Pair of Vintage Old School Fru
Cám Ơn Anh, Khiến Em Yêu Bắc Kinh Mùa Đông Này!

Cám Ơn Anh, Khiến Em Yêu Bắc Kinh Mùa Đông Này!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322461

Bình chọn: 7.5.00/10/246 lượt.

o đó ở lớp thái tử nhặt được?”.

“Nghe

nói?” Lâm Tiểu Niên hận là không tìm được cái lỗ để chui xuống: “Nghe ai nói?”.

Cô thật khâm phục tốc độ lan truyền của việc này.

“Là

nghe Cát Ngôn nói. Tối nay cậu ấy học ở chung một phòng tự học với cậu, vừa mới

gọi điện về nói cho tớ biết.”

“Mấy

người ở lớp thái tử đó vốn không nói chuyện với người lớp khác, điều này cậu đã

nói với mình rồi.” Lâm Tiểu Niên không thừa nhận cũng không phủ nhận chuyện

này, muốn chuyển đề tài.

Đối với

cô, trong cuộc sống xuất hiện những sự cố như thế hết sức ngẫu nhiên, những

việc ngoài ý muốn. Vì vậy, cô cũng xem như chưa từng có chuyện gì xảy ra



Lâm

Tiểu Niên không ngờ rằng mình lại gặp Vu Hữu Dư tại phòng tự học một lần nữa.

Vu Hữu

Dư dáng vẻ chán chường, đang ngồi chơi PSP [1'> tại chỗ

ngồi phía trước nơi cô vẫn thường ngồi. Lâm Tiểu Niên cuối đầu đọc, coi như anh

ta không hề tồn tại.

[1'> Một thiết bị chơi

điện tử cầm tay của Sony – ND.


Nhưng

Vu Hữu Dư dường như cố ý, vừa chơi trò chơi lại

vừa rung chân, người khẽ lắc lư theo nhịp khiến cho chiếc bàn học phía sau cũng

lắc lư theo.

Lâm

Tiểu Niên đang học từ đơn tiếng Anh, bị anh ta làm phiền không tập trung được.

Cô bực mình nhưng nghĩ không nên rước vào thân những chuyện thị phi nữa cho nên

vẫn nhẫn nhịn.

Vừa may

Cát Ngôn đến rất đúng lúc, kéo Lâm Tiểu Niên lúc này mặt đang hầm hầm ra ngoài

nói: “Hôm nay nhà Thẩm Tiểu Tam mời cơm, vừa gọi điện thoại bảo hai chúng ta

đến tập trung ở Xuyên Lạc Viên!”.

Thẩm

Tiểu Tam tên thật là Thẩm Tam Nguyệt. Trong số bốn người cùng phòng ở ký túc

xá, Thẩm Tam Nguyệt và Cát Ngôn học khoa tin tức, Lâm Tiểu Niên học khoa pháp

luật, Quan Lan học khoa kinh tế đối ngoại.

Ngày

học đầu tiên, mọi người được xếp vào cùng một phòng là kết quả từ việc rút

thăm. Lâm Tiểu Niên đã từng tính qua xát suất bốc thăm, chỉ có một phần mười

sáu nghìn tỉ.

Cho nên

Quan Lan rất xúc động trước sự kỳ diệu của số phận. Cô nói: “Chúng ta có thể

bốc thăm được ở cùng một phòng thật là kỳ diệu, cũng là chuyện may mắn nhất!”.

“Đương

nhiên rồi, vần cuối trong tên chúng ta đều giống nhau: Quan Lan, Cát Ngôn, Lâm

Tiểu Niên [2'>…”. Khi đọc đến tên Thẩm Tam Nguyệt, cô đột nhiên dừng lại.

[2'> Trong tiếng Trung

tất cả những tên này đều có vận âm “an” ở cuối – ND.


Lâm

Tiểu Niên tiếp tục: “Tam Nguyệt không hợp vần, chi bằng đổi thành Thẩm Tiểu Tam

đi!”. Thế là cái tên Thẩm Tiểu Tam bắt đầu được lưu truyền nội bộ.

