Bạch Nhật Sam Y Tận

Bạch Nhật Sam Y Tận

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324235

Bình chọn: 7.00/10/423 lượt.

Tô đứng dậy, giúp Bạch Chỉ vân vê lọn tóc ẩm ướt trước trán, khóe miệng phiếm ý cười, “Về sau chúng ta sẽ thường xuyên đến đây!”

“…” Bạch Chỉ sợ tới mức cả người mềm nhũn .

Hai người ngâm mình tắm rửa xong xuôi, trực tiếp cưỡi ngựa đi phía đông kinh thành săn thú… Tuy trời rét đậm thiếu con mồi, nhưng cũng không ảnh hưởng tới tâm tình săn bắn. Bạch Chỉ cưỡi ngựa không quá giỏi, nhưng ít ra có thể chạy trên đường. Bạch Chỉ muốn một mình một con ngựa, nhưng Mộ Đồ Tô kiên trì không cho, hắn lấy cớ, “Nếu con ngựa chấn kinh, mang nàng chạy mất, ta không đuổi được làm sao bây giờ?” Cứ như vậy trực tiếp khiêng Bạch Chỉ lên ngồi trước hắn.

Hai người có ba cây cung, thi đấu xem ai săn được con mồi nhỏ mà nhẹ. Con mồi nhỏ mục tiêu cũng nhỏ, khảo nghiệm chính là kỹ thuật bắn cung. Điểm này Bạch Chỉ vẫn có chút tài mọn, Hùng Phong đã dạy nàng mấy chiêu chủ yếu, Thu Thiền cũng cố ý huấn luyện nàng. Cũng không phải nói chơi.

Một con thỏ xuất hiện trong tầm mắt, Bạch Chỉ lưu loát kéo cung tên, không chút do dự bắn tới, trực tiếp trúng đích. Mộ Đồ Tô cưỡi ngựa chạy đi, cầm lấy con thỏ vừa rồi Bạch Chỉ bắn trúng, cái đầu không nhỏ, là một con thỏ mẹ.

Mộ Đồ Tô thơm gò má Bạch Chỉ, “Thưởng nàng .”

“Bên này…” Thái độ Bạch Chỉ khác thường, nghiêng mặt, muốn bên kia.

Mộ Đồ Tô thụ sủng nhược kinh, làm theo mệnh lại hôn một cái.

Bạch Chỉ lại chỉ vào đôi môi ướt át, “Nơi này…”

Mộ Đồ Tô nghiêng đầu đi hôn, đang lo lắng có muốn hôn toàn thân nàng hay không… Ai biết, vừa đem môi thiếp đi qua, Bạch Chỉ há mồm cắn một cái, cắn bờ môi của hắn, không cắn ra máu, lại rất đau.

“Thưởng chàng.” Bạch Chỉ vụng trộm cười, ánh mắt quan sát trong tầm nhìn, tìm con mồi kế tiếp.

Mộ Đồ Tô che miệng lại, nhìn Bạch Chỉ bởi vì bắt nạt hắn mà đắc ý, dở khóc dở cười. Nể mặt mới vừa rồi hắn bắt nạt nàng, lần này hắn tạm thời tha nàng. Hai người cưỡi ngựa tìm kiếm con mồi kế tiếp, đi không xa, đã thấy một cái động, có mấy con thỏ nhỏ bật nhảy nơi nơi, chắc là một ổ, thỏ mẹ không ở bên người, chạy ra tìm mẹ? Hai người không hẹn mà cùng nhớ tới con thỏ mẹ vừa rồi bắn chết.

Bạch Chỉ nói: “Tội nghiệt .”

Mộ Đồ Tô nói: “Nếu không cũng giết chúng nó đi.”

Bạch Chỉ cả kinh, nghiêng đầu nhìn Mộ Đồ Tô. Mộ Đồ Tô lại không chuyển mắt nhìn chằm chằm đám thỏ, “Trời đông giá rét như thế, mất thỏ mẹ, chúng nó không hề có năng lực sinh tồn. Hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Cùng với chậm rãi tra tấn mà chết, không bằng chết một cách sảng khoái.”

