XtGem Forum catalog
Cạm Bẫy Hôn Nhân: Sự Trả Thù Của Tổng Giám Đốc

Cạm Bẫy Hôn Nhân: Sự Trả Thù Của Tổng Giám Đốc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327712

Bình chọn: 7.00/10/771 lượt.

.

"Không quan trọng, tôi không quan tâm hai người có quan hệ thế nào, từ nay về sau, hãy nhớ cho kĩ thân phận của cô là Cố phu nhân, đừng làm tôi phải mất mặt một lần nữa, còn về những chuyện khác, cô đừng có xen vào!" Giọng nói của Cố Thịnh lạnh như băng, trong ánh mắt không có chút tình cảm, muốn cùng Kiều Nam cao chạy xa bay, chỉ cần Cố Thịnh anh còn sống thì hai người sẽ không bao giờ được toại nguyện.

Kiều Nam, Cố Thịnh nhắc đi nhắc lại cái tên này trong lòng, không thể phủ nhận Kiều Nam đúng là một người đàn ông có quyền lực lớn, nhưng anh Cố Thịnh không hề lo sợ khi phải đối đầu với Kiều Nam!

Anh muốn xem tiềm lực của bên nào mạnh hơn, là anh đại diện cho giới doanh nhân thành đạt hay Kiều Nam ông trùm của giới hắc đạo?

Tả Tình Duyệt trong lòng ngây ngốc, chẳng muốn suy nghĩ thêm nữa, anh đã nói cho cô biết, chẳng còn chút hi vọng nào nữa bởi vì tình yêu của anh không dành cho cô?

Anh sẽ không còn đối xử với cô cưng chiều như trước nữa sao?

Trong lòng đau nhói, Tả Tình Duyệt dựa vào lưng ghế, hạnh phúc ngắn ngủi của cô cuối cùng đã kết thúc rồi sao?

Sau này cuộc sống của bọn họ lại trở về như trước kia, mỗi đêm Cố Thịnh sẽ về nhà với bộ dạng say khướt người tỏa ra nồng nặc mùi rượu, cùng với một người phụ nữ xinh đẹp đi vào phòng của anh.

Sau ngày hôm đó, Tả Tình Duyệt bị Cố Thịnh đuổi ra khỏi phòng, trong lòng cô đau đớn, quay về căn phòng ban đầu, căn biệt thự rộng lớn, nhưng cô cảm thấy mình không thuộc về nơi này.

Mỗi đêm cô ở phòng khách chờ Cố Thịnh trở về, mặc dù biết khi anh trở về không chỉ có một mình, nhưng cô vẫn kiên nhẫn chờ đợi, bởi vì chỉ có lúc ấy, cô mới nhìn thấy Cố Thịnh.

Chỉ cần mỗi ngày nhìn thấy Cố Thịnh dù chỉ một lần, cô đã thỏa mãn rồi!

Thường ngày, cô luôn nhốt mình trong phòng, nhìn ngắm những món quà mà Cố Thịnh tặng mình, đàn lại bản nhạc mà hai người từng cùng nhau hợp tấu, hồi tưởng lại quãng thời gian hạnh phúc ngắn ngủi, chỉ có lúc này, cô mới thấy hạnh phúc.

Nhưng đến một ngày, thứ hạnh phúc nhỏ bé ấy của cô cũng bị tước mất.

Sáng hôm đó, cô đi vào phòng đàn, không thấy Piano đâu chỉ thấy một đôi nam nữ ôm nhau.

"Sau này, căn phòng này thuộc về em, em muốn dùng nó làm gì cũng được, chỉ cần cảm thấy vui vẻ là được rồi!" Cố Thịnh nắm tay người phụ nữ ấy, cho cô ta sự yêu chiều đồng thời cũng cho Tả Tình Duyệt tổn thương sâu sắc.

"Thật chứ? Em yêu anh đến chết mất!" người phụ nữ ôm lấy cổ anh, hôn anh triền miên không dứt.

