
oạt lời nói.
"Không thành vấn đề." Mạnh Đình một lời đồng ý.
"Vậy thì quyết định như vậy đi!" Học Thánh giọng nói đã hưng phấn đến run rẩy.
Quyết định? Cứ như vậy quyết định rồi hả? ! Đó là nhà của cô! Cô lại không có quyền liên tiếng là thế nào?
Đợi Mạnh Đình đi xa, Ân Đệ bắt đầu kháng nghị việc tự chủ trương của Học Thánh.
"Tại sao? Tại sao em không muốn mời tổng giám đốc Mạnh vào nhà?" Học thánh có chút không vui.
"Bởi vì. . . . . ." Bởi vì sao? Ân Đệ nói ra chuyện Mạnh Đình thay mặt em
trai tìm bạn đời, bao gồm cả chuyện Chu Tương trúng tuyển, mặc dù cô mơ
hồ cảm thấy, đó cũng không phải là lý do duy nhất mình bài xích Mạnh
Đình .
Không ngờ, Học Thánh vừa nghe, sắc mặt liền vui mừng!
"Thật tốt quá!"
"Tốt? Tốt cái gì?" Ân Đệ sắc mặt bỗng chốc trầm xuống."Chẳng lẽ anh cũng cho
là phụ nữ chỉ xứng đáng làm hàng hóa thôi sao?, đưa tiền ra là tính toán mua bán?"
"Em đúng là chết não. Em không suy nghĩ một chút, Chu
Tương nếu như trở thành vợ của Mạnh Nhị thiếu gia, vậy tương lai quan hệ giữa chúng ta cùng Kinh Thịnh không phải rất thân thiết sao."
"Không phải chúng ta." Chớ có đem cô gộp cả vào. Nhìn thấy suy nghĩ muốn trèo
cao của Học Thánh, Ân Đệ không nhịn được nói một câu: "Em không biết anh lại giỏi tính toán như vậy."
"Tính toán?" Học Thánh xem thường lắc đầu nói: "Đây là thực tế, vì muốn sinh tồn, em hiểu không?"
"Nhất định phải nịnh bợ quyền thế mới có thể sinh tồn sao?"
"Ít nhất anh hiểu rất rõ, chỉ cần Mạnh Đình chịu cho cơ hội, anh sẽ có thể giữ được công ty."
Công ty lại xảy ra vấn đề?
Học Thánh kể chuyện
cơ sở sản xuất kinh doanh đồ chơi của anh, bị hàng của Đại lục đưa vào
cạnh tranh giá khốc liệt, dẫn đến việc đơn đặt hàng ngày càng ngày càng
ít đi, sắp có nguy cơ đóng cửa, đồng thời lại oán trách cô không qua
công ty giúp anh một tay.
"Học Thánh, anh không cần nhắc lại chuyện này, vấn đề này chúng ta đã nói rõ ràng rồi, không phải sao?"
"Nhưng anh vẫn không hiểu, cũng là đi làm, em tại sao không qua chỗ anh giúp
anh môt tay? Giống như mẹ anh nói, dù sao chúng ta sớm muộn cũng kết
hôn, ở chung với nhau trước cũng có sao đâu? Em xem Ân Mỹ em gái của em, không phải là có đứa bé rồi mới kết hôn sao."
Vừa nhắc tới em gái, Ân Đệ sắc mặt càng đen hơn.
"Đừng nhắc tới Ân Mỹ. Em không ngu ngốc giống em ấy, bị tình yêu làm cho đầu
óc hôn mê, kết quả thì sao?" Kết quả tốt đẹp chính là toàn bộ tuổi thanh xuân bị chôn vùi để giúp chồng trả nợ đánh bạc. Nghĩ đến đứa em gái duy nhất này, tuổi còn trẻ mà phải mang theo con đi làm thuê, bộ dáng thì
tiều tụy, càng khiến Ân Đệ đau lòng hơn.
"Được rồi, không nói tới Ân Mỹ nữa. Chỉ là, mẹ anh nói cũng không sai mà! Chuyển đến ở trước,
như vậy em cũng có thể thích ứng sớm một chút, bên cạnh anh cũng có
người chăm sóc, không phải tốt hơn sao?"
Đương nhiên tốt. Ân Đệ
nghĩ thầm. Mẹ Học Thánh "Khích lệ" cô như vậy ——giống như cô là cô con
dâu tiêu chuẩn mà bà đang tìm kiếm, một người nhưng lại làm được việc
của ba người, là phúc khí của Triệu gia.
Về đó cô phải làm những
gì? Làm kế toán, nấu cơm kiêm người bán hàng. Những thứ này cũng không
coi là việc nặng nhọc gì, nhưng vấn đề ở chỗ "Cô là con dâu" vấn đề tiền lương chắc chắn công ty không có tính đến khoản này.
"Học Thánh, em có nỗi khổ tâm riêng của em, em cũng cần kiếm tiền."
"Anh cũng cần kiếm tiền, nhưng sao có thể thiếu phần của em chứ? Em với anh
không phải đều giống nhau sao?" Học Thánh buồn cười hừ nói: "Nói đi nói
lại, em chính là vì vấn đề tiền lương, đây chẳng qua chỉ là một hình
thức, nếu em cần tiền, thì lúc nào cũng có thể nói với anh mà."
"Em chính là không muốn như vậy!" Ân Đệ kích động, "Không sai, em rất cần
tiền, rất nhiều rất nhiều tiền, em hi vọng mình có khẳ năng để giúp đỡ
Ân Mỹ, càng hy vọng hoàn thành nguyện vọng của ba em, mua lại căn nhà
của tổ tiên đã bị tòa bán đấu giá, nhưng, số tiền này phải do chính tay
em kiếm được, không phải nhờ vả đến ai! Anh hiểu không?"
Cô nhìn nét mặt của Học Thánh—— Anh không hiểu.
Đột nhiên, điện thoại di động vang lên, anh vội vã bắt máy, nhanh chóng đi sang bên cạnh nói chuyện.
Ân Đệ cảm giác mình giống như một tên ngốc, đứng ngấn người ở trên đường.
Cho đến khi anh cúp điện thoại di động, mới nói: "Vốn muốn tìm em cùng ăn
cơm, nhưng bây giờ anh lại có chút việc, phải đi ngay, ngày mai đi, ngày mai anh tới đón em."
"…….”
Vẫy một chiếc tắc xi, Học Thánh quay đầu lại: "Ân Ân, hôm nay thật sự không được, đành để tối mai vậy."
"Tối mai cũng không được." Ân Đệ cuối cùng cũng có thể đem lời nói cho hết,
"Em buổi tối còn làm thêm ở nhà hàng, bây giờ chỉ trở về thay quần áo,
sau đó phải tới chỗ làm ngay."
"Sao em không nói chuyện này trước với anh?" Taxi tới, Học Thánh tay dừng ở nắm cửa xe, quay đầu cau mày
nhìn cô, sau đó phất tay một cái, "Chuyện này chúng ta sẽ bàn lại sau."
Nói chuyện gì? Nhìn táxi nghênh ngang rời đi, Ân Đệ dùng sức thở phào.
Cô tâm trạng rất phức tạp, giống như trái tim tháo xuống được gánh nặng. . . . . . Gánh nặng? Hai từ này thoáng qua trong đầu, khiến cô giật mình.
Đây l