XtGem Forum catalog
Biệt Thự Hoàng Tử

Biệt Thự Hoàng Tử

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323742

Bình chọn: 9.5.00/10/374 lượt.

không dám nhìn thẳng vào Hoàng :

-6h rồi , về thôi !

-Uh…..

_________________________________

Tới Biệt Thự . Nó cảm thấy lòng nhẹ nhàng hơn một chút , chuyện lúc nãy khiến đầu óc nó phải suy nghĩ nhiều.

Vừa mới mở cổng , Nhất Bảo đã chạy ra , giọng châm chọc :

-Hai người đi đâu mà giờ mới về ? Dạo này hai người bất thường nha , chuyên da đánh lẻ hà !!!!

Nó bật cười khúc khích :

-Haha.. hôm qua có người cũng đánh lẻ mà giờ kêu người ta ! Zô ziên quá đi mất !!!

Bảo chỉ biết lắc đầu và nói :

-Thôi , 2 người lên phòng thay đồ đi ! Sau đó xuống ăn sáng nha , đích thân Nhất Bảo này nấu đó !!!

-Thế thì phải nhanh nhanh mới được !!! – Nó pha trò , rồi chạy ù lên

phòng , chẳng phải là vì nó muốn mau chóng được ăn , mà là … nó muốn

tránh Minh Hoàng một lát… Nó ngượng …

______________

Một lát sau , cả bọn có mặt ở phòng ăn .

Thiên Vũ có vẻ không được vui . Vẻ im lặng lạ thường. Minh Hoàng cũng

vậy , hắn lặng im không nói gì . Không khí ngột ngạt đến khó chịu ...

Nặng nề quá …

Biết rằng không thể bắt chuyện với 2 tên kia để bớt “ngột” , nên Bảo liền quay qua phía nó :

-Ê !!! Sandwich tui làm ngon không ??

Nó cười hớn hở , giơ ngón cái lên ám hiệu :

-Tuyệt !!!

-Nhất Bảo ra tay mà lị !!!! Haha – Bảo cười phá lên , xen lẫn chút tự hào .

Nó chớp chớp mắt , giọng đểu đểu :

-Nhưng vẫn thua xa Mi-xi-xup !! haahhahah – Nó cũng cười ha hả , hệt như Bảo.

-Hừ , mơ đi !!!

-Anh mơ ấy..

-Cô mơ…

-Anh mơ…!!

….

Cuối cùng thì cũng chỉ có nó và Bảo lên tiếng . Vũ và Hoàng không hề hé

môi đến một lời , sau đó 2 chàng trai bước về phía hoa viên của Biệt

thự.

-Nhanh nhỉ ? – Vũ nhếch mép nói.

Dường như Hoàng vẫn chưa hiểu rõ hết câu nói của Vũ , nên hỏi lại :

-Sao cơ ???

-Cậu và con nhỏ … - Vũ ngước mắt lên trời.

Hoàng dửng dưng đáp lại , thái độ bất cần :

-Cũng chỉ là đi bộ thôi…

-Thế à..???

-Nhưng hình như…cậu và con nhỏ còn nhanh hơn ấy chứ ??? Áo đôi kia mà…!! – Hoàng ghẹo lại , cố tình nói mỉa Vũ.

-Một trò đùa thôi… - Vũ cười nhẹ.

-Cậu đùa con nhỏ… hay thực chất là đùa tôi ???

Hoàng gằn giọng , hắn trông mong câu trả lời từ Vũ . Nhưng cũng vừa lúc đó , nó và Bảo bước ra và kéo cả hai cùng tới trường.

___________________________

Dọc đường đi ,Thiên Vũ cứ miên man suy nghĩ về câu hỏi của Minh Hoàng .

Chính hắn cũng không rõ rằng hắn đang đùa ai nữa... Nhưng hắn dám cá ,

dám chắc rằng … Tất cả đều xuất phát từ trái tim hắn , lòng ích kỉ của

hắn . Vũ không muốn , không muốn sẽ đánh mất nó - người hắn yêu .

