Cần Gì Qua Đa Tình

Cần Gì Qua Đa Tình

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323954

Bình chọn: 10.00/10/395 lượt.

không muốn can thiệp vào ai, hôm nay có Chu Văn Bân dẫn đầu, lại điều động tốt mới có thể thành công, làm sao có thể vì mấy cây kem chứ.”

Đinh Dật kiên nhẫn giải thích cho Nguyễn Thúy, sau đó nhếch miệng nói: “Như đã nói qua, nếu mình dùng tiền thì sao! Mình rất vui, ai quản được? Mình còn thiếu người nói sao? Không chỉ có lần này!”

Mới vừa rồi để ý phản ứng của Nghê Ái Lan, phát hiện cô ta cười nói vui vẻ với mọi người, nếu không quan sát cẩn thận sẽ không phát hiện ra trong mắt cô ấy có chút lo lắng, vậy là đủ rồi,Đinh Dật nhìn vô cùng hài lòng.

Dám trêu cô sẽ phải trả giá rất lớn, người lo lắng chờ đợi bị trả thù là mệt nhất, ý định càng kín đáo càng tinh tế, lại càng bị giày vò thê thảm, cho dù ngày nào đó cô quyết định quên chuyện này không so đo, đối phương cũng sẽ không tin, vẫn sẽ có lúc nào đó có người nhắc mình chuẩn bị trả thù, đáng buồn hơn là người kia thắng mình ở khắp nơi, nghĩ ra tay trước chưa chắc đã có lợi.

Đinh Dật tin tưởng mặc dù cô không làm gì nhưng Nghê Ái Lan sẽ không dễ chịu, về phần Lưu Á Lệ suốt ngày lo lắng cũng chỉ là quân cờ bị người ta lợi dụng, Đinh Dật khinh thường không muốn so đo với cô ấy.

Nếu như muốn Đinh Dật cũng có thể nhanh mồm nhanh miệng, cô đọc rất nhiều, bất kỳ hình thức nói chuyện nào cũng có thể chen vào, phản ứng nhanh nhẹn, luôn hiểu điềm hài hước mà đối phương muốn nói đến, đối với cô không tốn chút sức lực nào, vì vậy mau chóng làm quen với các nam sinh. Cộng với cách cư xử của cô, có thể đùa giỡn sẽ không tức giận, cho dù tức giận cũng rất mau chóng tan thành mây khói, tính tình hơi giống con trai nên các bạn nam cũng hay nói chuyện với cô.

Mà trong lớp có bốn mươi học sinh nam, chỉ có mười học sinh nữ, trừ cô và Nghê Ái Lan còn lại thành tích đều không tốt lắm, Đinh Dật vô tình hay cố ý kết bạn đều không quá nhiệt tình nhưng thời điểm thích hợp vẫn nhiệt tình, đụng phải người có vấn đề càng ra sức giúp đỡ. Từ từ, càng ngày càng có nhiều bạn nam cùng bạn nữ chủ động nói chuyện với cô.

Đang cố gắng học kỳ sau rốt cuộc Đinh Dật cũng có thể giải quyết vấn đề cá nhân. Trong lúc đó cô nói tiếng anh của mình không tốt, lấy cớ thỉnh giáo Nghê Ái Lan cùng Chu Văn Bân, đổi chỗ với Ngô Khiêm chuyển lên ngồi trước mặt hai người.

Đinh Dật cố gắng hoàn thoành mỗi một dạy bảo của Tiêu Khắc Kiệm, vừa có cơ hội liền cùng trao đổi với hai người, lúc đối mặt với Chu Văn Bân rất tươi cười, mắt xinh sáng ngời, sắc mặt thay đổi, thái độ khiêm tốn, lời nói dí dỏm, làm cho không khí kỷ luật của Tiêu Khắc Kiệm bớt căng thẳng.

Hài lòng qua một học kỳ, Đinh Dật tiếp tục đứng nhất, Chu Văn Bân vẫn đứng thứ mười, từ trước đến giờ ổn định Nghê Ái Lan vẫn ổn định lại đứng thứ hai mươi chín, khiến mọi người kinh ngạc. Thành tích của các bạn trong lớp chênh lệch không nhiều, có lúc đồng hạng nhưng Nghê Ái Lan bị rớt hạng nhiều như vậy thì thật hiếm có.

Tiêu Khắc Kiệm lại gọi Đinh Dật cùng Nghê Ái Lan vào phòng làm việc, nói với Nghê Ái Lan: “Đinh Dật dưới sự giúp đỡ của em đã tiến bộ rất nhiều, sao lại đến em tụt hạng, có phải bạn ấy hay nói chuyện quấy rầy em?”

“Hừ thầy Tiêu không cam lòng sao? Sao lại hỏi vậy chứ!” Đinh Dật kháng nghị trong lòng, chỉ là cô càng tò mò Nghê Ái Lan, trong lòng đầy bất mãn.

Nghê Ái Lan nhẹ giọng mở miệng: “Thưa thầy, gần đây em hơi nhức đầu, bác sĩ nói có thể bị suy nhược thần kinh, em nghỉ ngơi một chút là khá hơn.” Vẻ mặt cô ấy tiều tụy không ít, nhìn điềm đạm đáng yêu, vốn dĩ Đinh Dật muốn khinh thường cô nhưng nhìn cô ấy như vậy lại không nhẫn tâm, thật ra Nghê Ái Lan cũng rất ưu tú, đồng thời cũng rất giỏi giang.

Hình như Tiêu Khắc Kiệm cũng đồng tình với cô ấy, nói lời an ủi cô ấy, sau khi xong nghiêng đầu phát hiện Đinh Dật hết nhìn ngược lại nhìn xuôi lên tiếng hỏi: “Đinh Dật, bảo vệ vị trí thứ nhất, có phải rất hả hê không?”

Đinh Dật sợ hết hồn, vội vàng lo sợ không dám nói, cô đứng trước mặt thầy Tiêu có chút sợ.

“Bình thường phải quan tâm đến cảm nhận của người khác, thành tích của em không rớt, về mặt kỷ luật cũng không tốt, đi học luôn nói chuyện, làm ảnh hưởng đến người khác.”

Hừ cô có cô gắng cũng chỉ để bảo vệ vị trí thứ nhất, Nghê Ái Lan có lui ba nghìn dặm vẫn được đối đãi ôn tồn, tại sao đối với cô không là chê cười thì là trách cứ? Đinh Dật xác định Tiêu Khắc Kiệm muốn nhắm vào mình, chỉ là không cần thầy nói, học kỳ sau cô sẽ không nhiều lời nữa.

Bởi vì buổi tối không cần đến lớp tự học, sai khi tan học Chu Văn Bân cùng Đinh Dật về nhà, nhà hai người ở cùng một hướng. Tuyết rơi, đường hơi trơn, hai người đạp xe chậm rãi, không vội vã như mọi ngày.

Trời mùa đông nhanh tối, trời đầy mây, năm giờ chiều đèn đường đã được mở, ánh đèn chập chờn, Chu Văn Bân hỏi Đinh Dật: “Mẹ bạn ra nước ngoài, đón năm mới thế nào?”

“Mình cùng ba về nhà bà ngoại mừng lễ năm mới, sao vậy?” Đinh Dật cảm thấy kỳ lạ khi cậu ta có hứng thú đối với chuyện nhà cô, một học kỳ đã qua, cô và Chu Văn Bân cũng xem là thân nhưng rất ít khi nói chuyện gia đình với nhau, cô cũng không hứng thú với chuyện này.

“Hết năm nếu như rảnh tới nhà mình chơi đi


Polly po-cket