Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Bảo vật giang hồ

Bảo vật giang hồ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323631

Bình chọn: 9.5.00/10/363 lượt.

cả người. Nhưng ngay lập tức, cô liền tỏ ra bình thản, dần đẩy suy nghĩ kia ra khỏi đầu mình. Thôi bỏ đi, dù gì cũng đâu phải là không gặp lại nữa, đợi sau khi giúp xong mấy người này, cô sẽ quay lại tìm hắn.

Lần này, nơi mà cô đến chính là Ngự Kiếm sơn trang vô cùng nổi danh trên giang hồ.

Ngự Kiếm sơn trang đặt tại Hoàn Nam, trong trang toàn là những nhân sĩ võ lâm đã quy ẩn. Những kẻ không còn muốn trải qua sóng gió, hiểm nguy trên giang hồ nữa, liền rửa tay chậu vàng, gia nhập vào trang.

Trên giang hồ xưa nay có một quy định bất thành văn: những người gia nhập vào Ngự Kiếm sơn trang cho dù võ công lợi hại, danh tiếng trước kia lẫy lừng ra sao, nhưng một khi đã bước vào trang thì cũng sẽ ngang hàng với những người khác Đổi lại, sơn trang sẽ bảo vệ, che chở cho bọn họ, không để cho kẻ thù tìm đến, làm hại họ.

Những năm trước đây, Ngự Kiếm sơn trang được mệnh danh là “Võ lâm Thái Sơn Bắc Đẩu đệ nhất trang”. Không chỉ nổi danh về nhân nghĩa, đức độ, các vị trang chủ của sơn trang còn là những nhân vật cực kì nổi tiếng trên giang hồ. Đáng tiếc là bây giờ, Ngự Kiếm sơn trang đã không còn được như trước nữa. Cùng với việc các nam nhân trong trang lần lượt qua đời, ngoại trừ ba vị phu nhân quản lí sự vụ ra thì cả trang chỉ có mỗi Vô Song tiểu thiếu trang chủ là nhân vật nổi danh mà thôi.

Tiểu thiếu trang chủ Lãnh Vô Song chính là đệ nhất mĩ nam trên giang hồ, tính cách vô cùng lạnh lùng, suốt ngày chỉ đắm say võ thuật. Thế nên Vô Song công tử ngoài tướng mạo vô song thì võ công cũng vô song không kém.

Kiếm pháp Túy Nhược Lưu Vân của chàng như mây trôi nước chảy, oai phong khoáng đạt, nghe nói một kiếm đưa ra, ngay cả Hoàng Sơn cũng bị chặt thành đôi mảnh.

Hai mươi tuổi, chàng bắt đầu hành tẩu giang hồ, một mình một kiếm thách đấu với chín bang mười ba hội đang hoành hành ác đạo lâu năm trên núi Vũ Di.

Từ đó, danh tiếng của chàng nổi như cồn.

Tất cả những thông tin trên đều do Ngũ Thập Lang đọc được trong Giang hồ chí. Ngày trước, vì bị ám ảnh bởi chuyện một kiếm chặt Hoàng Sơn thành hai mảnh mà cô thường xuyên vác rìu đi chặt những ngọn núi giả trong phủ. Việc này khiến Tiêu lão gia vô cùng đau đầu, đành phải hạ lệnh không cho phép bất cứ ai trong phủ được dùng rìu nữa. Từ đó, tất cả số củi trong nhà đều được người làm chẻ ra bằng những con dao thái rau.

Ngũ Thập Lang có kiểu tư duy vô cùng kì quái, đó là cực kì ngưỡng mộ những kẻ mạnh, càng mạnh thì lại càng sùng bái. Hồi trước, khi đọc Giang hồ chí, thấy mọi người ca ngợi kiếm pháp Túy Nhược Lưu Vân của Lãnh Vô Song chỉ có trên trời còn dưới đất thì tuyệt nhiên không có, cô đã si mê mấy ngày trời, ngây ngất đến mức cơm chẳng màng, canh chẳng động. Bây giờ, bỗng nhiên có cơ hội đi kết giao bằng hữu với thần tượng lâu năm, trong lòng cô tất nhiên là vui như mở hội.

Nhưng đáng tiếc là lúc này, Lãnh tiểu trang chủ lại không có trong trang. Đầu tháng, sau khi nhận được thiệp mời đến dự đại hội thưởng kiếm ở Tô Châu, thiếu trang chủ Lãnh Vô Song liền đơn thương độc mã lên đường. Đối với những người lạnh lùng, vô cảm kiểu đó, ngoại trừ kiếm phổ và bảo kiếm ra thì chẳng có gì làm họ hứng thú nữa.

Ngày thứ hai sau khi trang chủ lên đường, người trong trang liền nhận được một bức huyết thư kì quái.

Chữ viết to nhỏ lung tung, xiêu xiêu vẹo vẹo, màu sắc của máu thuộc loại đỏ sạm lẫn đen. Trên đó có viết: “Oan hồn đòi mạng, diệt môn Ngự Kiếm”.

Nét cuối của mỗi chữ đều dính một vết máu lớn, chỉ có tám chữ ngắn ngủi mà bộc lộ rõ nỗi hận sâu đậm, khiến người ta đọc liền bất giác lo sợ.

Nhưng khi mới nhận được huyết thư đó, mọi người trong trang không mấy quan tâm. Nói cho cùng thì họ cũng đã lăn lội trên giang hồ hiểm ác này bao năm nay, ra sống vào chết nhiều rồi, bởi vậy, khi nhìn thấy bức huyết thư kia, đa phần chỉ cảm thấy hơi lo lắng trong lòng mà thôi.

Qua mấy ngày sau, chẳng thấy có động tĩnh gì nên mọi người cũng nhanh chóng gạt bỏ phòng bị, cảnh giác.

Từ trước đến nay, Ngự Kiếm sơn trang không bao giờ hoang mang vì những chuyện quỷ quái lạ thường, cho nên ba vị phu nhân quản lí sự vụ trong trang liền ém nhẹn chuyện này đi. Thấy mọi người chẳng mấy để tâm nên ba người cũng thầm thở phào nhẹ nhõm. Ngự Kiếm sơn trang lúc này toàn phụ nữ, người già yếu ớt, sợ nhất là có chuyện gì bất trắc đột ngột ập tới.

Nhưng vào một đêm trăng tròn, đã có chuyện đáng sợ xảy ra…

Triệu sư phụ phụ trách việc giữ ngựa của trang nằm sõng soài trong chuồng ngựa, toàn thân đầy máu, đôi mắt trợn trừng trừng, khuôn mặt bộc lộ vẻ kinh ngạc, khó hiểu, hoàn toàn không thấy có dấu vết vật lộn, chống trả nào cả. Từ cổ họng cho tới phần bụng của sư phụ bị rạch một vết dài, lục phủ nội tạng bị lôi ra hết. Gan và tim của ông bị khuyết hẳn một phần, nhìn giống như bị người ta cắn mất vài miếng rồi thấy không ngon nên bỏ lại vậy.

Trước kia, trên giang hồ, Triệu sư phụ cũng là một nhân vật có máu mặt, đôi quyền đã đánh gục không biết bao đối thủ, vậy mà lần này, bị người ta rạch bụng, moi nội tạng ra ăn mà ông chẳng thê