……………

Tới lớp. Nó không thấy Châu đâu cả … Hỏi mấy đứa trong lớp thì hình như

con bé tới trường từ rất sớm , sau đó lại chạy đi đâu rồi… “ Chắc lại

quay quắt cái gã Nhất Bảo ấy chứ gì ?”

Nói rồi nó thơ thẩn đi dạo dạo ở Hoa viên … thì…

-Ê !! Con nhok kia !!!

Một giọng oang oang hách dịch vang lên. Hình như là gọi nó ? Nhưng mặc kệ , nó vẫn bước đi…

-Á..con này láo !! Chị mày gọi mày mà không quay lại hả ??

Con nhỏ đó quát lên rồi chặn đầu nó .

-Dạ… chị gọi em à ??? – Nó chớp mắt , nhái lại giọng chua chua của con nhỏ .

-Láo…!! Mày muốn chết à ??? – Con nhỏ trợn mắt lên , dữ tợn.

-Bạn xưng chị.. thì tôi chỉ biết xưng em ! Chứ còn gì nữa….!!! – Nó nói bằng thái độ dửng dưng.

Con nhỏ rít từng c

-Mày được đấy !! Lấy lòng được bộ 3 rồi , nên bây giờ giở thói hách dịch cơ đấy à ???

-Tôi tưởng , bạn đang nói bạn cơ… “hách dịch” à…??

Qùa của mày nè !!! Đồ quỷ… dám làm thân với bộ 3 cơ à… mày xem lại mày

đi.. mày là ai !!!!!!!!!!! – Con nhỏ nói rồi cao hứng kèm theo một cái

tát …đau điếng… Nó nghiến răng ken két .. Mặt tức giận phừng phừng.. !!!

Bây giờ thì chuyện này không phải chỉ là giữa nó và con nhỏ vô duyên ấy . Mà xung quanh , đã là một đám đông bu quanh rồi . Hết lời bàn tán , xì

xào . Có đứa ủng hộ nó , có đứa lại ủng hộ con nhỏ .

Nó chẳng phải đứa vừa , nó cười nửa miệng đang định “bốp chát” lại thì Vũ bước đến ... Như một vị “anh hùng”…

-Này !!! Làm cái gì đấy hả ??? Cô bị điên hay là có vấn đề về tâm lí mà

dám đụng đến người của Biệt thự Hoàng tử hả ???? – Vũ gắt lên , trợn

trừng mắt lên nhìn con nhỏ.

Con nhỏ lôi cái giọng nằn nì , ngọt xớt từ đâu ra ; cứ như quỷ dữ biến thành thần tiên vậy đó.

-Anh….Anh Thiên Vũ…em..em là fan của anh nà..!! Anh phải đuổi con nhỏ ấy đi từ lâu rồi mới phải chứ…sao lại…

Vũ bẻ tay răng rắc , mặt tỏ không hiền lành chút nào :

-Muốn sống thì đi ra chỗ khác….!! Không thì cẩn thận với Thiên Vũ này…

Từ nay..!! Ai đụng đến Thoại My.. cũng coi như là đụng đến tôi , đụng

đến bộ 3 … Cẩn thận đấy !!!

Đám đông được giải tỏa dần . Vũ tưởng rằng nó sẽ biết ơn lắm lắm , nào

là : “ ôi ! Cảm ơn anh!” , hay là “Không có anh , tôi sẽ tiêu mất!” ,

nhưng nào ngờ , nó lại gào lên tức tối , chân dậm đất thình thịch :

-á !! á ! á !! Đồ con khỉ điên khùng !! Tui đang định trả đũa nó thì

chui đâu ra một gã điên thế này !!! Tức chết mất… nó tát tui muốn gãy

răng ra rồi đây này !! Ya ! Ya !!!!

-Không nói được câu cảm ơn mà còn lại thế đấy à?? Mà nếu có gãy răng

thật , thì chắc cũng không hét to được như vậy đâu , nha !!! – Vũ lại

giở thói