Insane
Bình Tĩnh Tiểu Thư

Bình Tĩnh Tiểu Thư

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325071

Bình chọn: 9.00/10/507 lượt.

Thái Quân khi ở thành M quen biết trước khi gặp anh, hắn là nam sinh đối với em tốt nhất, cũng là người đưa em vào bộ

phận thiết kế này. Hắn đối với em, là huynh trưởng, cũng là sư phụ.

Vừa rồi trước khi tan tầm, hắn theo em nói chuyện làm bên ngoài, nói

hơi nặng một chút, sau đó lại đuổi theo ra theo em nói xin lỗi. Anh nói

một người có thể thừa nhận sai lầm chính mình là chuyện không dễ dàng

cỡ nào, hơn nữa hắn vẫn là lão bản của em. Trò chuyện với nhau, em mới

biết được hắn gần đây thất tình, tâm tình không được tốt lắm, cho nên an ủi vài câu.”

Dứt lời, thấy hắn vẫn không nhúc nhích không phản ứng, vì thế tiếp

tục nói: “Nhà anh, ừm… Chính là từ nhỏ em cũng rất khát vọng có được một gia đình như thế. Có bà nội hiền lành, ba mẹ ôn nhu , còn có huynh đệ

tỷ muội tương thân tương ái ( thân thiết ). Em thích người nhà của anh, bởi vì bọn họ đối với em tốt lắm, cho

nên cho dù bà nội có khi nói không ngừng, em cũng sẽ không cảm thấy

phiền chán.”

“Cũng chỉ là thích người nhà của anh?”

“Phốc.” Nàng cảm thấy bác sĩ Vạn càng ngày càng trẻ con, nhưng là đại nam nhân tính trẻ con như vậy, làm cho nàng thật uất ức.

“Đương nhiên không phải.”

“Kia còn có ai?” Hắn ngẩng đầu, ánh mắt nhìn nàng chằm chằm.

Đạm Dung cùng hắn nhìn nhau vài giây sau đó mân nhanh miệng nghiêng mặt.

Hắn nhanh chóng đem mặt của nàng xoay lại đối diện với mình.” Ừm?”

Đạm Dung nháy nháy hai mắt, tròng mắt nhìn lên trần nhà, lại vòng vo

chuyển trái đảo phải, cuối cùng dừng ở trên người hắn.” Em thích anh,

bác sĩ Vạn, em thực thích anh.”

Vạn Tuế vừa lòng hé miệng vuốt ve chóp mũi của nàng. Đạm Dung lấy tay chọc chọc vào trong ngực của hắn hỏi: ” Anh đâu?”

Hắn tóm lấy bàn tay nàng giả vờ giả vịt hỏi lại: ” Anh cái gì?”

” Anh biết rõ!” Nàng thấp giọng kêu.

Hắn đem những ngón tay non mịn đưa đến bên miệng nhẹ nhàng cắn một

ngụm, sau đó đứng dậy, tìm về cái quần vừa rồi rơi tán loạn trên mặt đất mặc vào. Đạm Dung lăn một vòng rồi đứng lên, dùng áo choàng phủ lên

người chính mình, trừng mắt nhìn cái tên vô lại kia.

“Vạn tuế gia!”

Vạn Tuế giống như không có nghe thấy, huýt sáo vào phòng tắm đóng cửa lại, một hồi sau bên trong truyền đến thanh âm ‘róc rách’ của vòi hoa

sen.

Người này cư nhiên đang tắm! Đạm Dung khẽ cắn môi, trừng mắt nhìn

cánh cửa phòng tắm, thẳng đến khi nghe được tiếng nước ngừng, mới đứng

lên dùng áo choàng tới eo lưng buộc lại, một bước xa vọt vào phòng, dùng sức đóng sầm cửa phòng.

Trong phòng tắm, Vạn Tuế hô lên: “Dung, giúp anh đem áo choàng trong

tủ quần áo lấy ra nữa.” Đợi một hồi, không có phản ứng. Hắn mở cửa, vẫn

chưa từ bỏ ý định lại kêu: “Dung?” Vẫn là không có gì động tĩnh.

Thế nhưng không để ý tới hắn? Vạn Tuế xả bắt lấy khăn da lông ngắn

trên móc treo che đi bộ vị trọng yếu, từ trong phòng tắm đi ra, trực

tiếp đến gõ cửa.”Dung?”

Đạm Dung đang tức giận, đương nhiên sẽ không để ý tới hắn. Vạn Tuế

lại gõ cửa vài cái: “Em đang ngủ? Còn không có tắm rửa, không cần leo

lên | giường, bằng không sẽ dơ khăn trải giường.”

Ngồi ở trên giường, Đạm Dung ninh mi nhìn phía cửa, người này đến bây giờ thế nhưng chỉ lo lắng đến việc nàng làm khăn trải giường, hơi quá

đáng!

Ngoài cửa lại truyền đến tiếng đập cửa, lần này ngữ khí của hắn ẩn ẩn vài phần đáng thương: “Dung, tốt xấu cho anh một bộ quần áo, lạnh chết

anh .”

Nghĩ đến hắn khả năng ở bên ngoài lỏa thân, Đạm Dung vẫn là nhịn

không được đi mở cửa. Vừa mới mở khóa, người bên ngoài liền thuận thế

vặn vẹo đẩy cửa mà vào, cũng ôm nàng lao thẳng tới trên giường.

“Nha, tránh ra!” Nửa người trên bị ngăn chận, hai chân lơ lửng giữa không trung, Đạm Dung không thuận theo hắn.

” Anh như vậy đè nặng em, sẽ không sợ làm dơ drap sao?”

Vạn Tuế quẹt quẹt cái mũi của nàng, hô hấp ấm áp thẳng tắp phun đến trên mặt của nàng.

” Tức giận? Thực ngạc nhiên.” Có thể đem nàng chọc giận hắn đột nhiên có cảm giác rất thành tựu.

Đạm Dung mắt trắng dã không nói lời nào.

Vạn Tuế buông nàng ra nằm trên giường, kéo chăn qua đắp lên mình, lại dùng chân đá đá nàng.

“Nhanh đi tắm rửa.”

Đại gia này thế nhưng làm tu hú rúc trong tổ. Đạm Dung ngồi xuống,

lại trừng hắn nhưn chgỉ có thể nhìn đến cái gáy của hắn, tên kia xoay

người lại. Nàng bất đắc dĩ đứng dậy, mở tủ quần áo ra cầm quần áo đi tới cửa thanh âm lại truyền tiến trong tai: “Nhớ rõ giúp anh đem quần áo

trong phòng tắm giặt sạch nha.”

Đạm Dung lại đi trên giường trừng đi, hắn vẫn là cõng cửa, tiếp tục

diện bích. Nếu không phải bình thường hắn làm việc nhà nhiều, nàng thực

không nghĩ tranh luận cùng hắn. Gắt gao tắm rửa xả giận xong, lại đem quần áo của hắn chà xát sạch sẽ đi đến ban công hong khô, trở lại trên giường đã là chuyện của nửa

giờ sau.

Vừa rồi vận động kịch liệt thực khiến người mệt mỏi, nàng xoa thắt

lưng đau nhức cùng đùi, ngồi ở bên giường nghỉ ngơi. Đêm dài, ngoài

phòng tạp âm cũng giảm, đột nhiên cảm thấy chính mình cùng hắn tựa như

đôi vợ chồng trẻ, ăn cơm ngủ, làm chuyện | yêu. Nhìn như bình thản, kỳ

thật cũng không sai biệt.

Nệm giật giật, phía sau nhiệt khí sáp lại đây, một đ