pacman, rainbows, and roller s
Bướm Trắng Trong Tay Hổ Giấy

Bướm Trắng Trong Tay Hổ Giấy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322444

Bình chọn: 9.5.00/10/244 lượt.

nói dối, hơn nữa việc

này hắn sớm hay muộn cũng phải biết..

“Kỳ thật mười tuổi, cha bắt đầu dạy

thiếp quản lý sổ sách, năm ấy thiếp mười lăm tuổi, đã đem lá trà Ngu gia giao cho ta quản lý, cho nên chuyện to nhỏ của trà trang, thiếp đều

quản.” Nói xong, nàng dò xét hắn liếc mắt một cái, sợ hãi hỏi: “Chàng sẽ không vui sao?”

“Không vui?” Nhẹ nhàng chớp mắt, Yến Huyền Tiêu nhìn nàng. “Không, đương nhiên sẽ không, ta chỉ là có điểm kinh ngạc.”

Nhu nhược như nàng, có thể quản lý Ngu

gia? Hơn nữa khi nãy cái miệng của nàng khôn khéo lại quyết đoán, tuyệt

không giống sự nhận thức của hắn đối với nàng.

Con ngươi đen nhanh chóng xẹt qua một

chút ánh sao, tuy rằng trì độn, nhưng hắn không ngu ngốc, chạy nhiều

chuyến tiêu, đi khắp đại giang nam bắc, như thế nào chuyện hắn chưa thấy qua?

Đương nhiên cũng sẽ không để ý tới

nương tử mình lại hiểu và quản lý sổ sách tốt việc làm ăn của Ngu gia,

thậm chí biết nàng có mặt này, chỉ làm cho hắn cảm nhận nàng rất khác,

không giống nàng ngày thừơng

Chính là vậy, Điệp nhi của hắn tựa hồ có rất nhiều bí mật.

Mâu quang hơi hơi lóe ra, dĩ vãng hắn

không chú ý, nhưng hiện tại quan sát mới đánh giá, và phát hiện nương tử của hắn tựa hồ cũng không đơn giản, coi như còn có việc khác gạt hắn.

Nhưng là cái gì nhỉ?

“Vậy là tốt rồi.” Biết hắn không tức

giận, Ngu Điệp Hương nhẹ nhàng thở ra, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh lệ giơ

lên tươi cười tuyệt mỹ.

Kỳ thật, nàng thật sự có điểm sợ, sợ

hắn sẽ để ý chuyện này, dù sao thế tục vẫn không chấp nhận chuyện nữ tử

làm chưởng gia. (Tức chị này là đương gia của một gia đình ý)

Nụ cười của nàng làm cho hắn cũng cười, bàn tay to nhẹ vỗ về của nàng mặt. “Sợ ta tức giận như vậy sao?”

“Ừ!” Ngu Điệp Hương không chút do dự

điểm đầu (gật đầu), khuôn mặt nhỏ nhắn khinh cọ (chà nhẹ) lòng bàn tay

của hắn. “Thiếp thực để ý, thực để ý chàng.”

Lời của nàng làm cho hắn con ngươi nhu

hòa lại, ngực bởi vì nàng còn có bí mật khác giấu hắn, sự hờn giận của

hắn đối với nàng, cũng thản nhiên biến mất.

Điệp nhi của hắn duy nhất không che

giấu chính là đối với hắn quyến luyến, cặp mắt xinh đẹp trong trẻo như

nước hồ thu luôn yên lăng nhìn hắn.

Mỗi khi nhìn đến cặp mâu nhi này, cũng làm cho hắn mềm lòng, lớn giọng cũng biến nhỏ lại, chỉ sợ dọa đến nàng.

Thiên hạ nhỏ bé ôn nhu như nước này,

liền như vậy mà gắt gao cuốn lấy hắn, làm cho hắn vạn kiếp bất phục, như thế nào cũng thoát không được thân.

