
chủ được mà sờ sờ ngực. Có một số việc khoa học không cách nào giải thích được, so với bây giờ , rõ ràng khi một người nằm ngửa thì nhịp tim sẽ đập với vận tốc chậm lại, vì sao nhịp tim của anh lại đập nhanh hơn chứ?
Anh hít sâu, hỏi Schrodinger đứng cách đó không xa:
- Schrodinger, mày nói xem tao bị làm sao thế?
Bóng lưng của Schrodinger vẫn thẳng đứng một cách cố chấp và kiên quyết. Nó không kêu tiếng nào mà đứng tựa như một bức tượng điêu khắc .
¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬¬____ Bản vương mới mặc kệ ngươi đấy!
Kiều Phong nằm thật lâu trên mặt đất, sau đó đứng dậy tự hỏi làm thế nào để Lam Sam nguôi giận bây giờ. Nếu như sờ sờ nắn nắn có thể làm cô hết giận anh ngược lại xin tự kính dâng chính mình, nhưng sự thật vô cùng hiển nhiên là phương pháp này không hề có tác dụng với đối phương.
Vậy còn có thể làm gì đây? Mời cô ăn ngon? Lôi kéo sự hỗ trợ của Schrodinger?
Tầm mắt anh cuối cùng rơi xuống một đống đồ mua sắm vứt trên ghế salon. Đó đều là những thứ họ cùng nhau đi shopping mua về nhưng Lam Sam quên chưa cầm đi. Anh đi tới cầm lấy chúng, định mượn cớ này để gõ cửa nhà cô, trong đó có một túi màu nylon hồng mua ở cửa hàng trang sức, bên trong đựng mấy cái bờm và dây nơ Lam Sam mua.
Kiều Phong cúi xuống, nhìn thấy một cái bờm tai mèo, ánh mắt anh khẽ giao động.
…. Liều mạng thôi.
Tính tình Lamm Sam cũng rất nhanh giận nhanh nguôi. Cô tự giải thích rằng đó là do lúc đó Kiều Phong tâm trạng bức thiết muốn báo thù, chuyện này vốn do cô và Tiểu Du Thái sai trước. Bởi vậy cô về đợi một lúc thì cơn giận đã tiêu tan rồi. Thật ra nếu hành hạ người ta vào thời điểm này hình như cũng hơi độc ác, dù sao tên tiểu tử kia cũng vừa mới khỏi bệnh nhé.
Cốc cốc cốc, có người gõ cửa. Lam Sam biết đó là Kiều Phong, cô đi tới cửa, đột nhiên giật mình giữ chặt cửa.
Sau đó cô liền đứng ngây dại.
Trước cửa đúng là Kiều Phong chứ không hề sai, nhưng thế nhưng… Anh đang đeo cái bờm tai mèo! Vốn là một khuôn mặt mi mực như họa vô cùng tuấn mỹ nhưng hiện trên đầu lại xuất hiện thêm hai cái tai bằng lông nho nhỏ. Đáng yêu đến mức không cách nào diễn tả được có được không chứ! Trên hai lỗ tai đen nhánh kết hợp với ánh mắt khẩn khoản, có cảm giác giống như một chú mèo hoang bị bỏ rơi.
Lồng ngực Lam Sam dường như bị một mũi tên xuyên thủng, ngay giữa hồng tâm! Vì quá kích động, cô thậm chí còn khá bối rối ngây ngốc nhìn anh, môi khẽ run lên.
Kiều Phong không thể phán đoán nổi phản ứng của cô là như thế nào, anh thăm dò tiến lên phía trước một bước:
- Lam Sam?
- Anh đừng đến đây! – Lam Sam chợt lùi một bước thật dài về phía sau.
Kiều Phong hơi thất vọng:
- Cô không thích à? – Làm anh thiệt thòi đứng ngắm trước gương bao lâu.
- Tôi…. Thích…. Không phải thế, - Lam Sam gõ gõ đầu, trợn mắt nhìn anh: - Anh có biết không , bán sắc là một kiểu hành động cực kỳ đáng xấu hổ đấy.
- Hả? – Kiều Phong nghi ngờ nhưng giờ anh chỉ quan tâm đến một vấn đề: - Vậy cô có còn giận không?
- Không phải là giận hay không, nhưng anh không được tháo nó xuống, nếu không tôi lại giận đó.
- À, được. – Tuy rằng cái bờm khiến anh có phần không được tự nhiên nhưng vì Lam Sam nguôi giận nên anh cũng đành liều mạng vậy, anh chỉ khẽ lắc lư đầu nhưng cũng không hề tháo xuống.
Động tác đầu của anh run rẩy giống như một con mèo khiến Lam Sam phát hiện ra đối với cô Kiều Phong đã pk hạ gục Schrodinger và trở thành chú mèo đáng yêu nhất trên thế giới. Cô siết chặt quả đấm, mẹ kiếp, sao lòng cứ mầm xuân mạnh mẽ như động dục thế này rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra chứ? Vì sao lại cứ muốn nhào tới đè anh ta xuống mà hôn hôn thế này, yêu sao?
Cô vốn là người có tiết tháo có được hay không…
Lam Sam không còn tức giận Kiều Phong như trút được gánh nặng, anh đưa cô về nhà nấu cơm cho cô ăn.Thế nhưng Lam Sam cảm thấy sau vài ngày ốm, bây giờ Kiều Phong nên nghỉ ngơi nhiều hơn, không thích hợp để làm việc mệt nhọc nên kiên quyết đòi ra ngoài ăn. Lam Sam cảm xúc dâng trào lúc này bất cứ giá nào cũng đòi xuống tiệm ăn gần đó.
Ra ngoài ăn cơm, hai người cùng cao hứng ngồi cùng nhau ăn, Kiều phong cũng nhất định không tháo cái bờm tháo cái bờm tai mèo xuống, nên Lam Sam bị ảnh hưởng bởi sắc đẹp mà ăn thêm hẳn một bát cơm.
Schrodinger ngồi đối diện cửa sổ sát đất ngắm trời chiều thẳng 2 giờ đồng hồ liền cho đến tận khi mặt trời xuống núi. Đến lúc đó hai kẻ ngu ngốc kia mới nhớ ra để dỗ dành nó, tâm trạng luơng thiện của nó đã vô cùng mệt mỏi và cảm giác là không yêu nổi nữa.
Đêm hôm đó Lam Sam lại mơ thấy đang cởi quần áo người ta, nhưng lần này không may là người đàn ông vẫn không hề lộ rõ diện mạo như cũ nhưng lại xuất hiện thêm trên đầu một cái bờm tai mèo.
Lam Sam nhận được một cuộc điện thoại từ Tạ Phong Sinh.
Vị cố vấn quản lý tài chính trâu bò này cũng giống như Kiều Phong có một
bối cảnh lóng lánh ánh vàng, anh ta tốt nghiệp đại học Wharton ngành
thương mại, khởi nghiệp tại phố Wall, sau đó về nước xây dựng sự nghiệp, hiện tại sự nghiệp của anh đang phát triển thần tốc.
Cũng bởi vậy mà những kẻ tiểu tốt láo nháo nhờ quản lý tài sản người ta căn bản đâ