Old school Easter eggs.
Bỉ Ngạn Chi Ái

Bỉ Ngạn Chi Ái

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321794

Bình chọn: 8.00/10/179 lượt.

lúc trước ta nghĩ, phép này không quan trọng….

Nghĩ ngợi một lát rồi lại lên giường ngủ, thôi vậy, hắn trốn đi rồi thì đỡ phiền phức!Mai sẽ xử lí hắn sau!

Lúc này ở trong tẩm cung, vị ma nhân ( ma nhân = tiên nhân ) đã đợi ở trong phòng sẵn, tuy trong lòng vô cùng khó hiểu, vì sao ngay trong đêm tân hôn, Ma Quân không lo ở bên cạnh công chúa, mà lại hẹn gặp hắn ở đây làm gì!

Nhưng dù gì hắn cũng biết thân biết phận, thân làm cấp dưới, không thể nhiều chuyện được.

Vừa lúc đó, một luồng tử khí ( khí màu tím , tử cũng có nghĩa là màu tím ) đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, sau đó là một bóng dáng cao lớn , đầy uy lực , trên người vận hắc bào , đầu đội quan ngọc, xuất hiện.

Tên ma nhân nọ vội vàng khom lưng hành lễ :

“ Ma Quân bệ hạ”

Nam nhân kia nhàn nhã gật nhẹ một cái , phất áo bào, hiên ngang đi lên trước ngồi xuống cái ghế quý phi , giọng nói khàn khàn lại yêu mị lạ thường vang lên :

“ Hỗn loạn ở phía Bắc đô thành đã giải quyết xong chưa?”

“ Hồi bẩm quân thượng, Dung Phất tướng quân vừa gửi thư về, báo là đang trên đường dẫn binh trở về, trong thư còn nói, những kẻ chủ mưu gây bạo loạn cũng bị trói lại, mang về cho quân thượng …”

Ma nhân kia còn chưa có nói xong, Long Phá Nguyệt đã cười hết sức vui vẻ, đến nỗi làm cho vị ma nhân kia mồ hôi lạnh chảy đầy mặt, hắn đã ở dưới trướng của Ma Quân hơn hai bảy vạn năm rồi, lẽ nào không biết Ma quân cười như vậy là có ý gì, người chính là đang không – vừa – ý a!

Quả nhiên, rất nhanh Long Phá Nguyệt đã âm trầm mở miệng :

“ Uông Thần a Uông Thần, lão ở bên ta lâu như vậy, lẽ nào còn không hiểu sao? Thuận ta thì sống, ngược ta thì chết. Đạo lý đơn giản như vậy, lão còn chưa học thuộc hay sao? Có cần bổn quân phạt lão chép lại câu đó ngàn lần không?”

“ Không không, Uông Thần sai rồi, thỉnh vương thượng bớt giận. Thần sẽ cho người báo với Dung Phất tướng quân giết sạch đám người to gan kia”

“ Được rồi, phải ‘nhẹ’ tay một chút, càng thê thảm càng tốt!” Hắn mỉm cười hài lòng, ngón tay nghịch khẽ một lọn tóc , như thể chuyện kia không liên can gì tới Ma Quân hắn cả. Thế mà câu vừa rồi của hắn lại có thể sẽ khiến cho hơn chục mạng người chết vô cùng khó coi.

“ Được rồi, ngươi lui đi”

“ Dạ … dạ, hạ thần cáo lui”

Đợi cho không gian lại trở nên yên tĩnh rồi, hắn mới thở dài một hơi, nhắm mắt dưỡng thần, trong đầu không hiểu cớ sao lại xuất hiện khuôn mặt khả ái , thanh tú của nữ tử kia. Thê tử này, hắn đã nghe mọi người nói qua rồi. Chỉ biết nàng là đại diện cho mỹ nhân của khắp Tam giới, trên đời này, thật chẳng ai có thể đem so với nàng. Thậm chí, khi ở thiên giới, nàng hàng ngày đều phải đeo mạng che mặt.Ban đầu hắn còn ngờ vực xem là hoang đường, nhưng bây giờ quả thực đã thấu hiểu được rồi. Hắn xưa nay không gần nữ sắc, nữ nhân trong mắt hắn chẳng qua chỉ để trang trí cho đẹp thôi, ngoài ra chẳng còn công dụng gì khác. Nhưng lần này, hắn đã vì nàng mà không khỏi tim đập đến mức muốn nhảy ra ngoài, nàng quả thực quá đẹp, đẹp đến mức hắn có thể vì nàng làm tất cả , sẵn sàng đặt Ma giới dưới chân nàng, hảo hảo thương yêu, chiều chuộng nàng như viên dạ minh châu , nâng niu trong tay.

Nhưng là hắn hiểu trọng trách của mình, không thể động tư tình, nếu không sẽ trở nên yếu đuối…

Ma giới không hề đơn giản như Thiên giới, ngược lại là vô cùng phức tạp. Hàng ngày đều có bạo loạn… chỉ có thể trách lê dân Ma giới sinh ra đã có chấp niệm thật sâu ,lòng tham vô đáy…

Nếu không phải hắn tu vi cao, lòng dạ nham hiểm khó lường, thì e là đã mất mạng từ lâu rồi….

Sáng hôm sau tỉnh dậy, theo thói quen che mắt lại , nhưng lại chẳng như mọi lần, không có tí ánh sáng chói mắt nào, sực nhớ ra, bản thân hiện tại đã được gả cho Ma Quân của Ma giới, mà Ma giới trước nay vẫn luôn không có ánh sáng, ngày cũng như đêm. Chỉ là, bên cạnh từ khi nào đã xuất hiện hai mươi bốn ma nữ xinh đẹp đáng yêu mặc y phục đen tuyền giống nhau, kiểu tóc cũng giống nhau, dáng đứng cũng giống nhau, chỉ là khác khuôn mặt, mà nhìn y phục thì ta đoán, họ là cung tì của Ma Cung , được phái đến hầu hạ ta.

Quả nhiên, vừa thấy ta ngồi dậy, họ đã nhất loạt quỳ xuống, hướng ta mỉm cười nói:

“ Nương nương, từ hôm nay , bốn người nô tì sẽ hầu hạ nương nương . Thỉnh nương nương chọn một người làm ma tì tùy thân”

Nói ra thì có chút xấu hổ, ở trên Thiên giới, ta luôn cảm thấy tiên tì đều rất nhàm chán, lúc nào cũng chỉ biết tuân theo quy củ, phép tắc rất khó chịu, ai cũng mặt lạnh, nên ta không muốn chọn ai làm tiên thị tùy thân.

Nay thấy đám nữ tử này ai nấy đều đáng yêu, hoạt bát, liền không khỏi vui vẻ, nổi hứng muốn chọn ra một người. Ánh mắt đảo một vòng, ta để ý thấy nữ tử thứ 24 là thanh tú , nhìn cũng thông minh lanh lợi nhất, nên dịu giọng nói :

“ Bản cung thích ngươi!” Ta bước xuống giường, đích thân đi thẳng đến trước mặt nữ tử đó. Nữ tử đó ngây ngốc nhìn ta, rồi lại rạp người lạy ta một cái, rồi nhanh chóng đứng lên.

Ta còn chưa kịp nói gì, đã nghe một ma nữ khác vui vẻ khen ngợi :

“ Nương nương thật có mắt a, Tiểu Đào là ma nữ nhỏ tuổi nhất, rất hoạt bát, có lẽ rất hợp với nương nương, ă