râu mọc dài, từ trước đến giờ cậu rất sạch sẽ, rất ít khi thấy bộ dáng chật vật như vậy.

Đinh Dật đang muốn giải thích, Thẩm Trường Đông dùng lực kéo cô tới một góc cầu thang ít người qua lại quát to: “Bạn có đầu óc hay không! Tối khuya lại đi ra ngoài một mình cũng không nói với ai là đi đâu!”

Lúc đầu Đinh Dật không biết cả đêm sẽ không về, sau đó sợ gọi điện thoại cho Thẩm Trường Đông quá muộn sẽ ảnh hưởng cậu nghỉ ngơi, sai lầm là quên gửi tin nhắn cho Thẩm Trường Đông, trước khi ngủ cậu thường gọi đến ký túc xá của cô nói mấy câu, phát hiện cô không về sẽ lo lắng. Sau đó điện thoại hết pin, khẳng định không gọi được, nhìn đôi mắt đầy tia máu của cậu, Đinh Dật không thể tưởng tượng được lúc cậu nóng nảy.

Vì vậy mặc dù Thẩm Trường Đông quát cô, Đinh Dật không cãi lại, chỉ ngượng ngùng nói: “Sao bạn lại tới đây, sáng nay không có tiết sao?”

Tâm tình Thẩm Trường Đông ổn hơn một chút, liếc cô một cái nói: “Hết tiết rồi, tối qua sau khi ký túc xá đóng cửa mình liền đi ra ngoài, còn không biết quản lý ký túc có báo lên khoa hay không.”

Thì ra Thẩm Trường Đông không thể liên lạc với Đinh Dật, nằm trên giường càng nghĩ càng lo lắng nên quyết định đến trường tìm cô nhưng quản lý ký túc nói đóng cửa tắt đèn thì không được ra ngoài nữa, Thẩm Trường Đông nài nỉ quản lý mở cửa. Gọi xe đến đại học A nhưng lại không biết nên tìm ở đâu, nghe Triệu Hiểu Đông nói lúc Đinh Dật nghe điện thoại nói đến quán rượu liền tìm hết tất cả các quán rượu ở gần trường, đến rạng sáng các quán rượu đóng cửa vẫn không tìm thấy, Thẩm Trường Đông lo lắng liền tìm tất cả công viên gần đó chỉ còn thiếu nước báo cảnh sát nhưng chưa tới thời gian mất tích cảnh sát cũng sẽ không xử lý, cậu thử vào trường tìm vận may nhìn xem Đinh Dật về chưa, nếu không tìm được cậu chỉ còn cách báo cho ba Đinh Dật.

Nghe cậu nói xong, tâm địa sắt đá như Đinh Dật mắt cũng đỏ ngầu, không ngờ cô nhất thời khinh thường lại làm cho Thẩm Trường Đông lo lắng như vậy, hết sức đau lòng.

Chuông vào học vang lên, Thẩm Trường Đông xoa xoa đầu cô nói: “Mau quay về lớp đi, mình tìm bạn vào ký túc xá nghỉ ngơi một chút, buổi trưa đến gặp bạn.”

Nghỉ ngơi tới trưa, tinh thần Thẩm Trường Đông căn bản đã khôi phục như thường, Đinh Dật chạy ngược chạy xuôi chọn những món ăn cô cho là vừa miệng nhất, cùng với nụ cười đưa đến cho cậu.......không biết tại sao gần đây mỗi khi ở trước mặt Thẩm Trường Đông cô đều không thể hào hùng.

Mặc dù Lý Bối Bối không muốn cô nói với người khác nhưng không thể đùa bỡn với Thẩm Trường Đông nên vừa ăn cơm vừa kể đại khái tình huống cho cậu nghe.

Thẩm Trường Đông không nhịn được hỏi: “Điền Anh Hùng là ai?” Thiếu chút nữa quên, Thẩm Trường Đông không nhận ra Điền Anh Hùng, Đinh Dật giải thích: “Năm cuối cấp ba đến Bắc Kinh chơi rồi quen, bạn thân của Ngụy Hoa Tĩnh, mặc dù là người Nhật Bản nhưng rất hùng hổ.”

Bạn thân của Ngụy Hoa Tĩnh, vậy chắc là nam rồi, Thẩm Trường Đông ngẩng đầu nhìn Đinh Dật, thấy hai mắt cô sáng rỡ, chỉ lo lựa đồ ăn, không nhịn được vỗ đầu cô một cái cười nói: “Còn nói mua cho mình ăn, đồ ăn ngon đều bị bạn lựa hết.”

Việc học của Thẩm Trường Đông không nặng lắm, lúc rãnh rỗi sẽ đến tự học cùng Đinh Dật, dần dà, Đinh Dật đến phòng tự học sẽ chiếm hai chỗ ngồi, có lúc những người trong ký túc xá sẽ giúp cô giữ chỗ bởi vì nước nóng trong ký túc xá thường do Thẩm Trường Đông lấy, vậy cũng là tiết kiệm cho bạn gái.

Cứ đến chủ nhật Đinh Dật đều vùi đầu chiến đấu hăng hái vào bài tập thiết kế máy móc, không biết Thẩm Trường Đông tìm đâu ra một cái laptop, đeo tai nghe xem phim khiến cho Đinh Dật nghiến răng, cùng người không cùng mạng, thật sự là không có cách nào khác.

Đợi đến khi cô hoàn thành bài tập thu dọn đồ đạc chuẩn bị đi ăn cơm phát hiện ra Thẩm Trường Đông vẫn đang xem bộ phim đó, có nhầm hay không, chẳng lẽ cậu lại xem lại? Không nhịn được lúc này mới phát hiện ra Thẩm Trường Đông không phải chỉ đang xem phim, cậu đang dùng phần mềm viết chữ lên.

“Bạn đang làm gì vậy?” Đinh Dật tò mò hỏi.

“Không có gì giúp người ta dịch phim.” Thẩm Trường Đông tháo tai nghe xuống, bắt đầu thu dọn đồ.

“Cứ nghe như vậy rồi dịch sao? Có tiếng anh không?” Thấy Thẩm Trường Đông lắc đầu Đinh Dật cảm thấy hứng thú, tiếng anh của cô kém, nghe càng kém hơn cho nên từ trước cô rất sùng bái người học tốt ngoại ngữ, không ngờ Thẩm Trường Đông đã có thể cả phim điện ảnh.

Đinh Dật cười gian chọc T