Biến Yêu Thành Cưới

Biến Yêu Thành Cưới

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325934

Bình chọn: 9.5.00/10/593 lượt.

ái anh, cái này không có cách nào phủ nhận, thế nên anh đến gặp con bé là hợp tình hợp lý, tôi cũng sẽ không ngăn cấm. Tôi chỉ muốn nói với anh, giờ học và nghỉ ngơi của con bé, từ đầu tuần đến thứ sáu đều đi nhà trẻ, sáng sớm bảy giờ phải dậy, ăn sáng xong, đại khái bảy giờ bốn mươi ngồi xe, tám giờ đến nhà trẻ. Buổi chiều ba rưỡi tan học, bình thường đi ngủ hơn tám tiếng, cuối tuần sẽ ngủ nhiều hơn một chút. Anh nếu như muốn đưa con bé đi chơi, thì sau ba giờ rưỡi đến đón nó, không thì cuối tuần cũng được.” Cô chậm rãi nói xong, mới nhìn vẻ mặt Cố Thừa Đông.

Cố Thừa Đông suy nghĩ một hồi, sau đó gật đầu.

“Có điều, nếu như anh muốn đón con bé đi, trước tiên gọi báo cho tôi trước. Vì thỉnh thoảng tôi sẽ dẫn con bé về với ông bà.” Đây là mới câu quan trọng nhất.

Anh vẫn gật đầu, “Tôi đã biết, còn có chuyện gì khác không?”

Từ lúc anh đến cho đến lúc cô nói xong, cũng chỉ mới mười phút. Nhưng cô đã đợi anh hơn một tiếng, bây giờ anh hỏi cô có chuyện gì khác không, thật ra cũng chẳng còn gì để nói.

Cô lắc đầu, thực sự không biết nói gì, không ngờ bọn họ lại đến nước này.

Cố Thừa Đông liếc nhìn cô một cái, sau đó đi thanh toán.

Cô vẫn ngồi một chỗ không hề động. Cố Thừa Đông quay đầu nhìn bóng dáng mỏng manh của cô, sau đó chậm rãi xoay người, bước ra ngoài.

Hai tay cầm ly cà phê, đột nhiên cô nhớ tới cái gì, quay đầu nhìn bóng lưng anh rời đi, anh đi mỗi lúc một xa, tựa như đi ra khỏi thế giới của cô.

Cô đứng bật dậy, “Cố Thừa Đông.”

Cố Thừa Đông nghe thấy cô gọi thì dừng lại.

Cô chạy đến bên cạnh anh.

Anh nhìn cô, tưởng cô còn điều gì muốn nói.

Nhưng cô chỉ mỉm cười, “Để tôi đi trước.”

Em không muốn nhìn bóng lưng của anh…



Edit: 4ever13lue

Chỉnh dịch: Sahara

Cuối tuần, Cẩm Ngưng đưa Dương Nghệ Tuyền về Dương gia. Tả Tần Phương đã chuẩn bị một bàn ăn ngon. Phùng Quyên cũng ở đây, xem ra cô và Dương Nhất Sâm phen này nhất định nên chuyện. Dương Nghệ Tuyền vừa vào đến nhà, liền chạy đến ôm Dương Nhất Sâm thắm thiết, cảm thấy như thế vẫn chưa đủ, cô bé liền bắt cậu giơ một chân ra để mình ngồi lên, vẻ mặt tràn ngập sự thích thú.

Cẩm Ngưng bất đắc dĩ nhìn Dương Nghệ Tuyền. Dương Nhất Sâm đung đưa một bên chân, một tay nắm lấy tay Dương Nghệ Tuyền, sợ cô bé không chú ý ngã trên đất.

Dương Nghệ Tuyền chơi đùa với cậu xong mới đi tìm ông ngoại đòi ăn kẹo QQ.

Dương Lập Hải bế cô bé đến thư phòng, buông cô bé xuống rồi ngồi xổm trước mặt, lấy ra một túi kẹo QQ đường, “Tuyền Tuyền của ông mấy ngày nay có ngoan không nào?”

