pacman, rainbows, and roller s
Bẫy Tình

Bẫy Tình

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323411

Bình chọn: 8.5.00/10/341 lượt.

au đó không lâu, một cô bé diễn viên trẻ tuổi dùng quyền thế tiền tài để vào được đoàn tuyển chọn, cô bé này lai lịch không nhỏ, Diêu Á Nam cùng tất cả diễn viên khác đều không dám đụng tới cô, nhưng cô ta cố tình lại tỏ ra đối nghịch với Diêu Á Nam.

Diêu Á Nam vốn cho rằng đó chỉ là cảm giác, cho đến khi cô và Lý Thiến cùng tổ, đối phương ba lần bốn lượt đánh đổ trà nóng lên người cô, lần thứ nhất có thể nói là vô ý, nhưng ba lượt liên tiếp —— Diêu Á Nam ý thức được đối phương chán ghét mình đến cỡ nào.

Trên chân cô bị một vết phỏng lớn, buổi tối trở về túc xá, Tư Gia Di giúp cô bôi thuốc, hết sức bất ngờ và kinh hãi: "Cô ta có thù oán với cậu à? Ra tay ác độc đến vậy."

Diêu Á Nam không biết trả lời thế nào, bởi vì chính cô cũng không hiểu rõ.

Vết phỏng sau mấy ngày vẫn chưa hết sưng, chuyện Diêu Á Nam lo lắng nhất đã xảy ra ——

Cô chạy tới khách sạn mà cô và Đinh Duệ đã hẹn trước đó, sau khi hắn lột sạch quần áo cô, tự nhiên thấy được vết thương ở chân.

Kích động không chút che giấu, "Chuyện gì xảy ra?"

"Lúc uống trà em sơ ý."

Đôi mắt người đàn ông hiện lên ánh nhìn thương xót, làm giảm bớt nỗi đau trên người cô, Diêu Á Nam cười rất tươi: "Yên tâm đi, mỗi ngày em đều bôi thuốc, vết thương nhỏ thôi, sẽ rất nhanh khỏi."

Nhưng hình như Lý Thiến không muốn bỏ qua cho cô.

Ba phen mấy bận, Diêu Á Nam cuối cùng cũng không nhịn được, cô quyết định sẽ nói thẳng. Lý Thiến bối cảnh đặc biệt, không cần phải sống chung phòng với các diễn viên khác, Diêu Á Nam chỉ có thể chặn lại cô sau buổi tập huấn. Song, Diêu Á Nam không ngờ, lái xe tới đón Lý Thiến, lại là Đinh Duệ.

Đó là lần cãi vả đầu tiên giữa cô và hắn.

Cô rốt cuộc cũng biết nguyên do Lý Thiến cứ nhắm vào mình.

Người từng xem mắt với Đinh Duệ, từng đáp ứng mọi yêu cầu của Đinh Duệ, từng nhờ vào quan hệ giữa mình và chú để đưa cô vào, đều là Lý Thiến.

Diêu Á Nam chưa từng tức giận thế này, sau mấy ngày kháng cự gặp hắn, Đinh Duệ trực tiếp tìm tới cửa. Tư Gia Di thấy khí giận toát ra từ “trợ lý” của cô mà sợ đến mất hồn, Diêu Á Nam còn chưa kịp giải thích, đã bị Đinh Duệ túm đi.

Bọn họ lại tranh cãi quyết liệt giữa cầu thang.

"Tại sao anh tới chỗ tập huấn mà không gọi cho tôi biết một tiếng?"

"Lúc ấy cha mẹ anh cũng ở trên xe, cha mẹ anh nhất quyết muốn anh dùng bữa với cô ấy, anh có thể từ chối sao?"

Diêu Á Nam chỉ cảm thấy vô cùng hoang đường: "Gần đây mối quan hệ giữa anh và cha mẹ tốt lên nhiều nhỉ, tất cả đều là công lao của cô ta?"

