Boss Và Thiên Thiên Ai Là Lưu Manh

Boss Và Thiên Thiên Ai Là Lưu Manh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323082

Bình chọn: 7.00/10/308 lượt.

u đó thả một đống bí pháp cần thiết cho Thiên Thiên vào.

[Bạch y như phong'>: “Những bí tịch này ta không dùng được, cho muội toàn bộ đọc.”

Thiên Thiên không khỏi nhớ tới ban ngày bị Lăng Phong hành hạ rất bất đắc dĩ nhưng ít ra còn tồn một tia hài hước:

[Thiên Thiên đánh Ba Tư'> : “Bạch y huynh quá khen,

muội tuy gầy nhưng lão bản của Thiên Thiên luôn khiến cho chân muội chạy bò thang lầu cả ngày, hay là huynh lấy về ăn đi, muội sợ béo lên lão

bản nhìn không được lại muốn phát động toàn dân vận động. ( vẻ mặt khổ

sở ) ( vẻ mặt khóc lớn ) “

[Bạch y như phong'>: “Chân chạy?” Bạch y như phong tựa hồ rất không hiểu.

Thiên Thiên nhanh chóng gõ ra một hàng chữ, sau đó lại xóa trừ đi.

Nói thì hắn đại khái cũng không hiểu cuộc sống bị làm khó dễ không có

mấy người người bình thường có thể hiểu …

Bạn đang đọc võng du Boss và Thiên Thiên là người lưu manh. Chuyển ngữ Tuyết Liên. Chúc các bạn có 1 mùa thu vui vẻ đầy ý nghĩa

[Bạch y như phong'>: ”Tại sao không nói chuyện, mệt sao?”

Thiên Thiên xoa xoa mắt vừa rồi đi theo Bạch y như phong thăng cấp

nhiều kinh nghiệm quá mức hưng phấn, lúc này thật đúng là mệt nhọc, nên

trả lời:

[Thiên Thiên đánh Ba Tư'> : “Đúng vậy, lão bản ngược

đãi công nhân viên ( vẻ mặt khóc lớn ), muội trước đi tắm rửa sạch sẽ

rồi ngủ.” Ngày mai không chừng tổng tài đại nhân lại nghĩ ra biện pháp

gì trả thù nàng, sớm biết hôm nay thì lúc trước… lúc trước làm sao lại

không khống chế nổi chính mình tính tình lên cơn hướng Lăng Phong giội

đồ uống đây? ! !

Thiên Thiên gõ ra một câu:

[Thiên Thiên đánh Ba Tư'> : “Bạch y huynh, ngủ ngon.”

Chờ trong chốc lát đối phương chưa có đáp lại Thiên Thiên cũng liền

logout.

Sự thật chứng minh lão bản muốn bóc lột công nhân viên thì đó là

tương đối dễ dàng. Mặc kệ làm sao bạn trốn, vô luận trốn thế nào chỉ cần lão bản ra lệnh một tiếng dù bạn là tại chỗ góc lầu ba hay là trong

toilet lão bản cũng có thể chính xác không sai nắm giữ địa điểm bạn đang đứng sau đó phái người gọi bạn lên lầu 6.

Thiên Thiên né hơn nửa canh giờ, tìm xong tất cả loại có có thể tìm cuối cùng vẫn là bị Chu thư ký kéo lên lầu sáu.

Trước các ánh mắt đồng nghiệp hâm mộ ghen ghét cả ngày trời bị tổng

tài đại nhân thần thông quảng đại chiếu vào ngoài khét trong sống, chưa

nói gì đâu được tự hào. Thiên Thiên cảm thấy lão bản quá giảo hoạt, quá

âm hiểm!

Chu thư ký ôm vào một đống văn kiện sau lắc lắc đầu bày tỏ đối với

Thiên Thiên rất đồng tình, chủ quản mập đến tìm Lăng Phong ký khi đi qua Thiên Thiên cười đến vẻ mặt rất hòa ái, nói khẽ với Thiên Thiên:

“Đồng chí Sở Thiên Thiên này, đừng có gấp từ từ sẽ xong, chỗ này là

báo cáo tình hình thực tế hai năm kỳ thật cũng không nhiều, ha ha…. mặc

dù những số liệu này máy tính đã thống kê và lưu trữ rồi.”

Nhìn sang bên kia các quản lý nói chuyện với Lăng Phong không có chú ý tới bọn họ thấp giọng thần bí hề hề đối với Thiên Thiên nói:

“Tổng tài nói cho cô một lần nữa sửa sang lại những số liệu này nhưng thật ra là nghĩ muốn đào tạo cô thành nhân tài.” Vỗ vỗ 2 vai mềm nhũn

của Thiên Thiên:

“Làm cho tốt, tôi hoàn toàn kì vọng vào cô.”

Thiên Thiên bị chủ quản mập cổ động mà hai chân như nhũn ra, gượng cười vài tiếng:

“Đa tạ chủ quản đã đề bạt.” Sau khi ở cùng Hách Sảng một thời gian

dài Thiên Thiên cũng học được chút ít lời dễ nghe sao cho thích hợp.

Không thể không tin Hách Sảng trước từng tào lao qua, phải tùy tính

tình của tổng tài đại nhân mà ứng biến chính là dạy bảo quá chuẩn…

Cửa chính phòng làm việc cửa tổng tài không biết từ khi nào đã đóng

lại, hoặc là có thể do thời gian Thiên Thiên vùi đầu đau khổ quá lâu mà

đã quên hồn đang ở chỗ nào, sau khi làm xong việc trong tay đứng dậy

liền làm đầy đủ bộ dạng toàn thân vận động đợi khi nàng kịp phản ứng

kinh sợ thì đã bị Lăng Phong đứng ở sau lưng nàng thấy hết.

“Mệt mỏi sao?” Lăng Phong vô ý nhìn lướt qua Thiên Thiên xem số liệu

đã sửa sang, Thiên Thiên thấy lão bản hình như muốn xem báo biểu nhanh

chóng ngồi xuống xung phong nhận việc giúp hắn tìm văn kiện.

Lăng Phong tựa ở bên ghết làm việc của Thiên Thiên cầm con chuột tra xét.

“Ừ, không sai.”

Lấy được sự khen ngợi của lão bản Thiên Thiên cuối cùng tìm được một tia an ủi, vui tươi hớn hở gật đầu nói:

“Tổng tài quá khen.” Vừa ngẩng đầu phát hiện mặt hắn cùng nàng gần

trong gang tấc, khoàng cách hai thân thể hiện lên một loại vi góc độ vô

cùng mờ ám, nếu như lúc này có người chụp ảnh hoàn toàn không cần kỹ

thuật chính là Lăng Phong đang ôm bả vai Thiên Thiên hai người cùng nhau ôm ở trước máy tính.

Bạn đang đọc võng du Boss và Thiên Thiên là người lưu manh. Chuyển ngữ Tuyết Liên. Chúc các bạn có 1 mùa thu vui vẻ đầy ý nghĩa

Loại cảnh này với nam nữ trong cuộc bình thường cũng sẽ sinh ra cảm

giác tương đối vi diệu, sau đó làm ra một chút hành động tương đối quái

dị quẫn bách, Thiên Thiên liền làm ra 1 phản xạ có điều kiện như vậy.

“A – -” Thiên Thiên đột nhiên nhảy lên, hai tay làm trạng thái phòng

bị vô ý thức liền đánh Lăng Phong hai qu


Snack's 1967