
lật xốc lên, không phải tự bày khuyết điểm của mình ra sao? Cô ta mới không ngốc đến mức báo cho đối thủ biết trước.
Lâm Gia Gia còn muốn hỏi cô ta, đã thấy cô ta nghênh ngang rời đi.
Hừ! Cho dù cô không thể ở bên cạnh Trình Dư Chân hai mươi tư giờ, cũng sẽ không để cho Hà Tâm Tĩnh lại nhúng chàm anh.
Đây tuyệt đối không phải vì cô thực thích anh nha! Là vì cô chán ghét người khác tới khiêu khích cô, cho nên mới kích động tính tình hiếu thắng của cô thôi!... ....
Lâm Gia Gia, cô có thể lại lừa mình dối người, không sao a!
Từ sau khi cùng Hà Tâm Tĩnh lại xuất hạ chiến thư, Lâm Gia Gia trở nên phi thường tự động tự phát, nhìn thấy Trình Dư Chân, không hề áp dụng phương thức né tránh nữa, ngược lại tự động tiếp cận anh.
Cô bắt đầu cùng anh đang đi làm, sau khi tan tầm cũng chạy vội tới trung học Đông Phương, đón anh tan tầm, hai người cùng nhau trở về nhà.
Về phần thời gian bữa tối, cô hẹn anh đến nhà ăn cơm, dù sao mẹ cô cực thích anh, hận không thể mỗi ngày nhìn thấy anh.
Tuy rằng bọn họ không có hai mươi tư giờ dính sát lấy nhau, nhưng Hà Tâm Tĩnh hoàn toàn không tìm thấy cơ hội cùng anh ở chung một mình, cho nên mấy ngày nay tâm tình Lâm Gia Gia đặc biệt tốt.
Chỉ cần có mắt, mọi người đều nhìn ra được, từ sau khi có tình yêu tự nhiên, cả người Lâm Gia Gia toả sáng.
Tuy rằng miệng cô cứng rắn tỏ vẻ mình vẫn không thích anh như trước, nhưng cũng không có ai đến vạch trần cô lừa mình dối người, dù sao mọi người đều là bạn tốt của cô, mà muốn làm được bạn tốt phải học được cách được trợn to mắt nói dối, mặc cô chối đây đẩy chuyện gì đó, mọi người đều đồng loạt cho rằng, không nhìn thấy gì cả, nhưng dỏng tai lên để nghe tin tức bát quái thì được rồi.
Trưa hôm nay, Lâm Gia Gia cùng Nhiễm Ấu Lam đang đi vào trung học Đông Phương, chuẩn bị muốn cùng Nguyễn hiệu trưởng thảo luận liên quan đến độ dài tập san quý này.
Trình Dư Chân sớm đem máy chụp ảnh trả lại cô, cũng để cho cô thuận lợi làm xong phỏng vấn, chẳng qua những bức ảnh, cô muốn dufng để uy hiếp anh, đã bị anh xóa hết.
Càng ác liệt hơn là, anh còn đem những hình ảnh hoan ái tu nhân ngày đó của hai người ghi lại rồi.
Lần này bọn họ huề nhau...... Không, là cô mệt lớn, cuối cùng ngoan ngoãn không hề nhắc tới chuyện ảnh chụp nữa, để trao đổi anh đem ảnh chụp xóa đi.
Lâm Gia Gia đang hết sức thất thần, Nguyễn hiệu trưởng cùng Nhiễm Ấu Lam đang thảo luận nội dung tập san.
“Có Trình chủ nhiệm ở đây, tôi nghĩ sang năm nhập học có thể tăng số lượng hơn rất nhiều. .” Nhiễm Ấu Lam cười ngọt ngào nói, hy vọng Nguyễn hiệu trưởng ngày sau tài trợ quảng cáo tập san quý nhiều hơn.
“Ít nhất có thể lưu lại những học sinh trấn này.” Nguyễn hiệu trưởng cũng sang sảng cười to,“Hơn nữa gần đây lại có một nữ lão sư xinh đẹp xin vào dạy cho nên tôi muốn mời Quán trưởng phái người đến phỏng vấn nữ lão sư mới tới.” Hay thật, lần này có thể thu hút học sinh cả nam lẫn nữ.
“Đương nhiên không thành vấn đề.” Chỉ cần có tiền kiếm, Nhiễm Ấu Lam không cần suy nghĩ, lập tức gật đầu đồng ý.“Tôi nhất định mời Gia Gia làm tốt phỏng vấn lần này, để cho mọi người biết đội hình giáo sư của trung học Đông Phương kiên cường, hơn nữa toàn là soái ca lão sư cùng mỹ nữ lão sư.”
“Gia Gia, lần này phải nhờ đến cô rồi.” Nguyễn hiệu trưởng nhìn về phía Lâm Gia Gia.
Nhiễm Ấu Lam thấy cô không có phản ứng, lấy khuỷu tay thúc cô, ý bảo cô nên tập trung.
“A? Nha!” Lâm Gia Gia xoa xoa cánh tay, dứt bỏ trí nhớ kích tình, khuôn mặt nhỏ nhắn phiếm hồng, cười ngây ngô,“Không...... Không thành vấn đề, nữ lão sư kia tên gọi là gì? Một lát nữa tôi có thể đi phỏng vấn cô ấy.”
“Cô ấy họ Hà, tên đầy đủ là Tâm Tĩnh.” Nguyễn hiệu trưởng cười hớn hở nói, hoàn toàn không biết bên ngoài thêm mắm dặm muối, lại càng không biết Lâm Gia Gia cùng Hà Tâm Tĩnh là đối thủ cạnh tranh trước mắt.
“Cái gì? Hà Tâm Tĩnh?” Cô lập tức nhảy dựng lên.
Nguyễn hiệu trưởng hồ nghi nhìn cô,“Gia Gia, có vấn đề gì sao?”
“Không...... Không có vấn đề.” Cô cắn môi dưới.
Hà Tâm Tĩnh thật sự là rất khủng bố, vì đạt được mục đích, không từ thủ đoạn, lại còn xin tiến trung học làm lão sư, cũng chỉ là vì tiếp cận Trình Dư Chân!
“Gia Gia, cô xem lúc nào rảnh, hẹn lão sư đi, cô ấy luôn ở trong phòng y tế......”
Lâm Gia Gia thở hốc vì kinh ngạc, sắc mặt lập tức tái đi một nửa.
Đều luôn ở phòng y tế? Vậy chẳng phải là đem dê cùng sói đặt ở chung một phòng?
Trình Dư Chân sẽ bị ăn luôn!
“Tôi hiện tại có rảnh, lập tức đi ngay.” Cô nắm túi xách cùng máy chụp ảnh lên, nhanh chóng rời khỏi phòng hiệu trưởng.
Nguyễn hiệu trưởng có chút ngạc nhiên, khó hiểu nhìn Nhiễm Ấu Lam,“Ách, cũng không cần nóng vội như vậy......”
Nhiễm Ấu Lam cố nín tiếng cười, pha trò nói:“Nguyễn hiệu trưởng, ông cũng biết, ưu điểm của Gia Gia chính là làm việc rất bốc đồng.”
“Ha ha, cũng đúng.” Nguyễn hiệu trưởng cười to.
Nếu Gia Gia không bốc đồng, nam nhân của cô sớm hay muộn có một ngày, sẽ bị người ta chiếm tiện nghi không công!
Lâm Gia Gia chạy một mạch đến phòng y tế, gần như không thở nổi.
Hừ! Cô tuyệt đối không cho Hà Tâm Tĩnh có cơ hội gì, tuy