“Ta sẽ không tức giận vì chuyện này,

ngược lại còn nhận thức khác về nàng— khôn khéo lại thông minh.” Ngón

tay nâng lên cằm nàng, hắn yên lặng nhìn nàng. “Điệp nhi, nàng nói xem,

nàng còn có bộ mặt khác nữa sao ”

Ngu Điệp Hương nhẹ nhàng nháy mắt, cao

ngạo nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn, đối mặt với hắn, nhẹ nhăn chóp mũi,

“Chàng nói sao cơ?” bộ dáng xinh đẹp rất cảm động.

“A!” Hắn cười khẽ, nhìn lên cánh môi mềm mại “Điệp nhi của ta, hy vọng trừ bỏ việc này, nàng không có khác chuyện giấu giếm ta.”

“Ách……” Ngu Điệp Hương mâu quang lẫn tránh, có điểm chột dạ. “Đương nhiên không có.”

Chết cũng không thể nói, không thể thừa nhận.

Đáng tiếc, sự chột dạ lại bị Yến Huyền Tiêu nhìn thấy, con ngươi đen nheo lại, hắn dùng lực ngăn chặn cánh môi.

Xem ra, tiểu nương tử của hắn không

phải là tiểu Điệp nhi nhu nhược, mà là một cái giả dối tiểu hồ ly. (Hoan hô, cuối cùng anh cũng biết rồi *vỗ tay*)

Mà nàng, còn có chuyện gì gạt hắn nữa? Hắn tuyệt đối sẽ điều tra ra! Có chút nguy hiểm.

Nhìn chằm chằn con cờ đỏ trên tay, Ngu Điệp Hương vụng trộm dò xét nam nhân đối diện một cái, cờ đỏ trên tay ăn luôn cờ đen đối diện, đồng thời

trong óc cũng suy tư ngẫm nghĩ một mình. (Anh chị đang chơi cờ tướng

nhé)

Mấy ngày nay, tướng công nhà nàng đều

không tới tiêu cục, cơ hồ mỗi ngày dính ở bên cạnh nàng, cái này cũng

không có gì không tốt, hắn ở bên người nàng, nàng cũng vui mừng.

Nhưng là, cặp con ngươi đen kia, dường như là tìm cái gì, luôn thăm dò nàng, làm cho nàng kinh hãi.

Nàng biết, nàng khiến cho hắn hoài nghi.

Mỗi một ngày, hắn đều ở đây thử dò xét nàng, muốn tìm ra sự che giấu của nàng, hại nàng hảo vất vả lấp liếm.

Không dám tưởng tượng, nếu như bị hắn

biết được chuyện ở rể là do nàng thiết kế, lấy tính tình của hắn, nhất

định sẽ tức giận đến không thèm để ý nàng, nói sâu xa hơn, nhất định sẽ

không cần nàng.

Nghĩ đến điểm này, sắc mặt Ngu Điệp Hương không khỏi tái nhợt. Bí mật này, chết cũng không thể cho hắn biết!

“Nàng đang nghĩ cái gì?” Uống trà thơm, Yến Huyền Tiêu ung dung nhìn Ngu Điệp Hương, khuôn mặt nhỏ nhắn tựa hồ

có điểm trầm trọng, phát hiện này làm cho hắn khóe môi nhếch lên.

Mấy ngày nay quan sát, hắn phát hiện tiểu nương tử của hắn rất thú vị a!

Hắn tiến sát một bước, đụng nàng, thậm chí cố ý muốn chọc giận nàng, xem nàng sẽ có phản ứng gì.

Ngẫu nhiên, nàng sẽ nhịn không được, hai má sẽ có điểm run rẩy, cặp mâu trong trẻo sẽ trừng hắn, thậm chí sẽ đáng yêu dậm chân

Sau đó, khi hắn làm bộ như không chú ý, lại ảo não mặt biến sắc, giận chính mình bị hắn làm cho tức giận, lại

không biết, hắn sớm đem nàng biểu tình c