“Đương nhiên rất ngoan ạ.” Dương Nghệ Tuyền chu mỏ.

“Vậy bé ngoan có nghe ông ngoại nói không?”

Con mắt nhìn chằm chằm bao QQ đường, Nghệ Tuyền dứt khoát gật đầu.

“Nghe ông ngoại hỏi, gần đây có phải có một chú hay tới tìm con không?”

Nghệ Tuyền ngẫm nghĩ một lúc rồi gật đầu.

“Chú kia có tốt với Tuyền Tuyền không?”

“Rất tốt, chú mua cho con rất nhiều rất nhiều đồ ăn ngon, còn đưa con đi chơi thật nhiều nơi…”

“Vậy chú đối với mẹ có tốt hay không?” Dương Lập Hải tiếp tục thăm dò.

Cô bé suy nghĩ một hồi, đáp, “Không biết, nhưng chú không có đưa mẹ đi ăn.”

Dương Lập Hải mở to hai mắt: “Chú ấy có qua đêm hay không? Chính là có ở lại nhà con không?”

Cô bé cau mày, “Chú ấy sao lại ở nhà con được? Chẳng phải mọi người vẫn nói chỉ có bố mẹ mới có thể ở cùng với con sao?”

Dương Lập Hải xoa xoa đầu cô bé, đưa túi kẹo QQ cho cô bé. Trong lòng ông thở dài, đêm qua, ông và vợ cũng đã nói chuyện này. Làm cha mẹ chẳng lúc nào nguôi được lo lắng, hết lo cho con trai lại lo cho con gái.

Trước đây, Dương Cẩm Ngưng không hề đề cập tới chuyện này, bọn họ khuyên cũng không nghe. Nhưng hiện tại Cố Thừa Đông đã trở về, chuyện này không thể không quan tâm. Nếu như Cố Thừa Đông vì con gái mà làm hòa với Dương Cẩm Ngưng, đương nhiên là chuyện mà họ hài lòng nhất. Nhưng Cố Thừa Đông hiện tại lại đang lên như diều gặp gió ở “Thịnh Ân Quốc Tế”, liệu anh ta có dễ dàng từ bỏ mọi thứ vì con gái hay không?

Ông lắc đầu, chuyện này quả thực không đơn giản.

Tả Tần Phương và Phùng Quyên cùng nhau làm cơm. Dương Cẩm Ngưng không ngừng khen ngợi tay nghề nấu nướng của Phùng Quyên, còn ngầm ám chỉ Dương Nhất Sâm có con mắt.

Bé Nghệ Tuyền cũng tấm tắc: “Ngon hơn mẹ nấu.”

Đương nhiên, kết quả là tiểu nha đầu bị mẹ đánh một cái.

Ăn cơm xong, Phùng Quyên chủ động thu dọn, bởi vì cô nhìn ra, Dương Lập Hải và Tả Tần Phương dường như đều muốn nói chuyện với Dương Cẩm Ngưng, cô ở chỗ này dù sao cũng không tiện lắm.

Dương Nhất Sâm ôm bé Nghệ Tuyền vào trong phòng chơi.

Tả Tần Phương nhìn Dương Lập Hải ý bảo ông mở miệng.

Dương Lập Hải cau mày, nhìn Dương Cẩm Ngưng vẫn còn đang vô tư ngồi bên cạnh, “Thừa Đông trở về tìm con sao?”

Từ thứ tư Dương Lập Hải đã gọi điện nhắc cô cuối tuần này nhất định phải về nhà là cô đã biết có chuyện. Có lẽ cô không thể giấu giếm được nữa, cũng không thể nói dối hết lần này tới lần khác bởi vì mọi người nhất định là đã biết được điều gì đó. Giờ mà cô nói dối sẽ càng khiến họ suy nghĩ lung tung.

Dương Cẩm Ngưng gật đầu.

Tả Tần Phương có vẻ hồ hởi hơn, “Nó đối với Tuyền Tuyền t


pacman, rainbows, and roller s