Lần cãi vả này, nhất quyết phải vạch rõ được giới hạn cuối cùng giữa Đinh Duệ cùng Lý Thiến.

Mà rất nhanh Diêu Á Nam nhận được tin cô bị đánh rớt. Sau nhiều lần hỏi thăm, cô biết được, người đánh rớt cô là chủ đầu tư.

Khỏi cần suy nghĩ, cũng biết được đâu là nguyên do.

Vài ngày sau đó là buổi liên hoan, đạo diễn cùng Tư Gia Di và mấy diễn viên khác lo việc tiếp khách, Tư Gia Di biết tin bạn tốt mình bị đánh rớt, liền hỏi cô: "Có muốn đi cùng mình không?"

Diêu Á Nam bị thuyết phục. . . . . .

Cuộc sống vạn kiếp bất phục* của cô cũng bắt đầu từ đây.

(*): hối hận cũng đã muộn, đã bước chân vào thì không thể quay trở lại. Ngoại truyện 1.5: Yêu đồ mị (5)

Edit: cereniti

Tại buổi liên hoan, lần đầu tiên Diêu Á Nam gặp được chú của Lý Thiến - Lý Khải Quân.

Nói đúng hơn là sau buổi liên hoan, Diêu Á Nam lấy hết can đảm ngăn lại Lý Khải Quân chuẩn bị lái xe rời đi.

Ngày đó Lý Khải Quân cũng không cho cô thời gian nói chuyện, mà là mấy ngày sau hẹn cô gặp mặt tại nhà hắn.

Cô như ngửi được mùi nguy hiểm, nhưng lại không thể không đi, chỉ có thể kéo theo Tư Gia Di để lấy thêm can đảm. Tư Gia Di đợi cô dưới lầu, cô thì một mình tới chỗ hẹn tại lầu trên.

Lý Khải Quân nhìn ra được nỗi lo lắng trong mắt cô, sau khi cô vào trong thì rót cho cô một ly rượu. Diêu Á Nam không uống. Cắn sắp bể đôi môi mới thốt ra được một câu: "Ngài Lý, tôi. . . . . ."

"Không cần nói, tôi biết lý do em tới tìm tôi."

". . . . . ."

"Vậy có biết vì sao tôi đồng ý gặp em không?"

". . . . . ."

"Thật ra thì khi cháu gái tôi đưa hình em cho tôi xem, tôi liền bắt đầu chú ý đến em."

Hắn tiến đến gần một bước, Diêu Á Nam cuống quít lui về phía sau.

Lý Khải Quân tiếp tục: "Tôi thấy được bản tính cương quyết bướng bỉnh trong người em, tôi thích điều đó."

"Vậy tại sao còn phải ngăn trở tôi?"

"Lẽ dĩ nhiên, dù sao chỉ có mình tôi yêu thích em, giữa chúng ta chẳng có bất kì quan hệ gì, cháu gái tôi khóc cầu xin tôi loại trừ em khỏi cuộc tuyển chọn, tôi hoàn toàn không có lý do cự tuyệt."

". . . . . ."

"Trừ phi. . . . . ." Lý Khải Quân không nói tiếp. Lần này hắn từ từ đến gần cô, Diêu Á Nam không tiếp tục lui về sau.

Nửa khắc do dự, đợi đến lúc muốn phản kháng đã không còn kịp, hắn ta là một kẻ cực kì có khí phách áp chế đối phương, cực kì có tự tin để hiểu và biến đổi hành động kháng cự của phụ nữ thành lời chào đón mời mọc hắn.

Diêu Á Nam đã sớm nhếch nhác, áo váy nát tươm, thật vất vả vọt tới bên cửa lớn, lại chỉ kịp kéo ra cửa chính, sau đó liền bị hắn chặn ngang kéo vào phòng.

Cho đến khi những mảnh chai rượu bỗng xuất hiện trên đầu h