XtGem Forum catalog
Bắt Được Trượng Phu Như Ý

Bắt Được Trượng Phu Như Ý

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321561

Bình chọn: 10.00/10/156 lượt.

c đó ông đã manh động giải tán tám huynh

đệ,mạnh ai đều tự đi tìm nghề nghiệp đứng đắn, cứ sống như vậy không

phải kế lâu dài.

Vào lúc này bọn họ phát hiện có một trấn nhỏ bị vứt bỏ, lúc ấy quan

phủ còn chưa tu bổ đường mới, trấn nhỏ lại cách xa mảnh đất cho nên

không thích hợp trồng trọt,người trấn trên đều dời đi nơi khác.

Mã tặc ở trong này một lần nữa dàn xếp xong ,Thẩm phụ cho rằng đó là một cơ hội do ông trời ban tặng.

Trải qua ba năm cố gắng, mã tặc tập tính không đổi nhưng rất nhiều

người đã dần dần thích ứng , loại này không cần thịt cá mỗi bửa nhưng ít nhất có thể ấm no, không cần cả ngày lo lắng mình mất mạng không thể về nhà gặp lão bà, nhưng sau đó phụ thân của Thẩm Lạc Hà bệnh cũ tái phát, vào một buổi vô thanh vô tức ra đi.

Thẩm Lạc Hà từ nhỏ chịu sư phụ hun đúc,một cách tự nhiên tiếp nhận vị trí “thủ lĩnh”, nhưng vai vế của nàng không đủ,trong bang rất nhiều

người nói thúc thúc bá bá nhân tại sao lại phục nàng? Những người bất

mãn đa số là tiểu dân phố phường,gần đây người cầm đầu vừa chết, những

người này bất mãn cũng đi theo kích phát ra.

Thẩm Lạc Hà là một cô nương tuổi còn trẻ, một mình lại dám dẫn đầu, ngẫm lại thật đúng là làm người bội phục.

Cưu Minh Dạ nghĩ đến cô nương này tương lai phải ứng phó một đống chuyện này như thế nào, nghĩ đến hắn mất ngủ……

Thật sự là quái! Hắn từ trên giường trở mình ngồi dậy, nhìn bên ngoài đã gần đến giờ tý,bản thân vẫn không một tí buồn ngủ, ngược lại cảm

thấy nôn nóng.

Hắn đứng dậy uống một chén nước, càng thấy thanh tỉnh.

Chuyện của nàng có liên quan gì đến hắn? Hắn khi nào thì trở nên biết quan tâm như vậy, chẳng lẽ thật sự là rãnh rỗi đến có vấn đề?

Đẩy cửa ra, hai người canh giữ ở ngoài cửa ngủ gật nheo mắt nhìn hắn.

“Nhà vệ sinh.” Hắn nói

Bọn họ gật gật đầu lại tiếp tục ngủ.

Nói cho cùng hắn cũng không phải địch nhân bọn họ, nói là khách nhân

còn kém không nhiều lắm, những người đối với việc trôi coi hắn như hình

thức,Cưu Minh Dạ cũng không đi nhà vệ sinh, được những người trông coi

tín nhiệm, hắn thấy lúc này không chạy thì đợi khi nào nha, nếu còn ở

chổ này mọi chuyện sẽ không ổn, cụ thể không ổn như thế nào hắn cũng

không biết, tóm lại chính là có loại cảm giác này.

Hắn vốn định đi đến phòng ngựa nhưng nhảy ra khỏi viện đột nhiên dừng lại.

Tại sao có thể như vậy? Hắn ngẩng đầu nhìn trời, sau đó nhìn thẳng

gian phòng đối diện hắn, lúc này trong phòng Thẩm Lạc Hà còn đèn sáng?

Trong cửa sổ lộ ra ánh sáng

“Thật sự là một cô nương chăm chỉ.”

Hắn vốn nên quan tâm chính là cô nương này không ngủ, sẽ ảnh hưởng

đến đại kế bỏ trốn của hắn, nhưng trên thực tế càng hấp dẫn hắn chính là trong phòng cô nương đó tại sao lại phát ra tiếng rên rỉ?

Thanh âm kia rất nhẹ rất nhẹ, nếu nhĩ lực hắn không tồi hơn nữa lúc này đủ tĩnh, sao cách như vậy hắn vẫn chú ý được.

Giọng rên rỉ rất nhỏ mơ hồ mang theo thống khổ, chẳng lẽ đây là

nguyên nhân nàng mỗi đêm đều trở về phòng rất sớm? Cưu Minh Dạ tự nhận

lòng hiếu kỳ của mình đang tăng lên, nhưng hắn vẫn nhịn không đi đến

trước phòng Thẩm Lạc Hà.

Tiếng rên rỉ kia càng phát ra rõ ràng, đứng ở trước cửa phòng nàng, cho dù không cần tâm cũng có thể nghe được rõ ràng.

“Ai ở bên ngoài?”Giọng nói sắc bén khiển trách truyền ra.

Cưu Minh Dạ hoảng sợ không nghĩ tới nàng còn rất có tinh thần, hắn có thể cảm giác được người trong phòng dường như xông thẳng về phía trước

mở cửa, một đôi mắt to trợn lớn đến nổi có thể nuốt sống người ta.

Vừa nhìn thấy hắn, Thẩm Lạc Hà dừng lại động tác một chút,“Ngươi lén lút tại đây làm cái gì?”

“Ta muốn nói là buổi tối ta ngủ không được, vốn muốn trộm ngựa vận

động một chút nhưng thấy phòng của nàng đèn còn sáng,ta đặc biệt đến

quan tâm một chút, nàng tin không?”

“Ngươi cho rằng ta ngốc đến không khóa cửa phòng ngựa lại sao?”

“A, xem ra chuyến này ta đi tay không .Thẩm cô nương, ta có thể hỏi

một chút, ngươi lưu ta lại đây là có chuyện gì sao? Ban ngày quên hỏi.”

Thẩm Lạc Hà hít một ngụm khí giương mắt nhìn hắn, rồi giống đuổi

người xin cơm,“Ngươi là huynh trưởng Cưu Bạch Tú, người nhà họ Cưu sẽ phái người đến cứu ngươi, đến lúc đó ta bắt ngươi uy hiếp yêu cầu được

gặp Cưu Bạch Tú.”

“Đủ trực tiếp nhưng để cho ta trực tiếp đưa nàng đi không phải tốt hơn ?” Cưu Minh Dạ nhướng mày.

“Đơn giản là ta không tin ngươi.” Nàng nói:“Ngươi yên tâm, ta cũng

sẽ không đã thương ngươi, trừ phi Cưu Bạch Tú không đáp ứng điều kiện

của ta, hiện tại ngươi có thể trở về.”

“Được rồi, nhưng Thẩm cô nương cô phải chú ý thân thể của mình, nhìn

sắc mặt cô nương ba hồi đỏ ba hồi trắng, giống như tùy thời có thể té

xỉu …… A!”

Cưu Minh Dạ đưa hai tay tiến lên trước một chút, cuối cùng nâng được

thân thể Thẩm Lạc Hà , ngay lúc hắn nói người nàng đã giống như cây gỗ

bị chặt đứt ngã xuống sàn nhà.

Hắn chính là cố ý chọc giận nàng những không đến mức tức đến ngất xỉu chứ, chuyện này không vui chút nào!

Cưu Minh Dạ đỡ nàng vào nhà, trong phòng trên bàn tròn có đốt một

ngọn nến nhưng không có sổ sách linh tinh gì đó đặt ở mặt trên, đệm chăn cũng gấp lại hoàn hảo