Hình ảnh hai người thân mật khiến Tả Tình Duyệt đau đớn, cô muốn khóc, nhưng nước mắt dường như đã cạn khô. Mỗi đêm cho dù ở trong mơ nước mắt cô vẫn rơi, mỗi sáng tỉnh dậy, chiếc gối luôn ướt đẫm nước mắt, cô đã tưởng mình không còn nước mắt để khóc nữa!

Xoay người, nơi này đã không còn thuộc về cô nữa rồi!

Đúng như anh yêu cầu, tất cả đều dành cho người phụ nữ ấy—— Tôn Tuệ San! Chị họ của cô!

Từ hôm đó, Tôn Tuệ San chuyển vào biệt thự, cô ta ở trong phòng Cố Thịnh. Bên ngoài, Tôn Tuệ San là thư kí của Cố Thịnh nhưng Tả Tình Duyệt biết, công việc thư ký chỉ là ngụy trang, để hai người họ có nhiều thời gian ở bên nhau hơn mà thôi!

Cô chợt ngưỡng mộ Tôn Tuệ San.

Thân phận Cố phu nhân của cô chẳng qua là hữu danh vô thực, cô không có được tình yêu thương của Cố Thịnh thì danh phận có ý nghĩa gì đâu!

Chiều nào cô cũng nấu cơm, trên bàn ăn giờ không có vị trí của cô nữa, cô trở thành thành người giúp việc trong căn biệt thự này. Ngay cả người giúp việc cũng không dám đến gần cô, sợ Cố Thịnh giận cá chém thớt.

Đau đớn, bi thương như vây hãm Tả Tình Duyệt, cô không biết mình còn có thể kiên trì với cuộc hôn nhân này bao lâu nữa, hình ảnh Cố Thịnh thân mật với chị họ không ngừng quanh quẩn trong đầu cô.

Tả Tình Duyệt co người lại, lấy tay ôm lấy mình, bọn họ bây giờ đang làm gì?

Trong lòng bị đau khổ lấp đầy, cảm giác mệt mỏi lại ào tới, nhớ tới Cố Thịnh trước đây đã cùng mình thân mật, giờ phút này anh không phải cùng Tôn Tuệ San làm việc ấy chứ?

Đột nhiên, cô giống như trốn tránh, bỏ lại suy nghĩ về Cố Thịnh, bỏ lại gông xiềng tình yêu và hôn nhân.

Tả Tình Duyệt ngủ thật say, bây giờ, cô ngay cả nằm mơ cũng không mơ được Cố Thịnh đối vơi cô còn chút tình cảm nào, có chẳng chỉ là hình ảnh anh cùng người phụ nữ khác ân ái.

Trong bóng tối, một bóng dáng lặng lẽ đẩy cửa vào, đi về phía giường lớn nơi Tả Tình Duyệt đang ngủ . . .



Xuyên qua ánh sáng yếu ớt, Cố Thịnh nhìn người phụ nữ đang say ngủ trên giường. Dạo này anh đối xử với cô hết sức lạnh nhạt, cố ý say rượu về muộn, cố ý đưa Tôn Tuệ San về biệt thự, cố ý ở trước mặt cô cho Tôn Tuệ San sự cưng chiều. Anh muốn cho cô biết, anh Cố Thịnh sẽ không bởi vì cô mà đau đớn, rung động

Phụ nữ đối với anh cũng chỉ là công cụ để phát tiết mà thôi!

Thế nhưng anh không thể lừa được trái tim mình, tầm mắt anh luôn chỉ dõi theo bóng hình cô.

Ngồi ở mép giường, khẽ vuốt mấy sợi tóc trên mặt cô, động tác hết sức dịu dàng, giống như lại quay về làm người đàn ông hết mực che chở, thương yêu Tả Tình Duyệt.

"Tại sao lại phản bội tôi?" Cố Thịnh nhỏ giọng nói, mọi bão táp dư luận đều đã đư