Polly po-cket
Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài

Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3211794

Bình chọn: 10.00/10/1179 lượt.

công ty an bài một chức vụ,

tuyệt đối là lương cùng đãi ngộ cao. Chỉ cần em theo anh ở cùng một chỗ, em nói

yêu cầu gì anh đều đáp ứng.”

Như vậy Lôi Thiếu Đằng tựa hồ trở nên làm cho nàng có chút không biết , nàng

biết hắn là thiệt tình thích nàng, nhưng là hiện tại nàng sớm nhìn thấu chính

mình đối hắn không còn có cảm giác.

Nàng dùng sức một chút rút tay ra khỏi lòng bàn tay hắn, cầm lấy ba lô, đứng

lên,“Thiếu Đằng, thực xin lỗi, tôi nghĩ tôi không thể đáp ứng anh, tôi đi

trước.”

“Mân Mân –” Hắn muốn kéo nàng, lại bị nàng nhanh hơn lấy tốc độ đứng lên ,

đẩy ghế dựa chạy như điên ra khỏi quán cà phê.

Xuyên thấu qua cửa sổ thủy tinh, nhìn chằm chằm cái thân ảnh kia chạy giống

như chạy nạn, Lôi Thiếu Đằng cô đơn một chút ngồi vào ghế trên, hắn thật sự làm

cho nàng chán ghét như vậy sao? Vì muốn đem lại cho nàng niềm vui, hắn lần lượt

mạo hiểm không sợ bị phát hiện mà đi tìm manh mối trong thư phòng của phụ thân

Ngải Phù, hắn làm chuyện này đó để đổi lấy chính là việc báo đáp như vậy sao?

Không, không để ý tới Mân Mân như thế nào đối hắn, hắn thích, tâm hắn sẽ

không thay đổi, hắn cố gắng sẽ lại có được lòng nàng.

Hắn gọi bồi bàn tính tiền, đi rồi một hồi, quán cà phê liền vọt vào đến một

thân ảnh, nàng thải tiêm tế giày cao gót, ở quán cà phê đi qua đi lại, như là

đang tìm tìm người nào, hành động kì quái này lập tức bị quản lý chú ý.

“Tiểu thư, xin hỏi có thể giúp gì cho cô?”

“Không liên quan chuyện của anh.” Lăng Ngải Phù tức giận nhìn đối phương

liếc mắt một cái, oán hận thẳng dậm chân, cô ta vừa mới nhận được điện thoại

của người bạn nói là ở quán cà phê nhìn thấy Thiếu Đằng, hơn nữa người ngồi đối

diện chính là chị họ của cô ta.cô ta vừa nghe đến tin tức này, lập tức lái xe

chạy lại đây, lại vẫn là chậm một bước.

Đáng giận! Đáng giận! Lăng Mân Huyên, không thể tưởng được cô rời khỏi Lăng

trạch liền âm thầm câu dẫn Thiếu Đằng, còn giựt giây Thiếu Đằng cùng ta giải trừ

hôn ước, cô chờ xem, ta sẽ cho cô nhìn một cái, cho cô biết ta Lăng Ngải Phù

cũng không phải là dễ khi dễ .

Chạy ra xa quán cà phê, nàng mới ngừng lại được, Thiếu Đằng vì nàng mà làm những chuyện như vậy,tất cả mọi việc nàng đều ghi tạc trong lòng, cần phải như thế này, miễn cưỡng cùng hắn cùng một chỗ, nàng vô luận là như thế nào cũng không thể làm được, vẫn là chờ về sau có cơ hội sẽ báo đáp hắn.

Nàng dọc theo lối đi bộ bên đường chậm rãi đi về phía trước, nhớ tới Thiếu Đằng đưa ra lời từ hôn, Ngải Phù khẳng định là không thể chấp nhận sự thật này. Mấy năm nay ở tại Lăng trạch, mưa dầm thấm đất, nàng cũng nhìn ra Ngải Phù đối với Thiếu Đằng là tình cảm không có thích hoặc yêu, mà là tham gia sản của Thiếu Đằng.

Đi ở ngã tư đường, bộ dáng tay bó thạch cao vẫn là khiến cho người qua đường liên tiếp chú ý tới, nàng không khỏi cước bộ nhanh hơn, tính tìm một chỗ ít người hơn rồi bắt tắc xi.

Chuyển quá góc đường, một chiếc xe thể thao theo phía sau chạy lại, chậm rãi ngừng lại ởbên cạnh nàng, hé ra kiệt ngạo mặt không kềm chế được tìm hiểu xe .“Mân Huyên –”

Nàng kinh ngạc một chút, nhìn đến thân ảnh trong xe thể thao, trên mặt lập tức nổi lên vẻ thản nhiên tươi cười.“Quý Dương, thật tốt, ở nơi này cũng gặp được anh.”

Quý Dương một tay ở cửa xe, vẻ mặt thú vị,“Em không phải hẳn là ở bệnh viện sao? Như thế nào chạy đến nơi này ? Sẽ không phải là không chịu được tiểu tử Lạc kia, vụng trộm chạy đến……”

Quý Dương là bạn bè của Doãn Lạc Hàn, nàng một mình ra ngoài chuyện này nếu lọt vào tai tên kia …… Nàng không muốn nghĩ thêm nữa, cả kinh vội vàng xua tay,“Không phải, không phải, Quý Dương, anh không cần đoán, tôi là có việc đi gặp một người bạn, hiện tại đang định về bệnh viện.”

Quý Dương nhẹ cười thở thản nhiên,”Mân Huyên, em không cần khẩn trương, tôi chỉ là đùa em một chút, sẽ không đem chuyện hôm nay tôi gặp em tiết lộ cho Lạc biết. Vừa vặn tôi cũng không có việc, thuận tiện đưa em đi một đoạn.”

Nói xong , hắn lập tức xuống xe, mở cửa xe làm cái tư thế thỉnh mời.

“Được rồi, phiền toái anh .” Quý Dương phong độ làm cho nàng không thể cự tuyệt, lấy một nụ cười ôn hòa , tiện đà ngồi vào bên trong xe.

Quý Dương đóng cửa xe lại, xoay quá, bất cần đời trên mặt xuất hiện một chút nghiêm túc thần sắc,“Mân Huyên, em tin tưởng sao? Tuy rằng tôi cùng Lạc là bạn bè nhiều năm, chuyện của em và Lạc tôi đã biết, tôi là tuyệt đối đứng về phía em.”

Quý Dương như thế nào đột nhiên cùng nàng nói về chuyện này. Nàng bị lời nói bất thình lình của hắn thấy có điểm mờ mịt, nhất thời không biết nên nói cái gì tiếp.

Quý Dương chậm rãi chuyển động xe, hắn chuyên chú nhìn chằm chằm trước mặt, ngữ khí có ít chính sắc.“chuyện của hai người trong lúc đó tôi đã đại khái hiểu một ít, tiểu tử Lạc kia thật sự đã làm có chút quá phận.”

Không biết có phải Quý Dương cố ý thử nàng, vẫn là hắn thiệt tình nói, nàng không dám mạo hiểm tùy tiện ở trước mặt hắn nhắc tới sự bất mãn của nàng đối với Doãn Lạc Hàn, chính là nhợt nhạt cười cười.

Không có nghe đến thanh âm của nàng , Quý Dương xoay qua xem nàng, rất nhanh liền nhìn ra lòng của n