
iệu hướng phòng họp chạy. Móc ra vài tờ tiền giá trị nhìn để
lấy dũng khí. (L: ẹc…)
Cô gái kim cương kia đến tìm hiểu, nếu lão bản yêu cầu nàng cùng hắn cùng nhau tham dự tiếp khách, rất đơn giản lý do – - thiếu nợ thì trả
tiền, đó là đạo lý hiển nhiên.
Bởi vì Thiên Thiên thà chết không theo nên lão bản tự mình đi lên cùng nàng giải thích, lúc ấy BOSS biểu hiện rất hào phóng:
“Sở tiểu thư kỳ thật không thiệt thòi. Chỉ cần em giúp anh làm đủ tuồng vui này, tiền chữa trị nợ anh em cũng không cần trả.”
Tổng tài rõ ràng nói như vậy…
Thì nàng liền… Hoặc là không làm, đã làm thì cho xong, làm đi!
Lần đầu tiên tại khách sạn, lần thứ hai tại nhà Hách Sảng, lần thứ ba ở phòng làm việc cong ty nàng đã từng bước thăng hoa, hiểu được nên như thế nào phối hợp với lão bản, biết cái gì là nàng có thể cự tuyệt cái
gì là không thể từ chối. Cho nên khi Lăng Phong yêu cầu Thiên Thiên dựa ở bên cạnh hắn, hơn nữa muốn thỉnh thoảng cho hắn ánh mắt ôn nhu thời
điểm Thiên Thiên khóc không ra nước mắt thảm thảm lạnh lẽo tiếp nhận.
” Thẹn thùng như thế làm gì…cũng không là lần đầu tiên cùng anh đi tiếp khách.” Nụ cười sủng ái.
“Dạ tổng tài.” Thấp giọng trả lời.
“Không cần phải gọi tổng tài, Lăng Phong. Lăng Phong, OK?”
“Dạ, Lăng… tổng tài.”
“Em cách xa anh như vậy làm gì, hôn cũng hôn ôm cũng ôm, còn cần một lần nữa làm mẫu sao?”
Ông trời ơi!
Thiên Thiên báo cho chính mình: này là công ty, là c địa bàn lão bản, là chỗ làm việc của minhd hết thảy nghe theo chỉ thị lão bản là 1 nhân
viên tót, nhân viên tốt sẽ có thịt ăn! (L: @@ thịt)
Trộm liếc mắt nhìn vài đồng nghiệp ngồi bên cạnh đang làm việc tại
bàn lớn tốt độ đến thần kỳ, tất cả mọi người đang chuyên tâm phân phát
văn kiện không có chú ý bọn họ bên này. ( L: khụ khụ ~ người ta chỉ là
làm bộ không nhìn thấy. )
“Ừ.” Thiên Thiên xấu hổ, chuyển ghế từ từ chuyển đến cạnh Lăng Phong.
Vu Tĩnh cùng phụ thân ngồi tại bên kia bàn của phòng họp, lão nhân
luôn luôn xảo trá khó được khi không nói lời nào nghe nhân viên Lăng thị phát biểu ý kiến thời điểm dù cho bất mãn cũng chỉ là nhíu mày hừ hừ
hai tiếng, lúc này nhìn bộ dạng 1 đôi nam nữ đối diện đang rỉ tai nhau
giọng nói đã là rõ ràng không vui:
“Lăng tổng tài, đề nghị vừa rồi của con gái bác, cháu cảm thấy như thế nào.”
Cùng Lăng thị so sánh thế cục Vu thị hôm nay đã không bằng năm đó,
đâu dám gọn gàng dứt khoát như vậy, không phải sợ Lăng Phong tức giận mà là 1 nguyên nhân là cùng cha của Lăng Phong có chút giao tình, chắc
chắc Lăng Phong không dám không nể mặt ông.
“Ừ, có thể tiến hành, bất quá… A, ngài chờ.” Lăng Phong vẻ mặt nhu
tình, cúi đầu nhìn xem Thiên Thiên cúi đầu nhìn chằm chằm đầu gối khẩn
trương vô cùng: “Thiên Thiên, em cảm thấy thế nào?”
Thanh âm ôn nhu làm cho Thiên Thiên toàn thân nổi da gà, ngành quản
lý đeo mắt kiếng đều không hẹn mà cùng nâng mắt kiếng, trên bàn làm việc thoáng cái rớt một đống bút…
Kịp phản ứng là lão bản còn đang gọi mình hiểu bây giờ là thời điểm
phát huy, Thiên Thiên kiềm chế trái tim, ngẩng đầu hỏi lại một lần vấn
đề sau đó ngồi nhìn kỹ một lần nội dung phương án.
Tại khi các đồng nghiệp mánh mắt đầy mong đợi, cũng chính là mười phút sau, Thiên Thiên xem xong hết phương án.
Phát hiện có nơi nào đó không phù hợp khoản tiền Lăng thị đầu tư luôn chắc chắn, dùng rất có thành ý, cũng rất chuyên nghiệp giọng nói :
“Vu Tĩnh tiểu thư, tôi vừa rồi có xem qua giản lược một chút phương
án của cô, đề nghị của cô kỳ thật rất tốt bất quá có một vấn đề tôi
muốn…”
“Lăng tổng tài.” Người đối diện rốt cục ngồi không yên. Đó là phương
án nàng khởi xướng, dựa vào cái gì để cho một nữ nhân chẳng ra sao tới
bình phẩm, còn một bộ dang bà vợ cả làm cho nàng đợi lâu như vậy, làm bộ làm tịch!
Vu Tĩnh đứng lên: “Taôi hi vọng vấn đề giữa 2 xí nghiệp hai chúng ta
không cần phải tùy tùy tiện tiện cho 1 ngoại nhân không biết gì xem
xét.” Khinh thường bổ thêmcâu:
“Huống chi là loại người bình hoa… chỉ là 1 nhân viên quèn.”
Lăng Phong biến sắc:
“Vu tiểu thư, lời nói này phải có điểm hơi quá.”
Thật bình tĩnh nói một câu giọng lạnh lùng làm cho Thiên Thiên ngồi ở bên cạnh hắn cũng nhịn không được run lên vài cái.
Lập tức kịp phản ứng vừa rồi Vu Tại Tĩnh là đang nói nàng là bình
hoa, chê bai nàng. Hậu tri hậu giác Thiên Thiên lúc này cảm thấy có cảm
giác ủy khuất, trực tiếp phóng tới cổ họng, chung quanh đồng nghiệp mười mấy ánh mắt nhìn sang làm cho nàng cảm thấy rát khó chịu.
Thiên Thiên mặc dù phản ứng tương đối chậm không có lòng dạ hẹp hòi
gì, nhưng là đối với thái độ làm việc liên tục cần cù và thật thà hăm hở tiến lên vừa rồi chính mình rõ ràng rất nghiêm túc đang nhìn phương án, cũng rất thành khẩn đề nghị nhưng là lời nói còn không có thốt lên tất
cả nỗ lực cũng đã bị hủy bỏ. Bị chỉ chính là nhân viên quèn không sao
cả, nàng vốn là vô quan vô chức bất quá là bị tổng tài bắt lính đi lên
thống kê số liệu, nhưng là nói nàng bình hoa, nàng cảm thấy như mình
không có việc gì chỉ câu dẫn chú ý của sếp, cảm thấy nàng là kẻ nữ nhân
ái mộ hư vinh đây là điều Thiên Thi