
ất khí định thần nhàn, “Dù cô có đánh bằng một tay, thế tử gia cũng tuyệt đối đánh không lại cô.”
Thiếu phu nhân phủ Bách Thắng Hầu bình an sinh nở, sinh được một thằng ku trắng trẻo bụ bẫm, người khác thì không nói, Trần Thập Thất quả thực thở phào nhẹ nhõm.
Rốt cuộc, đã không phụ sự nhờ vả của Cự Tử, coi như đã xứng đáng với tình cảm bảo hộ toàn lực của Bắc Trần rồi.
Kỳ thực ngẫm lại cũng buồn cười, Nam – Bắc Trần phân tán lâu như thế, tình cảnh đã như nước với lửa, hận không thể tiêu diệt đối phương, gặp mặt lại là tuyệt không có lời lẽ nào hay.
Nhưng mỗi khi gặp nạn, thường xuyên là Nam – Bắc Trần huyết mạch xa xôi, tuy buồn bực không hé răng lại vươn tay cứu trợ trước tiên. Dù sao Nam Trần kiên trì tại triều đình, có cẩn thận thế nào, vẫn rất có khả năng bị liên lụy dẫn đến xét nhà thậm chí diệt môn. Bắc Trần trên triều đình thì không cầm quyền, lại có biểu hiện xuất sắc ở trong thời chiến loạn, có hứng hay không, có nguyện ý hay không, cũng cứng rắn bị đặt vô vị trí võ tướng, sau đó công cao chấn chủ, kết quả cũng sẽ không được quá tốt.
Không phải ai ngay từ đầu đã trí tuệ thạo đời biết được cách ứng đối với triều đình thế nào, luôn phải trải qua rất nhiều đau khổ và mạo hiểm, huống chi trước thời Đại Yến, thiên hạ vẫn luôn bị vây trong họa chiến tranh rối ren, nếu không phải Nam Bắc Trần nhìn nhau không thuận mắt, chở che cho nhau, thực sự là đã sớm bị lật đổ sạch sẽ không còn một mống.
Nhưng biết làm sao được, ‘đạo bất đồng bất tương vi mưu’. Cho dù lúc trước nguyên là một nhà phân chia ra, nhưng cũng đều là con cháu Mặc gia. Tuy nhiên, Nam Trần giao tâm lực đặt trên dân sinh, bình thường nghiên cứu nông tang thủy lợi, ngay cả phát triển toán học cũng là vì áp dụng cho đo đạc thổ địa, tính toán kênh rạch cao thấp và quốc thuế.
(* Đạo bất đồng bất tương vi mưu; không cùng đường không thể bàn chuyện; Không cùng chí hướng, không chung con đường thì không thể cùng nhau gây dựng sự nghiệp… Xuất phát từ luận ngữ “Vệ Linh Công” của Khổng Tử.)
Trọng tâm của Bắc Trần lại đặt ở vũ lực và thủ thành, tinh công xảo tượng hoàn toàn là vì đủ loại công cụ thủ thành mới khổ tâm nghiên cứu phát triển, về mặt toán học thì lại rành hơn Nam Trần, đã có thể tính toán chuẩn xác lực ném đá, sức nặng góc độ và điểm rơi của nỏ, đối với võ nghệ và binh khí càng coi trọng lại cao siêu mà xưa nay chưa từng có. Tổ chức sâm nghiêm và nghiêm ngặt, đã hơn xa một đội quân cùng thời.
Về phương diện y thuật, ngay từ đầu căn nguyên còn là vì súc vật mà sinh ra bác sĩ thú y, vì thế liên tục qua nhiều thế hệ tích lũy được kinh nghiệm giải phẫu to lớn. Chỉ là Nam Trần cuối cùng vẫn trở về với phương mạch (bắt mạch kê đơn) chính tông, lấy y thuật tinh tiến “Trừ họa lớn cho thiên hạ”, chủ yếu nhằm vào bệnh dịch và bệnh nan y. Bắc Trần lại hứng thú với ngoại khoa chính tông, tóm lại đối với Hiệp Mặc thành thạo về chiến sự mà nói, đao thương (vết thương do đao) ngoại thương mới là quan trọng nhất.
Nhưng đối với cả Nam Bắc Trần mà nói, tổ tiên lưu truyền lại kinh nghiệm giải phẫu sinh thể to lớn, để cho bọn họ từ rất sớm đã hiểu biết những bệnh tật chung của cả người lẫn vật, bất kể là phương mạch hay là ngoại khoa đều càng có thể nhờ vào những kinh nghiệm giải phẫu kia, thậm chí còn lén sử dụng trên xác chết vô danh để tìm hiểu cấu tạo lục phủ ngũ tạng cơ thể con người.
Chỉ là tâm lực đặt tại phương hướng bất đồng, cho nên con đường dốc lòng cũng bất đồng mà thôi.
Mà kinh thành thuộc địa bàn của Bắc Trần, con cháu Nam Trần không thể không nhập kinh làm quan, thường xuyên không cam tâm đụng độ võ tướng hoặc Bộ khúc hoặc văn võ huân quý của Bắc Trần trong triều. Hai bên nhìn nhau vô cùng không thuận mắt, nhưng cũng hiểu nhau rất rõ.
Nếu không cũng sẽ không có chuyện Cự Tử Bắc Trần hạ mình phái người đến Trần gia Giang Nam nhờ giúp đỡ… dù sao phụ khoa cũng thuộc về phương mạch, đừng nói Bắc Trần thua kém rất nhiều, dù cho có ngự y của Thái y viện, cũng chỉ có thể hít bụi ở thật xa phía sau Nam Trần mà thôi.
Nhưng người có thể làm cho Cự Tử Nam Trần tin tưởng tràn đầy phái ra ngoài, là nữ y Trần Thập Thất vang dội cổ kim này.
Cha của Trần Thập Thất là Trần Viễn Chí, chính là quan môn đệ tử y thuật của Cự Tử Nam Trần, Trần Thập Thất ‘trò giỏi hơn thầy’. Rèn luyện ba năm ở huyện Sơn Dương, mỗi một kết luận mạch chứng đều ghi chép lại tường tận, lại còn sao ra một bản gởi về cho vi sư tổ là Cự Tử Nam Trần, không ai có thể hiểu rõ về y thuật của Trần Thập Thất hơn Cự Tử Nam Trần… nhất là phụ khoa, đã đến trình độ vượt bậc khắp Đại Yến.
May mắn không hổ thẹn với giao phó.
Mặc dù theo nàng thấy, thật sự chỉ là bệnh nhẹ không đáng nhắc đến. Nhưng có thể xoa dịu quan hệ giữa Nam – Bắc Trần, nàng luôn luôn đặc biệt thận trọng.
Dù sao đối với nàng mà nói, nguyên do hai nhà phân liệt, thực sự buồn cười. Nói tích oán nặng, chẳng lẽ tích ân không nặng? Chỉ là song phương đều không kéo da mặt xuống đàm hòa được, chết cũng phải cố kéo theo sĩ diện.
Thích kéo thì kéo đi. Nói chung, chuyện nàng tính toán đã thành, cũng đã đòi công đạo cho qu