Thực

ra, gọi Thẩm Tam Nguyệt thành Thẩm Tiểu Tam còn có một lý do khác, bởi vì trong

bốn người ở ký túc, Thẩm Tam Nguyệt lớn thứ ba.

Lâm

Tiểu Niên vô thức nhắc lại lần nữa lời của Cát Ngôn: “Nhà Tiểu Tam mời cơm?”.

Suýt nữa cô bị sặc nước bọt: “Tiểu Tam có “nhà” từ khi nào vậy?”.

Cát

Ngôn rời bỏ hình tượng người con gái dịu dàng thùy mị thường ngày, cười lớn:

“Cậu ấy và Tô Bắc Hải đã ngấm ngầm hẹn hò từ lâu rồi!”.

“Cậu có

định theo đuổi sự nghiệp đưa tin tức nữa không vậy? Việc quan trọng như thế mà

không thông báo trước?” Lâm Tiểu Niên cười to: “Thật không chuyên tâm vào

chuyên ngành chút nào, giải thưởng Pulitzer [3'> hôm nay

đành phải bỏ thôi!”.

[3'> Giải Pulitzer là

một giải thưởng của Mỹ, trao cho nhiều lĩnh vực trong đó quan trọng hơn cả là

về báo chí và văn học. Đặc biệt về báo chí, Pulitzer được xem như một trong

những giải danh giá nhất – ND.


Cát

Ngôn cười mỉm nói: “Được rồi, món nợ của chúng ta sẽ tính sau. Bây giờ phải

nhanh chóng đến Xuyên Lạc Viên, bọn Tô Bắc Hải đều đang ở đấy chờ chúng ta

đấy!”.

Lâm

Tiểu Niên và Tô Bắc Hải cũng coi như có quen biết.

Tô Bắc

Hải là thành viên hội sinh viên trường đại học Chiết Giang. Khi Lâm Tiểu Niên

tới nhập học, chính anh đã đến bến xe đón cô.

Khi ấy,

anh tự mình giới thiệu như thế này: “Anh là Tô Bắc Hải ở khoa pháp luật.”

Lâm

Tiểu Niên nghĩ một lát, hỏi: “Có phải là từ “Bắc Hải” trong “công viên Bắc Hải”

không ạ?”.

Sở dĩ

cô biết công viên Bắc Hải vì khi Kiều Hoài Ninh gọi điện cho cô đã vô tình nhắc

đến: “Ở Bắc Kinh, mùa đông ở công viên Bắc Hải rất vui, có rất nhiều người đến

trượt tuyết.”

Lúc đó,

Tô Bắc Hải ngây người ra, sau đó gật đầu nói: “Là cùng một từ Bắc Hải!”.

Vậy là

Lâm Tiểu Niên yên tâm đưa hành lý cho anh: “Em là Lâm Tiểu Niên!”.

Tô Bắc

Hải đã đặt bàn ăn từ trước, Thẩm Tam Nguyệt và Quan Lan đến trước, đợi Lâm Tiểu

Niên và Cát Ngôn đến rồi mọi người tự chọn chỗ ngồi.

Lâm

Tiểu Niên trêu Tô Bắc Hải: “Em còn nhớ lúc đầu anh theo đuổi Quan Lan. Anh

chuyển mục tiêu từ khi nào vậy?”.

Tô Bắc

Hải cũng không phủ nhận, công khai khoát tay Cát Ngôn, nói: “Anh còn từng theo

đuổi Cát Ngôn nữa!”.

Lâm

Tiểu Niên cười ha ha, uống một ngụm trà nói: “Đúng rồi, lúc đầu chắc chắn anh

đã nghĩ thế này, đầu tiên theo đuổi Quan Lan, sau đó bắt Cát Ngôn làm tù binh,

tiếp theo tiêu diệt Lâm Tiểu Niên, cuối cùng ra đòn sát thủ với Thẩm Tiểu

Tam!”.

Nghe

Lâm Tiểu Niên nói xong, mấy người đều cười lớn, nhất là Thẩm Tam Nguyệt, cười

đến chảy cả nước mắt, chỉ vào Lâm Tiểu Niên vỗ vỗ ngực: “Cậu đang đoán mò gì

vậy?”.

Lâm