XtGem Forum catalog
Cần Gì Qua Đa Tình

Cần Gì Qua Đa Tình

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323633

Bình chọn: 9.00/10/363 lượt.

ỏ ửng chứng tỏ cô ngồi đã lâu rồi.

Đứng lên đi về phía cửa, Đinh Dật phát hiện ánh mắt các bạn học nhìn mình có chút đặc biệt, vội vàng kéo Nguyễn Thúy qua nhìn xem cô có vấn đề gì không, ví dụ như trên mặt có nước miếng, trong đầu có rơm, xác nhận rõ không có gì mới đi ra ngoài, hai ngày rối rắm thật sự không thể không cẩn thận.

Đi ra ngoài phòng học, Đinh Dật lập tức ngây dại, sau đó chuyển thành mừng như điên, nhào tới cười khanh khách còn nhảy lên ôm một lúc sau mới cảm giác có gì đó lạ, các bạn học chung quanh đều đứng lại nhìn cô, phần lớn là mặt không thể tin, trong lớp còn có người nhìn qua cửa sổ, còn nhiều người từ trong lớp đi ra ngoài kinh ngạc nhìn.

Khôi phục ý thức, Đinh Dật vội vàng buông tay, gương mặt trở nên đỏ như quả cà chua, nhìn gương mặt anh tuấn trước mặt, mặt cậu ta cũng đỏ như vậy.

Hix! Lâu ngày gặp lại làm cho kích động đến nỗi quên mất đây là trường học chứ không phải ở nhà, mọi người không biết bọn họ lớn lên cùng nhau từ nhỏ. Khẳng định bọn họ sẽ hiểu lầm, đầu óc Đinh Dật nhanh chóng hoạt động, hiểu lầm, hiểu lầm! Từ trước đến giờ Đinh Dật là người không sợ tin đồn!

Đinh Dật vui vẻ quan sát Thẩm Trường Đông, cậu ấy cao hơn không ít, ngày càng cao lớn, gương mặt ngày càng nam tính, nụ cười hiền hậu, giống như ánh mặt trời tháng sáu, cậu ấy còn tuấn tú hơn trước.

Cùng lúc đó Thẩm Trường Đông cũng nhìn Đinh Dật không rời, một năm không gặp, thật sự có quá nhiều thay đổi.

Cười ngây ngô một lúc Đinh Dật mới hỏi cậu ta: “Làm sao bạn ở đây? Bạn không thi cuối kỳ sao?”

“Mình vừa kết thúc kỳ thi cuối kỳ, gần đây viết thư không thấy bạn trả lời, gọi điện thoại về nhà không ai nghe, mình liền về thăm bạn, không có chuyện gì là tốt rồi. Vừa rồi mình đến nhà bạn không thấy ai ở nhà nên mình mới tới trường, bạn đi học đi, mình đi dạo một chút, tan học sẽ đến tìm bạn.”

Gần đây bận việc cùng mẹ tâm sự trước khi đi, không có viết thư trả lời cậu ấy, không biết tại sao, nhìn khuôn mặt quen thuộc mà xa lạ kia Đinh Dật cảm thấy mọi buồn bực đều tiêu tan, cảm giác trong lòng thật thoải mái.

Vốn dĩ Đinh Dật đề nghị trốn ra ngoài cùng Thẩm Trường Đông nhưng bị cậu ấy kiên quyết ngăn lại, quả nhiên cậu ấy đến đâu cũng là một học sinh ngoan, không còn cách nào khác Đinh dật đành phải nhượng bộ, dù sao cô cũng sắp được nghỉ sẽ có nhiều thời gian chơi cùng cậu ấy.

Đi ra rồi lại đi vào, chưa tới mười phút, trạng thái tin thần Đinh Dật đã thay đổi long trời lở đất, mọi người nhìn cô mặt mày hớn hở, tò mò, lại không có gan tiến lên hỏi. Ngay cả Chu Văn Bân cũng không hiểu nhìn cô chăm chú, Đinh Dật bị cậu ta nhìn thì giật mình, thầm nghĩ trong lòng bạn nhìn mình làm gì? Chẳng lẽ muốn chứng thực lời mẹ bạn nói xem mình có lỗ mãng hay không sao? Hừ hừ, mình khinh thường, mình không quan tâm, không quan tâm!

Cô bạn xinh đẹp họ Lý ngồi trên quay đầu hỏi bài toán học, Đinh Dật giảng cho cô ấy xong, cô nàng lại lập tức như lúc đầu chưa hỏi. Bình thường cô bạn họ Lý có vấn đề gì đều hỏi Chu Văn Bân trước, cậu ta không trả lời được mới hỏi Đinh Dật, sau đó thảo luận kết quả cùng Chu Văn Bân, lần này cô ấy không thảo luận kết quả vừa tìm được với Chu Văn Bân mà tiếp tục nằm trên bàn nhìn Đinh Dật, muốn nói gì lại thôi.

“Còn vấn đề gì sao?” Vốn dĩ bàn học đã nhỏ, hai người nằm sấp thì rất chật, Đinh Dật muốn đuổi khách.

“Đinh Dật, người vừa rồi ở bên ngoài là ai vậy, thật đẹp trai.” Do dự một lúc, cô bé này vẫn không nhịn được nên mở miệng hỏi, thường cùng nhau thảo luận vấn đề nên cô cũng thân với Đinh Dật, hỏi như vậy là bình thường, sau khi hỏi xong, phòng học chợt lập tức yên lặng lạ thường.

“Bạn ấy tên Thẩm Trường Đông.” Đinh Dật không hề nghĩ ngợi mà trả lời.

“Thẩm Trường Đông là ai vậy? Hai người quen nhau thế nào?” Tên không phải là vấn đề mấu chốt, mối quan tâm của mọi người càng tăng lên, những người ngồi cách đó khá xa cũng vểnh tai lên nghe.

“Thẩm Trường Đông chính là Thẩm Trường Đông, thời gian lâu quá không nhớ rõ là quen như thế nào nữa.” Đinh Dật chỉ có thể trả lời như vậy, đối với cô mà nói Thẩm Trường Đông là một người đặc biệt, giống như mẹ là mẹ, ba là ba mà Thẩm Trường Đông chính là Thẩm Trường Đông, không cần giải thích cũng không thể nào giải thích.

Trong giờ học, Đinh Dật kéo Nguyễn Thúy ra ngoài, Nguyễn Thúy im lặng đi cùng, thường thì trong giờ học không có nghỉ ngơi, đáng lẽ muốn từ chối, hôm nay cô ấy khép sách lại đi cùng cô.

Chân bước chậm trên cỏ, tâm tình Đinh Dật kích động, sung sướng vô tận.

Nguyễn Thúy nghiêng đầu nhìn cô: “Đinh Dật bạn có tin hay không, trong lớp thậm chí trong trường học cũng có nhiều người rất thích bạn.”

Đinh Dật há to miệng ngây người, cô cho rằng Nguyễn Thúy cũng muốn hỏi Thẩm Trường Đông là ai, cô cũng không có ý định giấu, nói thẳng là hàng xóm cùng nhau lớn lên từ nhỏ, lại không nghĩ rằng đột nhiên cô lại nói một câu không dính dáng gì, một lúc sau mới hỏi ngược lại: “Tại sao?”

“Bạn không thấy hôm nay lúc bạn ôm bạn nam kia, mọi người chung quanh đều có những nét mặt khác nhau, mình có thể thấy, mình dám đánh cuộc Chu Văn Bân cũng thíc