Disneyland 1972 Love the old s
Bệnh Tình Yêu

Bệnh Tình Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329524

Bình chọn: 9.00/10/952 lượt.

ng riêng của nhà hàng, cha mẹ và Lăng Lệ đã xong ba tuần rượu. Lăng Lệ chắc chuẩn bị tư tưởng liều mạng với cha mẹ của Giản Minh nên đã uống rất nhiều rượu, khuôn mặt luôn toát ra vẻ nho nhã của anh đã hơi ửng đỏ. Trong lòng Giản Minh lại trĩu xuống, cảm cúm vẫn chưa khỏi hẳn, uống rượu có được không? Bữa tiệc tẩy trần này, bác sĩ chuẩn bị cũng đâu vào đấy, tôm cua cá thịt các kiểu đầy đủ cả, các món rau tươi cũng có nữa, chỉ với ba người thì hình như quá nhiều. Còn về rượu, đã mở năm chai rồi sao? Tấm lòng của Lăng Lệ, Giản Minh hiểu chứ, có điều càng hiểu càng cảm thấy khó chịu.

Giản Minh thở phì phò ngồi xuống, vội nói với ông Giản, “Cha, Lăng Lệ không như cha đâu, anh ấy thư sinh lắm, không biết uống rượu.”

Cha Giản Minh nói, “Nói gì thế hả, con xem hai bác cháu nói chuyện vui chưa này.” Nói rồi đưa cho Lăng Lệ một điếu thuốc, Lăng Lệ nhận, có điều không châm lửa, “Giản Minh không thích mùi thuốc lá, đợi lát nữa hai bác cháu mình hút sau.”

Cha Giản Minh không hề cấm kị gì cả, tự châm luôn cho Lăng Lệ, “Hơ, không sao đâu.”

Giản Minh cố gắng chịu đựng mùi thuốc lá, nghe cha mình điều tra Lăng Lệ, “Ồ, hóa ra đợt trước Giản Minh nằm viện, cháu là bác sĩ điều trị cho nó?”.

Lăng Lệ vừa trả lời, vừa cố gằng giúp Giản Minh xua đi khói thuốc trước mặt cô, khẽ hỏi, “Em chích thuốc chưa?”. Giản Minh lắc đầu, bác sĩ nói tiếp, “Ăn một chút thôi nhé.”

Giản Minh còn lòng dạ nào mà ăn với chả uống? Cô chỉ hy vọng ba mẹ đừng nói điều gì làm xấu mặt Lăng Lệ là được rồi. Càng sợ cái gì cái đó càng đến nhanh, mẹ của Giản Minh hỏi, “Lúc nãy cháu nói cháu là phó khoa? Trưởng khoa của cháu chắc cũng đã lớn tuổi rồi nhỉ?”.

Câu hỏi này có ý nghĩa đang hỏi về tiền đồ sau này của Lăng Lệ, Lăng Lệ thành thật trả lời, “Lớn hơn cháu mấy tuổi, là một người chị học khóa trước của cháu.”

Mẹ Giản Minh tặc lưỡi, “Ồ, đàn chị của cháu cũng giỏi giang quá nhỉ?”.

Lăng Lệ lại rất chân thành, “Chị ấy rất có năng lực, cũng rất sôi nổi.”

Cha Giản Minh lại tiếp tục điều tra, “Thực ra bác sĩ nữ ở khoa Nội rất đông, tại sao cháu không làm ở khoa Ngoại?”

Bác sĩ Lăng lại trả lời, “Trước đây cháu làm ở khoa Ngoại, có điều sau đó cảm thấy không thích hợp lắm mới chuyển sang khoa Nội.”

Giản Minh có chút kinh ngạc, hóa ra vị bác sĩ này đã từng làm việc ở khoa Ngoại thật?

Cha mẹ của Giản Minh ngạc nhiên trố mắt, thái độ giống như gặp phải sinh vật ngoài hành tinh, Giản Minh vội vàng rót cho mình một ly bia, cắt ngang, “Cha, mẹ, con kính cha mẹ một ly.”

