Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Bản Chất Của Đĩ

Bản Chất Của Đĩ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324720

Bình chọn: 7.5.00/10/472 lượt.

ho tôi những bộ đồ lịch lãm sang trọng nhất.

Khoác trên mình những bộ cánh đó, tôi cảm thấy mình như 1 quý ông Tây Âu vừa từ trong tiểu thuyết bước ra.

“hà hà, nhìn thế này vẫn đẹp, vẫn trẻ chán, nhưng anh hợp hơn với em rồi đó”-Thắm tự hào nói, tay chỉnh lại cổ áo cho tôi.

Nhìn đôi môi đỏ mọng, vành môi cong cong, tôi chỉ muốn cắn ngay 1 phát.

Các cô nhân viên trông thấy chúng tôi khoác tay nhau dạo vòng quanh, ai ai cũng xì xào bàn tán.

Đồ cho chị, đồ cho tôi, giỏ này , túi kia, anh tài xế taxi thấy mà trợn mắt.

Kế tiếp sau quần áo là tóc tai, trong ngày hôm đó, tôi và chị làm gấp 2 quả đầu mới toanh.

Đứng trước gương ngắm nghía kĩ càng, tôi hài lòng gật đầu.

Chị Thắm nhìn tôi, rồi lại nhìn chính chị trong gương, đoạn nháy mắt trái, búng ngón trỏ kêu “pằng! ”.

Vậy là bước đầu cho 1 ngày trong mơ thành công tốt đẹp.

Thời điểm hẹn hò tuyệt vời nhất trong ngày là sau 10 giờ đêm.

Chúng tôi đặc biệt ưa thích dùng bữa tối trong những nhà hàng lãng mạn.

Thắm nói chị thích ánh nến lung linh.

Tôi thoả mong muốn của chị.

Trên tầng thượng New World, chúng tôi ăn tối trong đèn nến mông lung và tiếng nhạc dịu nhẹ.

Còn nhớ ngày trước Thắm từng ngỏ lời mời tôi đến đây, nhưng lúc ấy nỗi mặc cảm trong tôi đã không cho phép.

Còn giờ đây? tôi và Thắm tuy hai mà một.

Từ độ cao này nhìn xuống thành phố sáng đèn, xe cộ ngược xuôi, con người có cảm giác như bản thân là chúa tể của thế gian.

Nhà hàng nằm ở 1 nơi đắc đạo, vì thế cái giá phải trả không hề nhỏ.

Thấy tôi bận tâm, Thắm cười xoà “ôi dào, cưng lo gì chứ, em trả được mà”

“không phải, đây mới chính thức là hẹn hò, anh phải là người thanh toán”

Thắm gạt đi ngay tức thì “sinh viên làm gì có tiền”

“vậy mà đủ đấy vợ yêu”.

Tiền bố mẹ gửi tiêu vặt và tiền thuê nhà vẫn còn đây, tôi không ngại chi trả cho những bữa tối như thế này.

Ý tôi đã quyết, Thắm đành phải tuân theo.

Ăn tối xong, Thắm dẫn tôi đến 1 góc café bệt bên hông nhà thờ Đức Bà.

Ban đêm nơi này người đông lúc nhúc, khách đến đây thuộc đủ mọi thành phần.

Thắm nói “ngày xưa những lúc đợi ca, em và mấy đứa thường ngồi ngoài này nuốt vội mấy ổ bánh mì ”

“nơi này á?”- tôi ngạc nhiên.

Thắm gật đầu –“có khi đang ngồi nhâm nhi thì công an phường tới dẹp, chỉ kịp chụp lấy ổ bánh, li café uống dở chưa kịp tính tiền cũng phải bỏ lại, mạnh ai nấy chạy”- nói đến đây chị cười khúc khích.

“nhưng mà thời gian trôi qua đã lâu, nơi này không còn như ngaỳ trước nữa”

Ngồi trên vỉa hè, dưới những hàng cây rì rào, chúng tôi im lặng thưởng thức li café đen đá.

