Duck hunt
Bạch Hổ Khiêu Tình

Bạch Hổ Khiêu Tình

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322933

Bình chọn: 7.00/10/293 lượt.

n gấm phủ lại, rất nhanh

ý thức nàng lại lâm vào mê man.

Thúy Nhi cẩn thận kiểm tra cửa sổ đóng tốt hay chưa, sau đó mới tắt đèn lồng, cước bộ nhẹ nhàng rời

đi.

Ngay khi nàng rời đi không lâu, một ống trúc từ ngoài cắm vào cửa giấy, thổi vào một làn khói mê.

Một khắc sau, cửa sổ bị đẩy ra từ bên ngoài, một thân ảnh cao lớn nhảy vào, người tới cước bộ không

tiếng động đi tới bên giường, nhìn chăm chú vào thiên hạ ngủ say trên giường hồi lâu, sau đó mới

khom người dễ dàng ôm lấy, như khi đến lặng yên không tiếng động nhảy ra bên ngoài cửa sổ, thân

ảnh trôi đi trong bóng đêm.




Ngoài cửa lớn Bùi phủ, một chiếc xe ngựa sớm đậu, sau khi thân ảnh cao lớn ngồi trên xe ngựa, xe

ngựa lập tức bí mật đi trong đêm. Khi đi qua một con phố, hai gã ngồi trên lưng ngựa, khi nhìn thấy

nam nhân trên xe ngựa làm như chờ hồi lâu, liếc mắt nhìn nhau một cái, lập tức giục ngựa đuổi kịp.

Đoàn người chạy đi một đêm, cuối cùng khi trời vừa mới tảng sáng trở lại Bạch Hổ thành.

Mới sáng tinh mơ, người Mạnh phủ mới mở cửa lớn màu son ra, thấy một chiếc xe ngựa thập phần

quen mắt của nhà mình đứng ở cửa lớn. Ánh mắt di chuyển, nhìn thấy hai người trên hai con tuấn mã

màu đen đi theo sau xe ngựa sợ hãi kêu ra tiếng.

“Nhị thiếu gia, tam thiếu gia……Mặt các ngài đã xảy ra chuyện gì?”Hai người mặt mũi bầm dập, bộ

dáng thật đúng là dọa người. Rốt cuộc là ai? Thật to gan! Dám đem hai vị thiếu gia đánh thành ra như

vậy.

“Câm miệng!”Mạnh Khai Vân lớn giọng quát

Quản sự Mạnh phủ nghe được tiếng gã sai vặt kinh hô, vội vàng đi ra coi, vừa thấy cũng kinh hách

nghẹn họng nhìn trân trối.“Hai vị thiếu gia, đã phát sinh chuyện gì sao?”

Hắn chỉ biết là đêm ba ngày trước đó, hai vị thiếu gia đột nhiên mất tích, đại thiếu gia tức giận lôi

đình, sợ tới mức mỗi người bên trong phủ cảm thấy bất an. Hôm sau, trời vừa sáng, đại thiếu gia cái gì

cũng không nói, liền mang theo Giang Uy xuất môn, không nghĩ tới khi gặp lại hai vị thiếu gia, lại

biến thành bộ dáng thê thảm như thế này.

“Khánh thúc, cái gì cũng đừng hỏi.”Mạnh Nghĩa Bằng bất đắc dĩ nói

Lúc này, cửa xe ngựa bị đẩy ra, Mạnh Ứng Hổ xuống xe ngựa, trong lòng còn ôm một đống chăn gấm,

từ trong chăn lộ ra một đầu tóc đen mềm mại, làm cho người ta có thể đoán ra trong chăn gấm bao

phủ là nữ tử. Nhưng bởi vì nàng kia khuôn mặt dựa vào hướng cổ Mạnh Ứng Hổ, cho nên không thể

nhìn thấy dung mạo của nàng.

“Đại thiếu gia……”Khánh thúc nhìn thấy đại thiếu gia ôm cô nương trong lòng, hành động ôn nhu

giữ lấy, lại kinh ngạc nói không ra lời.

Mạnh Ứng Hổ lạnh lùng ra mặt, ôm người trong lòng đi vào trong phủ, hai huynh đệ phía sau thở dài,

cũng đi theo vào.

Dọc theo đường đi gặp không ít người, mọi người thấy đại thiếu gia ôm một cô nương trong lòng, đều

kinh ngạc ngừng tay làm việc. Ngay lúc hắn phải qua một tòa hồ nhân tạo, cũng vừa vặn chạm mặt

đại phu nhân.

“Ứng Hổ, người con ôm trong lòng là ai? ”

Đại phu nhân đang muốn đi Hổ Gầm Các coi con lớn nhất đã về hay chưa, không nghĩ tới đi đến nửa

đường vừa vặn gặp con. Nhìn thấy nó ôm một đống chăn ấm phủ bên trong là một vị cô nương, ngạc

nhiên hỏi.

“Nương, việc này con sẽ bẩm báo lại sau.”Mạnh Ứng Hổ không muốn ở lại nói chuyện nhiều, ánh

mắt liếc qua Giang Uy đi theo phía sau, hướng hắn phân phó,”Đi thỉnh Chương lão lại phòng ta một

chuyến.”

“Dạ.”Giang Uy nhanh chóng chạy đi mời người.

Đại phu nhân mắt thấy con lớn nhất không để ý tới bà, chạy thẳng lấy người, đầy bụng nghi vấn nhìn

thấy hai huynh đệ đi tới hướng này, ngăn người lại ép hỏi.

“Nghĩa Bằng, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Cô nương đại ca con ôm trong lòng là ai? Còn trên mặt

hai huynh đệ con là chuyện gì xảy ra? ”

“Đại nương còn phải hỏi sao? Hai người chúng con chạy đến Thanh Long thành vẫn bị đại ca đuổi

theo, bị đánh một chút, hơn nữa đại ca còn cố ý hướng mặt hai chúng con mà đánh, làm cho chúng

con mất mặt.”Mạnh Khai Vân có cơ hội nói chuyện, oa oa lên án đại ca.




“Ủy khuất hai người các con.”Đại phu nhân thở dài

Bà sớm đoán được việc thiêu túi hương, tuyệt đối sẽ làm con lớn tức giận, chỉ là không ngờ nó phát

hỏa lớn như vậy. Nhớ tới đêm của ba ngày trước, con lớn nhất phát hỏa chỉ cần một cái mắt lạnh liền

đủ dọa người, đúng là tức giận muốn điên, buổi tối toàn bộ người trong phủ cảm thấy bất an, không ai

dám ngủ.

Thịnh nộ lớn nhất là khi con lớn sai người tìm lại không thể tìm ra hai huynh đệ, sau khi biết được hai

đứa kia chạy trốn, vẻ mặt âm trầm lãnh khốc kia ngay cả bà là mẫu thân nó cũng cảm thấy sợ hãi.

“Đừng nói nữa.”Mạnh Nghĩa Bằng mặt biến sắc, loại chuyện này không cần lớn tiếng ồn ào, để hạ

nhân đều biết, Khai Vân không cần mặt mũi tam thiếu gia của mình, cũng đừng kéo hắn xuống nước.

“Đúng rồi, ta hỏi hai người các con một chuyện, các con còn chưa trả lời ta. Rốt cuộc cô nương đại

ca các con ôm trong lòng là ai?”Đại phu nhân nhịn không được truy vấn,mới vừa rồi xe