Duck hunt
Cạm Bẫy Hôn Nhân: Sự Trả Thù Của Tổng Giám Đốc

Cạm Bẫy Hôn Nhân: Sự Trả Thù Của Tổng Giám Đốc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327905

Bình chọn: 7.00/10/790 lượt.

t cô hơi hơi ửng hồng, cô không còn lòng phòng bị thì tùy ý triển lộ ra một mặt không muốn người khác biết của cô. Giờ anh mới biết, thì ra khi uống say, cô đáng yêu như vậy!

"Uống đi!!!" Tả Tình Duyệt thấy anh chỉ nắm ly rượu ở trong tay, tiếp tục thúc giục: "Anh nhìn tôi làm cái gì? Tôi không thể ăn đâu! Ha ha. . . . ."

Tả Tình Duyệt hồn nhiên cười đứt quãng, Kiều Nam chỉ cảm thấy giật mình, người phụ nữ này, cô không biết bộ dáng bây giờ của mình thực ngon miệng sao? Một mình ở chỗ này, cũng không sợ gặp phải nguy hiểm gì!

Ngửa đầu một hớp uống cạn ly rượu, Kiều Nam cảm thấy càng lúc càng không nhận ra chính mình. Trong đầu thỉnh thoảng hiện ra bóng dáng của Tả Tình Duyệt, ngay cả bộ dáng cô tức giận đánh anh một bạt tai cũng bị anh nhớ lại nhiều lần, anh thậm chí cảm thấy. . . . . mình đã hiểu ra cái gì đó!

Anh cho là mình điên rồi, vốn chỉ có chút hứng thú đối với cô, hơn nữa cô lại là vợ của Cố Thịnh, cho nên anh mới cố ý đến gần cô.

Chỉ là đến bây giờ, tựa hồ tất cả đều đã sai rồi, tim của anh càng ngày càng không chịu khống chế của anh!

"Tại sao muốn say?" Kiều Nam hạ mi mắt, biết rõ nguyên nhân song anh vẫn hỏi ra khỏi miệng điều dư thừa ấy, con mắt thâm thúy như có như không thoáng qua một chút ánh sáng làm cho người ta không dễ dàng phát giác.

Tả Tình Duyệt ngẩn ra, đang muốn uống rượu đột nhiên dừng lại, sau đó từ từ để ly xuống, cô nhìn Kiều Nam không chớp mắt, không biết vì sao, cô lại muốn khóc!

Nước mắt không biết từ lúc nào đã từ trong hốc mắt chảy ra, trước mắt, Kiều Nam dần dần trở nên mờ nhạt. Trong mơ hồ, cô dường như thấy được khuôn mặt của Cố Thịnh, tất cả ủy khuất trong nháy mắt vỡ đê, Tả Tình Duyệt nhào vào trong ngực người đàn ông trước mặt.

"Thịnh, tại sao vậy? Tại sao phải chán ghét em? Anh thích cô gái như thế nào em đều có thể thay đổi vì anh mà". Tả Tình Duyệt nắm chặt vạt áo của anh, nâng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, van xin nhìn ‘Cố Thịnh’ trước mắt, "Đừng chán ghét em có được không, điều gì họ có thể làm, em cũng có thể làm!”.

Là cô không đủ hấp dẫn sao? Là cô không đủ lớn mật ở trên giường sao?

Cô có thể tập thay đổi tính cách ngượng ngùng của mình, có thể khiến mình trở nên lớn mật!

Kiều Nam ngẩn ra, cô yêu Cố Thịnh như vậy sao? Vì anh ta cái gì cũng có thể làm?

Chua xót và ghen tỵ từ từ sinh ra trong lòng anh, nghĩ đến Tiểu Nhã, tại sao họ đều yêu Cố Thịnh, tại sao?

"Duyệt Duyệt. . . . ." Kiều Nam kêu tên Tả Tình Duyệt, trong mắt tựa hồ ẩn nhẫn cái gì. "Lần này, anh sẽ không buông tay, cho dù người em yêu là anh ta, anh cũng sẽ không bỏ cuộc!"

Anh sẽ làm cho cô biết, Kiều Nam anh cũng là một người đáng giá để yêu! Anh không tiếc bỏ ra bất kỳ giá nào, cũng muốn cho người phụ nữ này yêu mình!

Đây không phải là trả thù, mà là thanh âm phát ra từ nội tâm anh!

Con ngươi màu xanh thoáng qua một đạo ánh sáng, đột nhiên, Kiều Nam mạnh mẽ kéo tay cô, một tay đỡ hông của cô, để cho cô tựa vào trong ngực mình, mang theo cô rời khỏi quán rượu.

Bên trong phòng khách sạn sang trọng, bởi vì chịu ảnh hưởng của rượu, Tả Tình Duyệt ngủ mê man vẫn chưa tỉnh lại.

Lúc này cô không hề đề phòng nằm ở trên giường, không chút nào chú ý tới đôi mắt ở bên giường nhìn cô thập phần say mê.

"Duyệt Duyệt, nếu như em biết rõ anh làm ra chuyện gì với em, em có hận anh không?". Kiều Nam nỉ non ra tiếng, lần đầu tiên, lòng của anh bởi vì một chuyện, bởi vì một người phụ nữ mà không xác định được rồi!

Anh từ trước đến giờ đều mạnh mẽ vang dội, làm cho cả thế lực hắc đạo ở thành phố A thần phục ở dưới chân mà không cần chớp mắt một cái. Vậy mà hiện tại, anh lại hoài nghi hành vi của mình.

"Nhưng, chỉ cần anh không cần em, chủ động thả em, làm lòng em bị thương, em sẽ dừng lại tình yêu đối với anh ngay, có đúng hay không?". Kiều Nam khẽ vuốt ve gò má đang ửng hồng của Tả Tình Duyệt, nếu nói như vậy, sau này anh sẽ đem hết toàn lực làm cho cô yêu mình, để cô có thể thoát khỏi thương tâm!

Trong lòng thoáng qua một chút kiên định, Kiều Nam vuốt ve gương mặt Tả Tình Duyệt. Tay dần dần đi xuống, ngừng một lát ở cổ áo của cô, sau đó không chút do dự cởi ra từng nút áo của cô . . . . .

"Duyệt Duyệt, thật ra thì, anh cũng là một người rất dễ yêu, nếu như người em gặp trước là anh, em có thể không yêu Cố Thịnh hay không?". Trong mắt Kiều Nam mơ hồ hiện ra một cỗ hung ác, đã từng có một người phụ nữ, sau khi yêu anh rồi, vẫn yêu Cố Thịnh!

Việc này không phải rất châm chọc sao!

Anh có điểm nào không bằng Cố Thịnh chứ?

Không có được câu trả lời của Tả Tình Duyệt, trong lòng anh thoáng qua một chút khổ sở. Nhìn áo đã mở ra hơn nửa của Tả Tình Duyệt nằm ở trước mắt, con ngươi sắc bén dần dần buộc chặt. Cô là một ma nữ có dòng máu thiên sứ, làm cho người ta không nhịn được mà mê muội, hãm sâu trong đó, không cách nào tự kềm chế!

"Thịnh. . . Em yêu anh!" Tả Tình Duyệt đột nhiên trở mình một cái, vô ý thức nỉ non.

Những lời này không thể nghi ngờ là một chậu nước lạnh tưới lên trên đầu Kiều Nam, mặt anh trong nháy mắt âm trầm.

Ngay cả trong mộng cũng nhớ anh ta sao? Ngay cả ngủ mê, trong miệng còn kê