Bỉ Ngạn Chi Ái

Bỉ Ngạn Chi Ái

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321915

Bình chọn: 7.00/10/191 lượt.

chăm chú quan sát xung quanh.

Hiện tại ta đang ở trong một căn nhà nhỏ khá đầy đủ tiện nghi. Nhìn sơ thì chẳng có gì đặc biệt, nhưng ta biết, tất cả những thứ ở đây đều là do cái tên đáng chết kia một tay biến ra.

Nói về cùng lúc mà biến ra nhiều thứ thế này, không phải ai cũng có thể làm được. Ngay cả phụ quân của ta, Thiên Đế linh lực mạnh như vậy khi biến hóa ra căn nhà nhỏ đã là mất sức lắm rồi, chứ đừng nói gì đến vật dụng!

Nhưng đối với một Yêu thú thượng cổ như hắn, thì có lẽ cũng chẳng có gì to tát.

Nhìn đã rồi, ta quay sang mắng hắn :

“ Này, ngươi không thấy bản thân rất quá đáng sao? Có cần phải mạnh tay thế không chứ? Cổ của ta e rằng sắp gãy đến nơi rồi!”

Hắn tao nhã đặt ly trà xuống, quay sang nhìn ta , mỉm cười hết sức yêu nghiệt :

“ Ly nhi, ta đã cố nhẹ tay lắm rồi.”

“ Hứ” Ta dẩu môi. Sao có thể quên được hắn là yêu thú, một ‘loài’ không biết cái gì là thương hoa tiếc ngọc nhỉ?

Hắn đột nhiên đứng dậy, đi tới ngồi bên mép giường, chăm chú nhìn ta , hắn nhìn đến mức ta phải đỏ mặt quay sang chỗ khác. Lát sau, hắn mới lên tiếng :

“ Nàng không hỏi ta vì sao lại có thể thoát ra khỏi phong ấn sao?”

“ Ngươi nói thử xem?” Ta nhếch môi.

Rất tốt, tiểu yêu, ta cũng đang muốn hỏi ngươi đây.

“Nàng có biết, tại sao ta được xem là yêu thú mạnh nhất trong số ba yêu thú thượng cổ không? Bởi vì, ta có thể tách linh hồn của mình ra , để nó nhập vào một vật nào đó, trải qua thời gian sẽ tu thành người. Trước khi bị phong ấn, ta đã kịp thời dốc tất cả yêu lực ra để tách một nửa linh hồn của mình ra khỏi phong ấn, linh hồn kia được yêu lực của ta đưa vào trong một cái cây được đặt ở nơi có nhiều linh khí nhất để nuôi dưỡng, qua một thời gian lâu dài hấp thu linh khí của thiên địa, cùng với yêu lực cực đại của ta , cái cây đó đã có thể hóa thành hình người. Và dĩ nhiên, vì đó là linh hồn của ta, nên cho dù có bị phong ấn, ta vẫn có thể điều khiển suy nghĩ, hành động, cử chỉ, lời nói của nó, và còn có thể tạo một yêu chướng hộ thân, khiến người khác không thể nhận ra được nó là đồ giả.”

“ …” Ta im lặng không nói gì, hết sức tập trung nghe hắn nói.

“ Tuy nhiên, phong ấn này quả thực quá mạnh, nên yêu lực của ta vẫn là không đủ để điều khiển được , yêu chướng hộ thân sẽ theo đó mà yếu dần. Vì thế, ta đành phải để nửa linh hồn kia của mình cùng với thân thể kia tham gia vào Thiên tộc, phấn đấu trở thành một Thần quân để tạo sự tin tưởng vững chắc. Nhưng điều đó cũng không thể che dấu quá lâu, mà một khi mất đi yêu chướng hộ thân, nửa linh hồn và tất cả linh khí cùng yêu lực mà nó đã hấp thụ sẽ tan biến, như vậy, không phải đã mất cả chì lẫn chài sao? Bởi thế nên ta đành phải dùng hạ sách là mượn đến tiên khí của Nhan Hoa Ngũ công chúa…”

Nghe đến đây, ta quả thực không thể im lặng được nữa, liền trừng mắt không dám tin nhìn hắn :

“ Ngươi… ngươi xàm ngôn! Làm sao ngươi có thể lấy được tiên khí của muội muội ta?” Ngoài mặt thì nói vậy, nhưng trong lòng ta đã đoán được tám, chín phần. Trong lòng cảm thấy vô cùng thất vọng , thật sự là thất vọng đến não nề!

Trước sự hoảng hốt tột độ của ta, hắn vẫn rất thản nhiên, bàn tay trắng muốt thon dài nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt ta, không biến sắc nói :

“ Thật ra, ta cũng có thể lợi dụng nàng, lấy đi linh lực của nàng, nhưng quả thực là ta không nỡ. Vừa hay lúc đó, ngũ muội của nàng đã tìm tới ta, cùng ta làm một giao dịch. Mọi sự đã định, vị muội muội đó của nàng đã truyền tiên khí qua thân thể kia của ta, còn ta, đợi khi đại nghiệp hoàn thành, sẽ thực hiện lời hứa với nàng ta”

“ Giao dịch… giao dịch gì..”

“ Ta không thể tiết lộ cho nàng được”

Ta bỗng cảm thấy đầu đau như búa bổ, rối ren vô cùng. Có biết bao nhiêu câu hỏi cùng lúc hiện lên trong đầu ta…

Vì sao? Vì sao ngũ muội lại làm như vậy? Rốt cuộc hai người họ đã thỏa thuận cái gì mà muội ấy lại cam tâm hi sinh đi tu vi ít ỏi của mình cho kẻ thù như vậy?

Muội ấy ho ra máu đột ngột như vậy, có phải cũng là vì đã mất quá nhiều tu vi, ảnh hưởng đến thân thể rồi?

Ta cảm thấy vô cùng mệt mỏi, bất lực muốn ngã xuống giường, nào ngờ, ngã thế nào mà lại ngã vào trong lòng của Bạch Hàn, mi mắt ta nặng trĩu .

Hắn cũng kinh ngạc, vội đỡ lấy ta, dùng giọng nói ngọt ngào nhất hỏi ta :

“ Ly nhi, nàng làm sao vậy?”

Thấy ta gần như lại sắp ngất đi, hắn vội vàng tụ khí, nắm lấy tay ta, truyền cho ta một chút yêu lực.

Nhận được một nguồn yêu lực mát lạnh chảy vào người, ta cảm thấy tỉnh táo hơn hẳn. Bạch Hàn bế ta lên, ta còn chưa kịp nói gì, hắn đã lên tiếng :

“ Có lẽ ở trong đây hơi bí bức, ta đưa nàng ra ngoài hóng gió một chút! Trên núi Côn Luân này, cảnh đẹp không kém Thiên giới của nàng đâu”

Ta thôi không nói gì nữa, âm thầm đồng ý. Ta trước nay đã từng nghe qua núi Côn Luân là nơi bồng lai tiên cảnh, tiên khí trời đất tụ tập ở đây nhiều không kém gì trên Thiên giới, lại vô cùng yên tĩnh, thoáng mát. Lần này, nhân cơ hội xem thử có đúng như những gì người ta vẫn nói không?

Vừa ra khỏi cửa, mấy tia nắng mặt trời đã chiếu vào mắt ta, vì vừa ở trong phòng hơi tối, nên ra ngoài ánh sáng vẫn chưa kịp thích ứn


Old school Easter eggs.