
hắn.
Không phải hắn chưa từng suy nghĩ, Phương Trung Diệu đối với hai anh em hắn rất tốt, Di Thiến ôn nhu cùng thâm tình, tất cả đều làm cho hắn từng do dự, thế nhưng những điều đó vẫn không thể làm dao động ý chí báo thù của hắn.
Vậy mà bây giờ, hắn lại lo lắng cô có thể sẽ hận hắn, hắn chần chờ ……“Nếu có thể, em cũng từng hy vọng chính mình đừng yêu anh nhiều như vậy……” Giọng nói sâu kín của cô vọng vào tai hắn.
Hắn quay đầu nhìn cô.
“Nhưng không biết tại sao, em không thể ngăn cản bản thân mình đừng yêu anh. Em không biết đã tự nói với mình bao nhiêu lần rằng, anh không đáng để em phải yêu nhiều như vậy, nhưng mà cuối cùng em vẫn không ngừng yêu anh.” Cô mỉm cười nhìn hắn.
Triệu Quân Á trong lòng xốn xang, hắn xúc động ôm chặt cô, vừa đau lòng vì sự ngốc nghếch của cô, cũng vừa hận bản thân mình quá đê tiện.
Hắn như thế nào có thể vừa muốn báo thù, lại hi vọng cô mãi mãi yêu hắn không thay đổi “Quân Á, nếu có một ngày, anh thấy mệt mỏi, muốn bỏ đi, thì cứ bước đi! Có lẽ em đủ rộng lượng để chân thành chúc phúc cho anh, nhưng em sẽ thử……”
“Sẽ không có ngày đó .” Hắn vội vàng nói.
Sẽ không có ngày đó , ngoài cô ra, hắn không thể động tâm với bất kỳ người phụ nữ nào khác.
“Cho anh một chút thời gian, anh sẽ nghĩ cách .” Chỉ một chút thời gian là tốt rồi, đến lúc đó, hắn sẽ nghĩ ra phương pháp vẹn cả đôi đường.
Làm cho hắn có thể báo thù cho cha mẹ, lại không làm tổn thương cô……
————————————-
Cô mang thai rồi.
Phương Di Thiến từ khoa phụ sản đi ra, lời nói của bác sĩ vẫn còn văng vẳng bên tai.
Cô mang thai ,là đứa nhỏ của Quân Á…… Phương Di Thiến đứng ở trước xe của mình ngẩn người một hồi lâu, cho đến tận bây giờ, tâm trí của cô mới dần khôi phục, khóe miệng khẽ nở nụ cười ngọt ngào.
Cô và Quân Á đã có con rồi! Cô nhẹ nhàng vỗ về cái bụng vẫn còn phẳng lỳ của mình, ở bên trong đang dần hình thành một sinh mạng bé nhỏ khiến cô thật vui vẻ.
Cô rất muốn lập tức nói cho hắn biết chuyện này, nhưng vừa cầm lấy di động, liền buông xuống.
Vẫn là chờ buổi tối hắn về nhà, gặp hắn nói cho hắn biết tin vui này đi. Nhìn đồng hồ thấy vẫn còn sớm, cô suy nghĩ một chút, quyết định đi đến hiệu sách mua một ít sách về phụ nữ mang thai để chú ý ăn uống nghỉ ngơi cho phù hợp.
Vẫn là nên cẩn thận một chút thì hơn, cô không hi vọng sẽ xảy ra bất cứ sai lầm gì.
Sau khi hạ quyết tâm, thấy vẫn còn đủ thời gian đến hiệu sách, cô liền lái xe đến đó.
Hiệu sách không lớn lắm, nhưng có rất nhiều loại sách khác nhau, cô tìm kiếm một hồi lâu, liền thấy có rất nhiều loại sách tương tự nhau.
Cô chọn mấy quyển nói về những chú ý trong thời gian mang thai của phụ nữ, cũng cầm mấy bản dục anh phương diện, lòng tràn đầy sung sướng hướng đi quầy.
Có thể là bởi vì gần trường đại học, cửa hàng này buôn bán rất khá, có bốn người đang xếp hàng đằng trước cô để chờ tính tiền.
Cô cũng không vội, tùy ý xem những tạp chí mới ở bên cạnh, cầm lấy một tờ lật qua lật lại xem xét.
Đột nhiên, một tiêu đề kì lạ hấp dẫn sự chú ý của cô: con gái của chủ tịch công ty Diệu Dương Khoa Kĩ sinh hoạt cá nhân vô cùng dâm loạn. Diệu Dương Khoa Kĩ? Đó không phải công ty của cha cô sao? Toàn thân cô rét run, vội vàng cầm tờ tạp chí lên.
Mặc dù bức ảnh trên bìa tạp chí chụp có chút mơ hồ không rõ, nhưng rõ ràng đó là hình ảnh hai người đang trần trụi quấn lấy nhau. Khung cảnh xung quanh thật sự quen mắt, khuôn mặt của nữ nhân vật chính còn bị khoanh tròn thật nổi bật.
Người phụ nữ trong ảnh chính là cô, địa điểm, là nhà Quân Á…… Cô đột nhiên thấy lạnh cả người từ lòng bàn chân lên đến tận đầu, toàn bộ máu trong cơ thể như đông cứng lại.
Cô phát run , không muốn nhìn tiếp, nhưng từng câu từng chữ trong tạp chí vẫn đập vào mắt.
Con gái chủ tịch công ty Diệu Dương Khoa Kĩ – Phương Di Thiến kinh doanh quán ăn đêm, thường cùng khách hàng phát sinh quan hệ mờ ám – cô thấy một cái tít nhỏ khác ở bên cạnh cùng rất nhiều ảnh chụp cô gặp gỡ đàn ông ở phòng 43.
Sách trong tay cô rơi xuống đất , làm người bên cạnh nhảy dựng, nhưng cô không hề phát hiện ra, mọi người đang nhìn chằm chằm vào tạp chí.
Rốt cục là đang có chuyện gì xảy ra, những bức ảnh kia giống như được chụp ở trong phòng, chẳng lẽ có người ở trong phòng của Quân Á gắn máy ảnh sao? Tuy rằng ảnh ở bìa tạp chí chụp cũng không rõ ràng, nhưng nếu thực sự ở trong phòng có gắn máy ảnh, chẳng phải là toàn bộ quá trình cô cùng Quân Á bên nhau đều bị người ta nhìn thấy sao? Nghĩ đến việc tờ tạp chí kia sẽ có bao nhiêu người xem, sắc mặt cô trở nên trắng bệch.
“Cô gái, cô có khỏe không?”
Phương Di Thiến đột nhiên ngẩng đầu, nhìn vẻ mặt lo lắng của nhân viên cửa hàng.
“Tôi không sao……” Phương Di Thiến vội vàng đem tạp chí để lại lên giá, sách muốn mua cũng không cần,sau khi cô thấp giọng nói câu “Thật có lỗi”, liền vội vàng chạy ra khỏi hiệu sách.
Vừa chạy ra khỏi tầm mắt của mọi người, cô kinh sợ vô cùng, nước mắt không thể kiềm chế chảy tràn mi, cô hoàn toàn không rõ tại sao chuyện này lại xảy ra, cũng không biết nên làm gì bây giờ mới tốt, một lòng thầm nghĩ muốn đến bên Triệu Quân Á tìm kiếm sự