Insane
Bùi Sơ Ảnh

Bùi Sơ Ảnh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322492

Bình chọn: 8.00/10/249 lượt.

con.

Chỉ có con thôi đấy, không được bắt nạt nó, nếu dám bắt nạt nó thì mẹ không để yên cho con đâu”.

“Vâng vâng vâng, con biết rồi.” Cố Diễn Trạch nắm tay Sơ Ảnh: “Anh Tu đang ở đâu ạ, con ra chào anh ấy một câu”.

Lúc này, rất nhiều người vây quanh cậu con trai năm tuổi nhà Cố Vân Tu. Thằng bé rất hiếu động, không chịu ngồi yên một chỗ. Lục Diên Y phạt nó đọc thuộc thơ Đường, nó rất thông minh, liên tiếp đọc thuộc từng bài.

Không khí gia đình hòa thuậ khiến Sơ Ảnh cảm thấy, niềm hạnh phúc này cho dù chỉ như mây khói cũng đủ làm người ta thỏa mãn.

Cố Diễn Trạch và Bùi Sơ Ảnh đi tới chỗ họ, Lục Diên Y tươi cười ra đón. Chào chị dâu xong, Cố Diễn Trạch qua nói chuyện với Cố Vân Tu, để hai chị em dâu tâm sự.

Sơ Ảnh nhìn thằng bé, cười nói: “Đáng yêu quá, bảy phần giống anh Tu, ba phần giống chị”.

Lục Diên Y lắc đầu: “Cả ngày đau đầu với nó, bé đã thế này, không biết mai sau lớn còn bướng đến đâu”.

“Trẻ con đứa nào chẳng thế hả chị!” Sơ Ảnh vẫn chưa rời mắt khỏi thằng bé. Đáng yêu quá, cô chỉ muốn véo má nó một cái.

Lục Diên Y thấy vậy, bèn khuyên: “Em thích trẻ con như thế thì sinh lấy một đứa đi chứ!”

Sơ Ảnh chỉ cười, không biết phải nói gì.

Lục Diên Y nhận ra sự cố chấp đằng sau vẻ nhu mì của Sơ Ảnh, không khỏi lắc đầu: “Con người ta không nên tính toán nhiều quá mới có thể sống vui vẻ”.

Sơ Ảnh gật đầu. Cô biết họ đều mong cô và Cố Diễn Trạch sống hạnh phúc, nhưng có nhiều chuyện không phải một câu là nói xong.

Duyên phận vốn là thứ chỉ có thể ngẫu nhiên gặp được chứ chẳng mong cưỡng cầu mà thành.

Cố Diễn Trạch đi tới chỗ Cố Vân Tu, hắng giọng: “Sao để người ta bên kia còn mình anh trốn ra đây?”. Vừa nói, anh vừa lấy một điếu thuốc đưa cho Cố Vân Tu.

Cố Vân Tu lắc đầu: “Anh mày mà hút là kiểu gì cũng bị niệm thần chú cho đau đầu chết thì thôi”.

Cố Diễn Trạch cười sâu xa: “Ngài Cố Vân Tu muốn làm gì là phải làm bằng được sao giờ lại chịu cho một người phụ nữ quản lí thế?”.

“Anh tưởng em giống anh chắc!”

Thấy em trai cứng đầu, Cố Vân Tu thở dài: “Mấy chuyện báo chí đưa tin là thế nào?”

“Chuyện gì cơ?” Cố Diễn Trạch hút một hơi, có ý không muốn nói nhiều.

Cố Vân Tu nhìn vào trong nhà, Lục Diên Y và Bùi Sơ Ảnh đang trò chuyện. Người khác có thể không hiểu Cố Diễn Trạch, nhưng anh thì hiểu rất rõ cậu em họ của mình, bề ngoài luôn tỏ ra ngoan ngoãn, nghe lời, nhưng thực chất luôn âm thầm gây ra những chuyện kinh thiên động địa.

