Biến Thái! Tránh Xa Ta Ra!

Biến Thái! Tránh Xa Ta Ra!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321835

Bình chọn: 8.5.00/10/183 lượt.

10h45'...Khách sạn 5 sao Lưu Ly...

- Haizzz...Cái con nhỏ Ngân Châu

chết tiệt này, ở cái khách sạn lớn thế làm cái quái gì vậy trời? Đi tìm nãy giờ cũng không thấy cái phòng 418 ở đâu hết

à!!!

Cổ Ngân Châu chính là cô bạn thân vừa từ nước ngoài về nên chọn khách sạn

này để nghỉ ngơi. Nhưng tức một nỗi lại bắt tôi phải đến gặp

để cho nó tâm sự vui buồn trong 2 năm qua. Khỉ gió!!! Tâm sự cái sở thú! Ngay cả phòng nó ở đâu tôi cũng chả biết luôn mà còn bày vẽ!!! Tức thật...

- A!!! Đây rồi!!!

Sao mấy giờ đồng hồ mài mòn

cái sàn đá hoa cương thì cuối cùng tôi cũng có thể dừng lại

trước căn phòng số 418.

Nhưng hình như ông trời muốn

chơi tôi hay sao í! Lúc tôi vừa định đẩy cửa vào phòng thì

"phụt"...một khoảng tối bao trùm lấy tôi.

Oái! Mất điện sao? Đừng...đừng sợ mà!!! Nhất Hiểu Nguyệt à, mày đừng có nhát như thỏ thế!!! Lưu Ly là khách sạn thượng hạn, bảo đảm là có máy phát điện mà!!! Cứ vào trong trước,

ngày mai trời lại sáng thôi!!!

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Khi tôi bước vào phòng thì bên ngoài đã có điện nhưng trong phòng lại tối om như mực. Trời

ạ!!! Lại trò khỉ gì nữa đây???

- Cổ - Ngân - Châu!!!! Sao bà không mở đèn lên thế hả??? Tính hù tôi vỡ tim sao???

Cạch...Nhưng khi đèn mở thì tôi cực kỳ hoảng loạn. Trời ạ!!! Sao lại có đàn ông ở đây?

- Anh là ai? Tại sao anh dám vào phòng bạn tôi hả?

- Cô kia! Ăn nói cho cẩn thận

một chút!!! Đây là phòng của tôi!-Người đàn ông kia gầm gừ cứ

như tôi vừa phá vỡ đêm xuân của họ vậy. Trên giường còn có một cô gái thanh tú, mặt đỏ lựng , cuộn người trong chăn.

- Phòng của bạn tôi thì có!!! Anh tự tiện như thế? Tôi sẽ cho người lên khiêng anh đi đó!!!-Tôi lớn tiếng.

- Hơ! Cô chắc chắn phòng này là của bạn cô ư? Vậy xin hỏi bạn cô là ai?

- Bạn tôi là Cổ-Ngân-Châu!!! Mời anh và cô gái kia ra ngoài cho!!!

- Cô là ai?

Anh ta hình như không hề có ý định rời giường mà thong thả hỏi tiếp.

- Là bạn của Cổ Ngân Châu!

- Tôi hỏi là tên của cô ấy!!!-Anh ta nhíu mày khó chịu.

- Nhất-Hiểu-Nguyệt.

- Ý nghĩa?

Hừ! Sao nghe giống phỏng vấn quá vậy nhỉ???

- "Nhất" trong "duy nhất",

"Hiểu" là "biết" , "Nguyệt" tức là "mặt trăng". Tóm lại, có

nghĩa là "chỉ hiểu một ánh trăng".

- Xin chào! Tôi là Lâm Thế Ưu!-Anh ta cười cười.

- Nhảm nhí!!! Tôi không hỏi anh là ai!!! Anh cút đi!!!

- Bạn cô phòng bao nhiêu?

- 418!!!

- HỪ!-Không hẹn mà anh ta lẫn cô gái trên giường hừ một tiếng tỏ vẻ chán ngắt. Anh ta bực dọc:

- Thưa cô nương, đây là phòng 419 ạ!!!

- HẢ??? Thế...thế sao??? Xin...xin lỗi vì đã phiền hai người!!! Chào!!!

A!!!!!!! Ngượng chết đi được!!! Hix. Tôi đã vào nhầm phòng ư? Lại còn vào người ta sắp...nữa

chứ!!! Huhu...Nhất Hiểu Nguyệt tôi chưa bao giờ muốn chết như bây

giờ cả. Nhưng tôi có cảm giác dường như chuyện này chỉ mới là

khởi điểm chứ chưa kết thúc!!!

- Phù! Cuối cùng cũng thoát! -Tôi đưa tay lên trán

quệt mồ hôi đi. Quả là khủng khiếp!!! Tôi vừa vào nhầm phòng

lúc người ta đang ân ái với nhau ư??? Trời ạ!!! Tôi chưa bao giờ

muốn chết như bây giờ cả!Chúa ơi! Cứ nhớ tới cái cảnh cô gái

ấy cuộn người trong chăn, mặt đỏ lựng còn tên kia thì ngang

ngược ôm lấy cô ta là tôi ăn bao nhiêu cứ muốn nôn hết bấy nhiêu.

- A!!! Tức chết mất!!!- tôi giậm chân đùng đùng trong thang máy.

Đột nhiên cái thang máy hình như..ngừng lại?! HẢ??? Tôi là super

girl sao? chỉ giậm chân thôi đã làm cái thang máy đình công luôn

rồi!!!

Tôi định gọi lễ tân thì phát hiện...điện thoại mất sóng!!! Huhu...Tức là đêm nay tôi phải ngủ ở đây sao??? OA...

Rầm...rầm...

- Có ai không??? Giúp tôi với!!!-Tôi gào lên nhưng một chút động tĩnh cũng chẳng thấy.

Tích tắc...tích tắc...11h30'

Huhuhu...Sao không thấy ai hết vậy???

Trong lúc tôi lơ mơ thì thấy một bóng người tiến vào. Là anh ta ư???

- Là cô! Nhất-Hiểu-Nguyệt

- Xin lỗi! Không quen!

"Tránh voi chả xấu mặt nào", tốt nhất đừng dính dáng tới anh ta!!!

- Ai da!!! Sao cô mau quên thế? Cô hại tôi một chút hứn thú với

cơ thể của Lam Như cũng không có vậy mà chưa gì đã quên ư???

Hừ! Đúng là cái đồ nhỏ mọn ,mỏ nhọn mà!!! Chỉ vào nhầm phòng thôi mà làm thấy ghê!

Mà giận cũng phải thôi.Cũng may là anh ta không phải đang động

phòng đêm tân hôn nha!!! Nếu không chắc ba đời sau của Nhất Hiểu

Nguyệt này cũng bị nhà họ Lâm của anh ta cạp đến một mẩu

xương cũng chẳng còn! Hix.

Đi thang máy với anh ta quả là ác mộng. Cả đoạn anh ta cứ

nhìn chằm chằm vào tôi như muốn ăn tươi nuốt sống. Quá đáng hơn,

tôi dường như có cảm giác ánh mắt â


Pair of Vintage Old School Fru