
Khi trên TV bắt đầu chiếu phim “Truyền Thuyết Bạch Xà” cũng là lúc mọi người biết kì nghỉ hè đã tới.
“Em gái à. Em thật là không biết thưởng thức, những thứ này quá vô
nghĩa.” Hứa Tiên đi qua phòng khách, thấy cô em họ đang ôm một bọc khoai tây chiên xem Truyền thuyết Bạch Xà, dáng vẻ rất thưởng thức, không
khỏi nguyền rủa một câu. Tên của cô thật bi ai lại trùng với tên Hứa
Tiên. Chính là cái tên tiểu bạch kiểm, vô cùng hèn yếu đáng khinh kia!
Cho tới nay, trạch nữ Hứa Tiên của chúng ta rất là khinh bỉ bạn tiểu
bạch kiểm Hứa Tiên, cực kỳ khinh bỉ. Chưa nói không giống đàn ông, lại
còn là một tên mặt trắng không có phẩm chất! Có việc gì cũng hô to gọi
nhỏ ‘nương tử, nương tử’, thật là giống con gà mái quá đi, quá ghê tởm!
Tại sao Tiểu Thanh ban đầu không một kiếm đâm chết hắn đi a! Lại có thể ở chùa Kim Sơn tu hành hai mươi năm thành tiên, tiên cái đầu hắn á, hắn
nên bị diệt thành tro bụi ! Trùng tên với một nam nhân như vậy thật là
sỉ nhục cô quá mà. Nhưng bất kể cô kháng nghị muốn đổi tên thế nào, cha
mẹ cũng không đồng ý, cô đành phải chấp nhận.
“Nào có cái thần tiên cứt chó gì đâu chứ.” Hứa Tiên khinh thường bổ sung.
“Chị họ, chị coi thường thần tiên, cẩn thận thần tiên trừng phạt chị đó.” Cô em họ nhai khoai tây chiên nói rất chân thành.
“Trừng phạt cái đầu em á, em xem ít mấy thứ này thôi, cẩn thận chị
nói cho mẹ em biết, em mê tín thế nào!” Bạn trạch nữ Hứa Tiên nảy sinh
oán hận, cướp lấy khoai tây chiên trong tay cô em rồi lại quay về phòng
của mình ăn ngấu nghiến.
Cô em họ ở phía sau rầm rì oán trách mấy câu, cũng không dám chọc cô, lấy thêm một bọc khoai tây chiên nữa mở ra, tiếp tục thưởng thức bộ
phim trên TV.
Ban đêm nóng bức, người ngủ trên giường tiếng thở như rán cá, còn tự động hóa cá, lật qua lật lại như bị nướng.
“Nóng quá, nóng qua, thật chặt, thật chặt ….” Hứa Tiên vốn cảm thấy
rất nóng nhưng bộ ngực tự nhiên thấy thắt chặt lại, là chuyện gì xảy ra
thế?
“Hán Văn à, tỷ tỷ thật xin lỗi muội. Ban đầu mẹ quyết định như vậy
cũng là vì muốn tốt cho muội, muội đừng nghĩ không thông nữa.” Tiếng
khóc của một nữ nhân không ngừng vang vọng bên tai cô.
Ầm ĩ quá vậy, không để cho người ta ngủ à?
Hán Văn? Cái tên này có chút quen thuộc. Không phải quen thuộc mà là
rất quen thuộc. Đây không phải tên tự của cái tên ngốc mặt trắng kia
sao?
Hứa Tiên tức giận nha. Nhóc kia có phải ngứa mông không, sao lại cho âm lượng TV lớn như vậy, không để cho người ta ngủ sao?
Hứa Tiên chợt ngồi dậy, định rống lên quát cô em họ, nhưng vừa định mở miệng thì liền ngây ngẩn.
Đây không phải là phòng ngủ của mình, cô dám khẳng định. Gia cụ ( dụng cụ gia đình) này mang đậm sắc thái cổ xưa, bên cạnh còn có một cô gái mặc đồ cổ trang đang khóc.
Uầy, chắc là nằm mơ. Hứa Tiên lại nằm xuống, lật người chuẩn bị tiếp tục ngủ.
“Hán Văn, Hán Văn ơi, muội đừng hù dọa tỷ tỷ mà.” Cô gái mặc đồ cổ
trang ngồi bên giường vừa thấy Hứa Tiên phản ứng như thế, vẻ mặt luống
cuống, vươn tay nắm lấy bả vai Hứa Tiên lắc rồi lại lắc.
Lắc đến khi muốn phun ra, Hứa Tiên mới lệ rơi đầy mặt nhận định đây
đúng là sự thật, đây không phải là đang nằm mơ, đây là thật. Đây mới
thật là sự thật! Xuyên qua? Mẹ kiếp, mặc dù hiện tại đang lưu hành tiểu
thuyết xuyên không, nhưng không có nghĩa là cô thích nha! Cuộc sống
không có Internet, không có trò chơi, không có đồ ăn vật, một trạch nữ
như cô làm sao mà chịu nổi?
Hứa Tiên bất đắc dĩ ngồi dậy, vừa định nói chuyện, lại thấy bộ ngực
thắt chặt từng hồi. Cô theo bản năng sờ soạng ngực mình, sau đó giống
như bị sét đánh. Ngực đâu? Bộ ngực sóng cả nở nang của mình đâu? 36D
đâu, sao giờ lại bằng phẳng thế này. Xuyên qua thành đàn ông? Không thể
nào! Hứa Tiên hai mắt tối sầm trực tiếp ngất đi.
Cô gái bên giường thấy thế, lại càng hô to gọi nhỏ, vội vàng chạy đi muốn tìm đại phu.
“Chờ một chút….” Giọng nói của Hứa Tiên yếu ớt truyền đến từ trên giường.
“Hán Văn, muội không sao chứ? Muội làm sao rồi?” Cô gái mặc cổ trang
như hổ đói vồ mồi, nhào lên, đè đến Hứa Tiên mắt trợn trắng.
“Không có chuyện gì bị đè như vậy cũng sẽ thành có chuyện đấy đại tỷ.” Hứa Tiên vô lực nói.
“Hán Văn, muội rốt cục nghĩ thông rồi? Chịu gọi tỷ là tỷ tỷ tức là
không còn giận nữa rồi đúng không?” Cô gái cổ trang vui mừng hỏi lại.
Hứa Tiên trầm mặc, mình còn chưa hiểu truyện gì xảy ra đâu, làm sao
mà tiếp lời. Hán Văn? Cái tên này rất quen thuộc, không phải là tên tự
của cái tên tiểu bạch kiểm kia sao? Chẳng lẽ nơi này là thế giới trong
truyện Bạch xà? Nếu thật như thế, chẳng phải là bi kịch tới cực điểm
sao? Con mẹ nó ! Xuyên qua thành nam nhân không phải là điều đau khổ
nhất, mà đau khổ nhất là xuyên qua thành kẻ mình ghét nhất.
Bộ ngực bị thắt chặt, rất khó chịu. Hứa Tiên theo bản năng sờ lên ngực của mình, phát hiện trên ngực quấn từng vòng vải trắng.
Này! Đây là cái gì? Hứa Tiên một phen kinh ngạc, dùng sức sờ soạng
tiếp, sau đó là mừng như điên. Có ngực đó, mình có ngực đó, xem ra không bị xuyên thành nam nhân rồi. Nhưng ngay sau đó sắc mặt lại trắng bệch,
theo bản n