Chính vì vậy, nếu đúng như báo chí đưa tin, rằng Cố Diễn Trạch nảy sinh tình cảm với người con gái khác, thì không có lí nào người đến tham gia tiệc vẫn là Bùi Sơ Ảnh. Rất đơn giản, cho dù là diễn kịch, Cố Diễn Trạch cũng không muốn diễn cùng người mà mình không thích.

“Mày còn trẻ nên mới thích hành hạ nhau kiểu đó. Nhiều tuổi rồi thì không nổi nữa đâu em!” Cố Vân Tu không muốn nhiều lời. Đạo lí thì ai cũng hiểu, chỉ xem người ta hành động thế nào mà thôi.

Cố Diễn Trạch lại hút vài hơi nữa. Khi điếu thuốc đã gần hết, anh mới ném đi và lên tiếng: “Anh và em giống nhau sao? Anh là người có “tiền án” đấy nhé!”

Cố Vân Tu nghe vậy liền nổi giận. Quả nhiên, hai anh em họ rất hiểu nhau. Trước khi kết hôn với Lục Diên Y, Cố Vân Tu đã từng có một cuộc tình sâu đậm với nữ ca sĩ Vân Thường. Về sau không phải Cố Vân Tu thay lòng đổi dạ, mà là Vân Thường từ chối anh.

Nếu thật sự Lục Diên Y để ý tới chuyện quá khứ, hẳn là Cố Vân Tu sẽ không thể sống vui vẻ như hiện tại được.

Cố Vân Tu giơ tay muốn đánh cậu em mình một cú nhưng Cố Diễn Trạch đã nhanh nhẹn tránh được.

“Em đùa tý thôi!”

“Chuyện đấy mà đùa được à!” Cố Vân Tu vẫn chưa hết giận dữ.

Cố Diễn Trạch nói sang chuyện khác: “Bố mẹ em lại bảo anh làm công tác tư tưởng với em đấy à?”

“Mày nghĩ anh thừa hơi tự dưng đi lo chuyện của mày chắc?”

Ngay từ lúc nghe Cố Vân Tu nói câu đầu tiên, Cố Diễn Trạch đã biết là La Hinh lại nhờ anh khuyên bảo mình phải sống hòa thuận với Sơ Ảnh.

Thấy anh trầm mặc, Cố Vân Tu vỗ vai anh: “Cần nói gì anh đã nói hết rồi, làm thế nào thì mày tự biết”. Nói xong, Cố Vân Tu quay vào trong nhà.

Cố Diễn Trạch im lặng một lúc, chợt lên tiếng: “Khi biết trong lòng chị dâu có người đàn ông khác, tâm trạng anh thế nào?”

Cố Vân Tu ngoảnh đầu lại, thấy vẻ mặt nghiêm túc của em trai, bèn quay về, nói: Hận không thể giết chết hắn!”

Tưởng rằng Cố Diễn Trạch sẽ nói gì thêm vài câu gì đó, nhưng Cố Vân Tu chỉ thấy anh lắc đầu vẻ mặt mệt mỏi.

Ăn cơm xong, Cố Khải Minh nói với con trai và con dâu: “Hôm nay hai đứa về nhà chơi đi”.

Người lớn đã lên tiếng, Sơ Ảnh cũng không dám có ý kiến. Hơn nữa, cô biết chắc mỗi lần ông giữ hai vợ chồng cô ở nhà đều là có chuyện muốn nói. Dù năm xưa hai bậc phụ huynh không mấy hài lòng về cô, nhưng sau khi cô về làm dâu, họ đã coi cô như con ruột, đối xử rất tốt với cô, chính điều này đã khiến cô không khỏi áy náy khi đối mặt với bố mẹ chồng.

Quả nhiên, vừa về tới nhà, La Hinh liền nói: “Thằng cu Diên Địch thông minh quá. Bài thơ dài như thế mà đọc trôi chảy không sót một chữ”.

“Cháu nội chúng ta cũng không kém nó đâu.” Cố Khải Minh thờ ơ nói.

Sơ Ảnh liếc nhìn chồng.