Sau khi cha mẹ Giản Minh nuốt trôi ngụm bia vẫn không quên hỏi han, “Bác sĩ Lăng năm nay bao nhiêu tuổi rồi?”.

Lăng Lệ đáp, “Gọi cháu Lệ là được rồi ạ…” rồi báo cáo ngày tháng năm sinh.

Mẹ Giản Minh lại nói cạnh nói khóe, “Độ tuổi này của cháu, con cái chắc cũng lớn như Đông Đông rồi nhỉ?”.

Lăng Lệ vẫn rất thật thà, “Chưa có con ạ, mấy năm kết hôn vẫn chưa sinh con.” Liếc nhìn sắc mặt của cha mẹ Giản Minh, “Cháu vừa ly hôn cách đây không lâu.”

Giản Minh muốn nâng ly thêm một lần để cắt ngang, Lăng Lệ ra dấu dưới bàn, nắm lấy một tay cô, đồng thời ánh mắt ra hiệu cho cô bảo chẳng sao. Cái chẳng sao đó, không miễn cưỡng, rất chân thành, càng như thế thì Giản Minh càng cảm thấy không chịu nổi. Cô kiếm cớ, “Con vào nhà vệ sinh một chút.”

Giản Minh trốn trong nhà vệ sinh gọi điện thoại cho phòng hậu cần của Lăng Văn mượn xe, trong khoảng thời gian làm việc ở Lăng Văn, để chăm sóc Văn Quyên, bởi vì thường xuyên sử dụng xe, Giản Minh quen thân nhất với bộ phận hậu cần trong công ty, biết được quy trình của họ. Trao đổi với bộ phận hậu cần, mượn xe mượn tài xế, đến đại lý bán vé tàu mua hai vé tàu về quê cha mẹ trong thời gian gần nhất, sau đó tìm mua hai chai rượu vang ngon rồi mang đến cho cô luôn, tiền rượu tiền xăng tiền làm thêm, cho cô mượn trước, đợi sau này sẽ trả lại. Bộ phận hậu cần vui vẻ đồng ý, Giản Minh là người Văn Quyên rất tin tưởng, mà Văn Quyên lại là rường cột tinh thần của Lăng Văn, bộ phận hậu cần sẽ nể mặt.

Phải công nhận rằng, khả năng phán đoán của mình còn kém một chút, Giản Minh tự đoán rồi cũng tự tỉnh ra, trong thời gian cô thi, nếu như cha mẹ chăm sóc Đông Đông, tạm thời không biết có thích hợp không nữa, chỉ nói về Lăng Lệ, theo tính cách của anh, cho dù Đông Đông chỉ là một đứa bé không quen không biết, được anh chữa bệnh, chắc chắn anh cũng đến thăm hỏi một hai lần, huống hồ gì, anh đang chờ đợi cô? Không thể nào không đến thăm Đông Đông. Nhưng chỉ cần Lăng Lệ xuất hiện, cha mẹ cô sẽ nhìn anh như thể con rể tương lại, không ngừng bắt bẻ, thậm chí đưa ra yêu cầu gì đó với anh. Về phía Lăng Lệ, chưa chắc anh sẽ để ý những việc đó, thậm chí, sẽ có thể đối xử rất chân thành, cố gắng làm hai cụ vui lòng, hy vọng được hai cụ chấp nhận, nói không chừng, anh còn mộng tưởng rằng, dưới sự cố gắng của anh, cả nhà sẽ được ở bên nhau vui vẻ và hòa thuận.

Nhưng Giản Minh biết rõ rằng, trừ phi Lăng Lệ lôi anh trai Lăng Khang ra, nếu không trước mặt cha mẹ, Lăng Lệ sẽ không có giá gì lắm, đây là điều mà Giản Minh không muốn nhìn thấy. Bởi vì trong mắt cô, giá trị của Lăng Lệ độ