Vị đắng của café làm tôi liên tưởng tới vị đắng của cuộc đời THắm.

Ngày chị lăn lộn kiếm ăn trên đất Sài Thành chắc tôi chỉ mới vừa...dậy thì.

Đêm ấy trở về, Thắm ôm tôi sung sướng chìm vào giấc ngủ.

“cảm ơn anh đã cho em một buổi tối tuyệt vời”

Mi Dán lạ lùng nhìn tôi từ đầu tới chân, miệng tròn như chữ O

“waaa..., thay đổi rồi, thay đổi rồi”

“khác lắm à?”- tôi hỏi.

“đương nhiên là khác, nhưng thế này trông cũng ổn đấy”

Có được lời khen của công chúa, coi như tôi đã rất thành công.

“mà này”-Mi Dán nhướng mày “sao tự nhiên lại diện ra thế, hay là...”

“hay là thế nào?”-tôi chột dạ, chuyện của tôi và Thắm làm sao cô nàng này biết được.

“hay là có bạn gái rồi, haha!”-Mi Dán la lên 1 tiếng khiến tôi giật mình.

Đang ngồi trong thư viện, vì thế tiếng động vừa rồi là khá lớn. mọi người đều nhìn chúng tôi, 1 số ánh mắt mang đầy vẻ khó chịu.

Tôi nhìn quanh quẩn, miệng chối đây đẩy “không có chuyện ấy đâu”

“có mà”

“không có”

Tôi quyết định giấu nhẹm chuyện tình cảm với Thắm. dù sao cũng không nên để ai biết những quan hệ của tôi. Nhất là công chúa kiêu kỳ kia.

“nhìn vào mắt mình đi”- Mi Dán chăm chú nhìn thẳng vào mắt tôi.

“ơ, để làm gì?”

“xem thử bạn nói dối hay nói thật, nhìn thẳng vào đấy, cứ giữ nguyên như thế không được chớp”

Mi Dán nhíu mày, cái cổ hơi nghiêng qua nghiêng lại.

Chúng tôi cứ thế nhìn thẳng vào mắt nhau, điệu bộ cả 2 hết sức kì quái.

“tốt rồi” – cô nàng reo lên “quá trình kiểm tra hoàn tất, bệnh nhân ông cụ non được chứng nhận có 1 trái tim khoẻ mạnh”

“hả?sao lại trái tim khoẻ mạnh?”- tôi thắc mắc.

“bởi vì người ta có câu: yêu không tốt cho tim và sức khoẻ, ngốc thế!”

Rất may không có li nước nào ở đây, nếu không chắc tôi chết vì sặc, còn khuôn mặt Mi Dán sẽ ướt nhẹp nước.

Tôi không biết cô ta trẻ con hay có chiêu trò gì thực sự nhìn được nội tâm người khác, nhưng rõ ràng cái mặt làm bộ ngây thơ của tôi cũng không hề thua kém Nhi Cây Trâm, như thế làm gì có chuyện Mi Dán nhìn ra được sơ hở của tôi chứ.

Nhắc tới Nhi tôi chợt nhớ, thi thoảng tôi vẫn đụng mặt chị ta trong thư viện.

Con Điếm Có Bộ Mặt Thiên Thần coi vậy mà chăm đọc sách ghê gớm, lại toàn là văn học nước ngoài mới khiếp!

Lần gần đây nhất tôi gặp Nhi Cây Trâm là khi đang đi tìm sách tham khảo cùng đám bạn trong lớp.

Cáo Già tiến tới hỏi han, nói cười rôm rả, lại còn nhiệt tình hướng dẫn tôi nên mượn những quyển sách nào là cần thiết.

Trước mặt người khác, chúng tôi thân thiện và cởi mở chẳng kém gì đôi bạn thân.

Điều làm tôi ức nhất là trong trườ