Bạch Chỉ dường như thấy được Mộ Đồ Tô kiếp trước nàng quen biết. Không thích kéo dài, thích giải quyết dứt khoát. Giải quyết sự tình, vĩnh viễn dùng phương thức tàn nhẫn nhất lại quyết tuyệt. Bạch Chỉ kiên quyết phủ nhận ý kiến của hắn, “Nhưng ba con thỏ này, thiếp muốn nuôi.”

Mộ Đồ Tô nói: “Cũng được, nuôi lớn ăn thịt thỏ.”

“Chàng…” Bạch Chỉ tức giận sôi lên.

Mộ Đồ Tô lưu loát xuống ngựa, vốn định đi bắt thỏ, đã có ba mũi tên đồng thời phóng tới. Mộ Đồ Tô phản ứng nhanh nhẹn, dường như đồng thời lấy tay tiếp được ba mũi tên kia. Bạch Chỉ đầu tiên cả kinh, sau đó dõi mắt nhìn lại phương hướng bắn ra mũi tên. Chỉ thấy cách đó không xa, có mấy con ngựa cao lớn, trên tuấn mã đều có người.

Những con ngựa này đang tới gần nàng. Càng ngày càng gần, Bạch Chỉ mới nhìn thấy rõ ràng, ngồi trên ngựa đúng là thái tử đương triều cùng Bùi Cửu?

“Quả nhiên là Mộ đại tướng quân, thân thủ như thế, dễ dàng bắt được ba mũi tên.” Thái tử ngồi trên ngựa, không hàm hồ chút nào khen ngợi Mộ Đồ Tô. Mộ Đồ Tô hướng thái tử chắp tay, “Tên pháp của thái tử thượng đẳng, đồng thời bắn ra ba mũi tên, lại chuẩn xác như thế.”

Thái tử cười ha ha, “Ta làm sao có trình độ này, là A Cửu bắn.”

Mộ Đồ Tô hiển nhiên lắp bắp kinh hãi. Ở trong mắt hắn, Bùi Cửu nhiều nhất hiểu chút công phu mèo cào, lại không biết tài bắn cung tinh chuẩn như này. Bùi Cửu cười cười với Mộ Đồ Tô, xuống ngựa, cầm lên ba con thỏ nhỏ sợ hãi trên đất, trực tiếp đi qua sát bên người Mộ Đồ Tô, hướng Bạch Chỉ đi đến.

Hắn đem ba con thỏ đưa tới tay Bạch Chỉ, ánh mắt thật đạm, mỉm cười, “Nếu như ba con thỏ này có con phải chết, cô sẽ lựa chọn con thỏ nào?”

Bạch Chỉ không rõ dụng ý của hắn. Mộ Đồ Tô nghe lời nói, trong lòng có chút không sảng khoái, muốn ngăn cản, lại thấy bộ dáng thái tử như muốn xem kịch vui, hết sức minh bạch, hắn không thể nhúng tay.

Bùi Cửu nhìn nhìn ba con thỏ, “Thực khéo, hai đực một cái. Hai con thỏ đực màu trắng cùng một con thỏ cái màu xám. Vì kết làm một đôi, chết con nào mới tốt?”Ánh mắt hắn cực kỳ sắc bén, không buông tha Bạch Chỉ cự tuyệt trả lời.

Thái tử cũng nói vào một câu, “Tướng quân phu nhân, chọn một con. Cô không trả lời, A Cửu chưa từ bỏ ý định, chúng ta cũng sẽ cùng chịu lạnh .”

Thái tử đây là khí thế bức người.

Bạch Chỉ quyết đoán lựa chọn con thỏ cái màu xám, trực tiếp ném ra ngoài. Con thỏ kia bị ném xuống lăn vài vòng trên mặt đất, sau đó cuống cuồng bật rời đi. Bạch Chỉ nói: “Để hai con thỏ đực này ở cùng nhau đi, màu sắc giống nhau, hiển nhiên là một đôi.”

“…” Mọi người trầm mặc.

Bùi Cửu bỗng nhiên nở nụ cười, đem hai con thỏ đưa


The Soda Pop