80s toys - Atari. I still have
Bản Chất Của Đĩ

Bản Chất Của Đĩ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323912

Bình chọn: 9.00/10/391 lượt.

gồng mình cày đến độ phai tàn để nuôi sống cả 1 hệ thống bóc lột của các cơ sở mại dâm. ở đây chị không dạy cho họ cái thứ gọi là ĐẠO ĐỨC Hai Mặt ạ, chị dạy cho họ cách tự kiếm tiền, tự lành mạnh với bản thân”

Rồi Hồng Ngựa tiếp tục để lại trong đầu tôi 1 câu nói đáng để suy ngẫm:

“nhà nước mình truy quét mại dâm, chỉ chăm chăm vào phạt tiền, khiến họ đã túng thiếu lại càng thêm nghèo, hết phạt tiền rồi đến giam giữ cải tạo, gái điếm còn đường nào mà sống? bản thân chị cũng là điếm, chị không phủ nhận. Vì thế bọn chị phải tự cứu lấy nhau thôi, không thể trông chờ vào ai khác được.”

Từ biệt Hồng Ngựa cùng dàn nhân viên đặc biệt tại Thiên Đường Của Bé, tôi và Thắm tiếp tục lên xe, rong ruổi trên những nẻo đường dài bất tận.

Làn gió thanh xuân mơn lên mái tóc em, Thắm thả rơi chiếc khăn voan đỏ rực em lấy xuống từ trên cổ.

dải lụa mảnh mai nương theo chiều gió phấp phới tung bay rồi khẽ khàng đáp xuống 1 tấm panô in hình logo LEXUS bên đường.

(quảng cáo: Nào Cùng Bỏ Chữ “E”)

Thắm với tay bật nhạc :

Buddy you’re a boy make a big noise

Playin’ in the street gonna be a big man some day

You got mud on yo’ face

You big disgrace

Kickin’ your can all over the place

We will we will rock you

We will we will rock you

Em vừa nhịp nhịp vừa say mê hát theo

We will we will rock you

We will we will rock you

“bài we will rock you à? Anh thích Queen”

“vậy anh cũng hát theo đi”

“buồn cười, đang đi ngoài đường mà”

“ngoài đường thì đã làm sao, nhanh lên làm thử đi vui lắm”

Tôi ngồi nghe nhạc 1 chốc, bỗng nhiên cũng thuận miệng hát theo :

Buddy you’re a young man hard man

Shoutin’ in the street gonna take on the world some day

You got blood on yo’ face

You big disgrace

Wavin’ your banner all over the place

Cả hai cùng hát :

We will we will rock you

We will we will rock you

“ồ, cũng biết lời luôn ta” –Thắm nhìn tôi cười hô hố

“anh ở nước ngoài những hai năm đấy vợ”

You got mud on your face

You big disgrace

Somebody better put you back in your place

We will we will rock you

We will we will rock you

Vui nhất ở bài này là hai vợ chồng đồng thanh hát theo những khúc

We will we will rock you

We will we will rock you

Những người đi đường đều ngoái đầu ngước nhìn, Thắm tăng tốc độ, càng hát to hơn.

Tôi cười khì “hà hà, em bắt đầu giống bà Sam rồi đó”

“Cả con Linh nữa anh, 2 con quỷ ám em suốt ngày”

Tôi bèn hỏi về cuộc sống của 2 bà chị này, Thắm làm bộ bí mật “rồi từ từ anh sẽ thấy”.

“Vậy còn Nhi Cây Trâm? bà cáo già tuyệt đỉnh thông minh này chắc giờ oách lắm nhỉ?”

“hà hà, trước khi nói về con Nhi, em có tin này dành cho anh: bà ngoại của Nhi hiện đang nằm trong bệnh viện”

Tôi thở dài: “lại là căn bệnh ung thư”

“vâng, nhưng dù sao bà cũng có điều kiện được chữa trị tận tình bởi cả bác sĩ việt nam lẫn nước ngoài”

“thế giờ bà đang ở đâu hả em?mình ghé qua thăm bà chút đi”

Thắm cười ha hả: “đang trên đường thưa xếp”

Hai mươi phút sau chiếc xe tấp vào bãi đổ xe của 1 bệnh viện khá hoành tráng.

Bệnh viện này nằm ở Bình Dương.

“đây là....” lưỡi tôi cứng đờ.

“chồng có thể coi đây là nhà của anh, bởi vì bệnh viện này do em và bố nuôi chung vốn đấy”

Từ bãi đổ xe, hai vợ chồng đi thang máy lên các khu khám chữa bệnh.

Bà Ngoại Nhi Cây Trâm nằm ở 1 phòng độc lập đầy đủ tiện nghi.

Tôi quay sang nắm chặt tay Thắm

“em đã ngắm trước ngày này nên cố tình xây dựng bệnh viện cho ngoại đúng không?”

“ngoại là 1 phần động lực của em chồng ạ”

Bệnh viện xây xong cũng là lúc bà ngoại bước vào giai đoạn tiếp theo của ung thư, thắm đón bà vào viện tận tình chăm sóc, ko lấy viện phí, ko tiếc tiền mời bác sĩ nước ngoài về chữa trị

Bệnh tình của bà nặng thì có nặng, nhưng nói chung khá lạc quan so với bình thường.

Tiếp chuyện với chúng tôi, bà vẫn còn nói năng rõ ràng lắm.

Buổi chiều, chiếc Mercedes mui trần êm ái lướt đi trên con đường thẳng tắp.

Gió thổi mái tóc Thắm bay phất phơ, tiếng nhạc dập dồn như cơn bão lũ.

Món quà vợ chồng tôi dành cho Nhi là dịch vụ chăm sóc Bà Ngoại bảo hành trọn đời, kèm theo cái chức quản lí khách sạn dành cho chị.

Vậy là Nhi Cây Trâm trở thành người quản lí khách sạn 4 sao ở Bình Dương của Thắm.

Chị rất có năng lực, làm việc khoa học, thành thử trở thành xương sống của khách sạn, tương lai có thể gắn bó với công việc này.

Hơn nữa, khách sạn nơi Nhi làm việc khá gần với bệnh viện nên cũng tiện đường qua lại thăm nom.

Tất cả những món quà Thắm dành tặng cho 5 chị em đều là tâm huyết của em.

Ai cũng khách sáo nói rằng

“tự giải quyết được mà, mày đâu cần nhọc lòng lòng thế? Chúng tao thấy ngại lắm”

Thế là Thắm được dịp mắng 1 trận long trời :

“chúng mày có còn coi tao như chị em không? nếu có thì cứ im miệng mà nghe theo lời tao như ngày xưa còn làm ở Đêm Màu Hồng!”

Chạng vạng tối, Thắm nhìn đồng hồ nháy mắt “giờ này thiêng đấy, bữa tiệc sắp sửa bắt đầu”

“tiệc á? Tiệc ở đâu?”

Vợ tôi không đáp mà cứ thế de xe, rồi bẻ tay lái phóng đi như bay.

Đèn pha sáng choang, đúng là tiền nào của nấy !

Chúng tôi lại rong ruổi ngược theo con đường lớn, sau đó Thắm rẽ