
không có . Giống như chúng ta , chân chính bồi dưỡng nhân tài , chuyên chú cho dòng điện ảnh , cuối cùng có được bao nhiêu ?!"
Tư Gia Di đứng yên bất động , lúng túng quay đầu nhìn vào cặp mắt Diêu Tử Chính , hắn chỉ mỉm cười ý bảo đi vào bên trong
Hai vị khách mời khi nãy còn đang tức giận , nhìn thấy Diêu Tử Chính bước vào , tất cả đều cười lên:"Diêu tiên sinh , bận rộn rồi , cuối cùng cũng được gặp mặt !"
"Đến trễ , thật có lỗi . Tôi tiện đường nên dẫn thêm người đi theo , không ngại chứ ?!" Diêu Tử Chính hướng về phía Gia Di giải thích , muốn giới thiệu với cô :"Vị này là. . . . . ."
Thật ra thì hắn không cần giới thiệu , Gia Di sớm đã nhận ra
Bởi vì tâm trạng không tốt , nguyên cả buổi ăn này cô nuốt không trôi , nói chuyện cũng ít đi , đầu óc thất thần . Diêu Tử Chính thì ngược lại , hắn chậm rãi mở miệng :"Đạo diễn Bành thật quá lời , người bận rộn nhất đáng ra phải kể đến ông . Kịch bản tôi đề cử chắc ông vẫn chưa có thời gian xem qua ?!"
"Nghe nói nguyên tác kịch bản nói về em gái cậu ?! Tử Chính , thật không giống tác phong công tư phân minh của cậu"
Nhà sản xuất vừa trêu ghẹo vừa nhạo báng nói , đạo diễn Bành nghe xong bỗng dưng tỉnh ngộ :"Diêu Á Nam là em gái cậu ?!"
Tư Gia Di giật mình buông lỏng tay , chiếc đũa rớt xuống đất
Diêu Tử Chính chủ động cầm đôi đũa lên , bất chợt nhìn thấy bóng dáng nhỏ nhắn đứng bật dậy:"Xin lỗi , tôi muốn vào nhà vệ sinh một lát"
***
Diêu Á Nam. . . . . .
Diêu Á Nam. . . . . .
Tư Gia Di rửa mặt , nhíu mày đi khỏi nhà vệ sinh
"Không sao chứ ?!"
Nghe được giọng nói truyền đến , Gia Di chợt ngẩng đầu —— Diêu Tử Chính đang đứng ở phòng đối diện
"Xin lỗi , tôi có chút khó chịu , muốn đi trước" Cô lách qua hắn , cũng không quay đầu lại
"Biết Á Nam là em gái tôi , em ngạc nhiên sao ?!"
Lời hắn nói khiến cô đứng yên tại chỗ.
Người đàn ông này , như biết rõ trong lòng cô đang nghĩ gì . Gương mặt lúc nãy không hề biến sắc , bây giờ lại cố ý vạch trần , làm cho Gia Di có chút sợ hãi . Cô điều chỉnh lại biểu cảm trên mặt , mới dám quay đầu nhìn hắn :"Tôi chưa từng nghe Á Nam nói qua mình có anh trai !"
"Chẳng qua vì muốn che giấu thân phận , thật ra khi đó chúng tôi sống ở khu nhà ổ chuột !"
Khu nhà ổ chuột ?!
Người đàn ông ăn mặc cầu kỳ , ưu nhã đi về phía cô , bộ dáng hắn ta rõ ràng hưởng thụ cuộc sống an nhàn , ngồi tít trên cao chỉ tay năm ngón , một người luôn toát lên vẻ sang trọng
Gia Di có chút sợ sệt , lặng lẽ lui về phía sau . Cô cố tìm một lý do trả lời , ít nhất không phải nhìn vào đôi mắt sâu thẳm đối diện :"Lâu rồi không có cơ hội gặp lại cô ấy , phiền anh thay tôi chào hỏi cô ấy một tiếng"
***
Cụt hứng bỏ về giữa chừng trong bữa ăn tối lần trước , Gia Di lại nhức đầu nghĩ tới
Tinh thần quay phim trước đó phải nói rất tệ , ước chừng vai diễn còn bị thay thế .
Nhưng mà lần này đạo diễn cực kỳ chăm sóc cho cô :"Thế nào , tâm trạng không tốt ?!" Nói xong liền bắt trợ lý của mình đưa qua một ly nước trà
Tư Gia Di rối rắm vừa mừng vừa lo , ngẩng đầu lại thấy nhân viên ôm một bó hoa đi về phía mình , tâm tình tiếp tục sa sút . Ngược lại vị đạo diễn cười tươi như hoa , còn khen hoa hồng trắng đẹp:"Diêu tiên sinh hàng ngày đều gửi hoa tới , thật là có lòng !"
Rốt cuộc cô cũng hiểu vì sao đạo diễn Trương niềm nở vui mừng đến thế
Chỉ bằng việc nhận được hoa từ Diêu Tử Chính , đạo diễn đã nâng cô lên tận trời xanh , giá trị của cô có thể so sánh bước lên một bậc
Nên nói Diêu Tử Chính quá mạnh về tài chính , hay do bản thân cô tội nghiệp ?!
Những lần nhận hoa sau , Gia Di đều nhờ người trả về
Mặc dù vậy đạo diễn Trương vẫn chưa hết hy vọng , cách ngày tổ chức lễ ra mắt phim , ông vẫn nói bóng gió thăm dò:"Trước mắt thì phần hậu kỳ đã chuẩn bị xong , nhưng tôi cảm thấy phần diễn của cô vẫn còn gượng gạo , về sau nên học hỏi nhiều . Mấy ngày nay các nhà tài trợ cũng rút đi bớt , tiếc là . . . . . . Tôi làm đạo diễn nhiều năm như vậy nhưng cũng không mấy nổi tiếng , vả lại tài chính còn bị thiếu hụt , nếu như có thể lôi kéo những nhà đầu tư . . . . . ."
Cô nhất định đã để đạo diễn thất vọng
Tự mình sai người gửi trả lại hoa , Diêu Tử Chính cũng không liên lạc hỏi , hắn hoàn toàn biến mất khỏi cuộc sống của cô .
Sinh hoạt cứ lặng lẽ trôi qua , Gia Di vẫn duy trì công việc như cũ . Mặc dù mức độ phủ sóng vẫn không có gì tiến triển , nhưng bản thân cô cảm thấy thỏa mãn
Cô và trợ lý riêng của mình đã làm việc chung từ khi bắt đầu tốt nghiệp đại học , hiện tại người đó sắp phải lên chức làm mẹ , tạm thời nghỉ đẻ . Công ty đến giờ vẫn chưa tuyển người trợ giúp , mọi việc bây giờ cô phải tự thân vận động .
Nhìn vào trong gương có thể thấy phía đối diện , hai người con gái kia cùng lắm chỉ mới độ tuổi đôi mươi , đã cả thợ trang điểm cùng trợ lý bên cạnh . Khoảnh khắc tiếp theo , Tư Gia Di bắt đầu nghiêm túc suy tư về lời đề nghị của Phó Dĩnh , chuyển việc về sau hậu trường , sẽ là lối thoát duy nhất . . . . . .
Điện thoại di động chợt vang lên , kéo cô trở về thực tại , đầu dây bên kia lo lắng thông báo:"Về công ty ngay !"
"Sao vậy