
ng, vậy hẳn chính là hắn.
Cô nhẹ nhàng đi lên phía trước, nam nhân
vẫn như cũ nhìn về ngoài cửa sổ, giống như là suy tư điều gì, cũng không có hướng cô nhìn lại.
“Bóng đêm Bắc Kinh rất tịch mịch!” Thời
điểm Tô Tiểu Mễ khạc ra những lời này, chính cô cũng không dám tin
tưởng, lời hấp dẫn và trêu đùa lớn mật như vậy từ trong miệng cô nhổ ra.
Cô hơi khom người, cảnh tượng bên trong như ẩn như hiện, cô hơi híp mắt, cười nhạt.
Trong nháy mắt cô nhìn thấy nam nhân quay đầu nhìn về phía cô, cô không nhịn được kinh ngạc nói ở trong lòng:
“Dáng dấp không tệ, thất thân cho nam nhân như vậy, cũng không thấy thua thiệt!”
Trong ánh mắt nam nhân lộ ra rét lạnh, đối với sự can đảm của cô tựa hồ không chỗ nào động dung.
Tô Tiểu Mễ cường chống nội tâm tự nói với mình, uống chút rượu sẽ không vấn đề.
Cô không mời tự ngồi, cầm lên ly rượu nhẹ nhàng lắc, cười híp mắt: “Vì bóng đêm xinh đẹp này, cạn một chén!” Vừa
nói, cô uống một hơi cạn sạch, thay vì nói cạn ly với hắn, Tô Tiểu Mễ
hơn nữa là muốn mình mượn rượu thêm can đảm, bằng không kế tiếp cô không biết phải diễn thế nào.
Nam nhân nhìn bộ dạng cô uống rượu, lập
tức liền kết luận nữ nhân này rất non, vẫn còn muốn giả bộ thành thục ở
trước mặt hắn, không nhịn được có chút hiếu kỳ, muốn nhìn một chút kế
tiếp nữ nhân này sẽ làm ra chuyện gì .
Hắn trấn định và mang theo nghiền ngẫm, khiến cho đáy lòng cô có ý khiêu chiến đến cùng.
Cô mỉm cười nghiêng người, một chân nhẹ
nhàng khoác lên một cái chân khác, tà váy xẻ cao triển lộ da thịt trắng
nõn của cô ra không thể nghi ngờ, độ cong thon dài làm cho người xâm
nhập.
Cô cười híp mắt, ánh mắt như có như không híp lại, thân thể khẽ nghiêng, hai ngón tay cầm ly rượu lên, nhẹ nhàng
đưa tới trước mặt của hắn, mang một chút xíu ngượng ngùng trí mạng, "Ta
muốn ngươi. . . . Giúp ta. . . . Cũng một ly rượu?”
Thanh âm của cô nhu nhược vô lực, rồi lại thấm vào tim gan.
Giờ phút này cả người cô tản ra mị lực thục nữ, một sự dụ hoặc thuộc về nữ nhân 27 tuổi.
Nam nhân hơi cong đôi môi, cười nhưng
không cười, gương mặt vẫn như cũ duy trì lạnh lùng, ánh mắt của hắn thật thâm thuý và sắc bén, rồi lại mang theo một chút trêu đùa, giống như
đang phụng bồi cô chu toàn, hắn cũng không nói chuyện, cũng không vạch
trần cô.
Ánh mắt của hắn như có như không quét qua hai đùi trắng nõn thon dài của cô, sau đó giương tay ôm vòng eo, quét
qua bộ ngực có chút hơi nhỏ của cô, trong mắt hắn, nữ nhân cup 34B bình
thường không đủ để xem là nữ nhân tới chơi, nhưng da thịt trắng nõn
trong suốt lại làm cho hắn cho nữ nhân trước mắt thêm không ít điểm.
Cầm chai rượu lên, rượu đỏ từ từ chảy vào trong ly, hương tinh khiết bốn phía. Tô Tiểu Mễ thật tao nhã, nhẹ nhàng nhấp
một ngụm rượu, vươn đầu lưỡi hơi liếm môi một chút, ở trong lòng âm thầm tự nhủ với mình: "Nữ nhân khiêu khích, đều bắt đầu như vậy!"
Nam nhân nhìn cô, cười lạnh một trận
trong lòng nhưng lại luyến tiếc đuổi cô đi, một người tự cho là nữ nhân
thành thục đang ở trước mặt dùng bản lĩnh đùa giỡn hắn, không thể nghi
ngờ chính là tự lấy đá đập vào chân mình.
"Cheers!" Tô Tiểu Mễ nâng chén rượu lên hướng về phía hắn, vẫn như cũ cười híp mắt, đôi chân bên dưới đổi cách bắt chéo.
Nam nhân cùng cô uống một ngụm rượu, ánh
mắt nhìn thẳng như muốn xuyên thấu y phục của cô, dứt khoát tấn công
không cho cô che giấu thân thể.
Ánh mắt như vậy khiến Tô Tiểu Mễ cảm thấy cực kỳ khó chịu, đối với nam nhân diện mạo đẹp trai lạnh lùng lại có
chút không lễ phép này tính công kích liền bị giảm một phần.
Vì không để cho mình thất bại mà về, Tô
Tiểu Mễ lựa chọn nhịn, lựa chọn tiếp tục giả vờ, lựa chọn câu dẫn nam
nhân thành công, đạt được mục đích của mình mới thôi.
"Chúng ta chơi một trò chơi đi, thế nào?" Tô Tiểu Mễ nhìn hắn, giọng điệu có chút khiêu khích.
"Ta sợ ngươi không chơi nổi?" Thanh âm của hắn mang theo một chút lạnh lùng.
Nói như vậy làm cho Tô Tiểu Mễ nghe thực
không thoải mái, hôm nay cô tới đây, chính là để đùa giỡn, mà giờ khắc
này, tên nam nhân đáng chết lại còn nói cô không chơi nổi.
Cô vẫn nhẫn nại: "Không thử, làm sao biết không chơi nổi đây?"
Vừa nói xong, cô nâng ly rượu lại một
ngụm uống cạn, chạm tới đáy ly, ý muốn hắn bày tỏ thái độ. Trong lòng có chút đắc ý, tửu lượng Tô Tiểu Mễ cô mặc dù không bằng Hạ Tử Vi cùng chị Nam Nam, nhưng uống một hai chai rượu đỏ vẫn chịu đựng được, cô quyết
định trước chuốc say người nam nhân trước mắt này, sau đó hắn say rượu
loạn tính, như vậy chuyện gì đến sẽ đến, nghĩ tới đây, cô lại đắc ý nở
nụ cười.
Nam nhân nhìn cô một cái, im lặng không lên tiếng đem rượu trong ly uống một hơi cạn sạch, rồi rót thêm một ly nữa.
Động tác rất nhỏ này, làm Tô Tiểu Mễ có
chút cảm giác thất bại, cô nghiêm túc nhìn thoáng qua nam nhân trước mặt lần nữa, bộ dạng đủ suất, dáng người đủ đẹp, nhưng cô cũng dám xác
định, tửu lượng người đàn ông này không thể kém hơn cô, có thể còn tốt
hơn.
Rượu càng uống càng nhiều, mượn rượu mời, thân thể của cô cũng càng uống càng say.
Mặt cô từ ửng đỏ trở nên đỏ bừng, đầu
cũng bắt đầu đ