80s toys - Atari. I still have
Bá Yêu Mưu Tình

Bá Yêu Mưu Tình

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323723

Bình chọn: 7.5.00/10/372 lượt.

Trốn tránh hai năm, nhưng tình huống gặp lại thế này, Kê Thanh phát hiện bản thân vẫn còn rất khẩn trương, tay cô không tự chủ được run rẩy, vì muốn kìm chế nó, cô chỉ có thể nắm thật chặt hai tay, gần như dùng hết dũng khí cùng can đảm cả đời, tới đối mặt Phong Cẩm Thành, chồng của cô, không, phải nói là chồng trước đi!

Dù sao từ hai năm trước, cô đã đ lại tờ giấy li hôn cùng chữ kí cho anh, cô dùng mười năm thầm mến người đàn ông, nhưng hôn nhân chỉ duy trì được một năm, liền trống vắng không th tiếp tục, cô sớm nên biết, anh sẽ không thuộc về cô, vĩnh viễn sẽ không, chỉ tiếc, cô hiểu được điều này quá muộn.

Một năm hôn nhân làm tiêu tan hết tất cả kì vọng của cô, cô thật sự rất ngu ngốc, nhưng đối mặt với anh như vậy, ngoại trừ khẩn trương còn có sợ, đến tột cùng là sợ cái gì? Chính cô cũng không rõ, trừ sợ, sâu trong đáy long Kê Thanh còn có nỗi nhớ ti ti lũ lũ không ngừng không dứt, cô còn muốn anh, buông không được, cũng không bỏ được.

Phong thiếu từ trước đến nay rất ưu nhã, giống như quý tộc thời Anh quốc Trung cổ, cái loại quý khí từ trong tỏa ra, có chút xa cách, xa cách đến mức, Kê Thanh thầm mến anh mười năm, sau đó thêm một năm làm vợ anh, vẫn cảm thấy mình giống như người ngoài.

Dáng anh rất đẹp, dùng từ xinh đẹp hình dung một người đàn ông, có vẻ không ổn, nhưng Kê Thanh không nghĩ được từ hình dung khác, trên thực tế, trong mười năm thầm mến anh, Kê Thanh đều thấy tự ti, ở trước mặt anh, cô luôn cảm giác bản thân vô cùng tầm thường, tầm thường đến đáng thương, tầm thường giống như người hầu của anh.

Mặc dù xinh đẹp, nhưng không tạo cảm giác nữ tính cho người khác, rất đàn ông, rất bá đạo, bản thân anh kín đáo, rút đi vỏ ngoài ưu nhã, càng giống như một con sói bá đạo, hơn nữa ở trên giường. . . . . . Anh không yêu cô, một chút cũng không yêu, Kê Thanh có thể cảm thấy rõ ràng, anh ở trên người cô chỉ thuần túy phát tiết, không mang theo mảy may tình yêu.

Có lúc, Kế Thanh cảm giác bản thân giống như gái điếm rẻ tiền, cái loại đưa tới tận cửa kia..., cô biết rõ, anh cưới cô, hoàn toàn là do áp lực gia đình, Còn nữa..., cô đối với anh có chút chỗ dùng, thực tế rất tàn khốc, cách ảo mộng tình yêu trong đầu cô một khoảng rất xa, rất xa.

Tử Thấm nói cô ngây thơ ngớ ngẩn không giới hạn, sao lại tin tưởng thế gian này có thứ gọi là tình yêu, mặc dù có, cũng không thuộc về chuyên môn thế tục nam nữ của anh, nếu là cô trước kia, đáy lòng còn tồn tại chút hi vọng, giờ phút này cô hoàn toàn tỉnh ngộ.

"Tiểu Kê, đây là Phong tổng, đơn hàng bên ngoài của chúng ta, làm phiền Phong tổng giúp một tay mới thuận lợi đạt được… cô mời Phong tổng một ly, sau này còn có rất nhiều cơ hội hợp tác, Phong tổng, đây là Tiểu Kê phú tá công ty chúng tôi, sau này còn phiền ngài chăm sóc nhiều hơn. . . . . ."

"Kê?" Ánh mắt Phong Cẩm Thành lạnh thấu xương, nhưng chỉ một cái chớp mắt liền biến mất.

Cuối cùng cũng xuất hiện, lại trong tình huống thế này, Phong Cẩm Thành đem cắn răng nghiến lợi nuốt vào bụng, nhẹ nhàng đảo qua Kê Thanh, vô cùng khó chịu phát hiện, cô gái nhỏ này sống thật không tệ, có thể nói là tốt hơn, hình như còn mập thêm một vòng, so với da bọc xương trước kia, còn nhiều thêm một điểm quyến rũ thướt tha.

Nói thật, cưới cô, ban đầu chẳng qua cũng là thuận nước đẩy thuyền mà thôi, dù sao cũng đã đến tuổi, trong nhà sắp xếp thỏa đáng, kết hôn thì kết hôn, thêm một cô vợ đối với Phong Cẩm Thành mà nói, không hề có sự khác biệt, Phong Cẩm Thành không phải hạng người lương thiện gì, hơn nữa đã có tôn trọng, thì phải dùng nguyên tắc, nếu cô đã gả cho anh, anh cũng sẽ không khách khí.

Tối hôm đó ăn cô, phản ứng của cô, cho tới bây giờ, kí ức cũ trong Phong Cẩm Thành vẫn còn rất mới, cô ở trong ngực mình ngây ngô. . . . . . Rõ ràng đau nhức mồ hôi trên trán cũng từng giọt rơi xuống, hai cánh tay mảnh mai vẫn như cũ ôm chặt lấy anh, cắn môi, buồn bực rên rỉ từ kẽ răng đi ra, chui vào lỗ tai anh, làm anh có một loại khoái cảm làm nhục. . . . . .

Dù vậy thân thể trẻ trung gầy yếu, không có chút kỹ xảo phản ứng, vẫn làm hắn đạt được thỏa mãn, xong việc, cả người cô rúc vào trong ngực anh, càng giống một con thỏ nhỏ, biết điều như vậy, đáng yêu như vậy. . . . . . Nhưng là một con thỏ anh cho rằng đáng yêu nhu thuận như vậy, để lại một tờ thỏa thuận ly hôn liền chạy vô ảnh vô tung.

Lúc anh dần dần nghiêm túc, lúc anh dần dần để ý. . . . . . Phong Cẩm Thành không khỏi cắn răng, cho tới bây giờ, thậm chí ngay cả nguyên nhân ly hôn anh cũng không rõ, anh không cho rằng anh nợ phong lưu ở bên ngoài, thật ra thì, trước đó anh đã xử lý hết phụ nữ bên ngoài không còn một mống rồi, anh chỉ muốn ôm con thỏ nhỏ của mình an tĩnh qua ngày.

Đáng tiếc thoải mái không được mấy ngày, con thỏ nhỏ liền chạy, hai năm sau, lại đột nhiên nhảy ra trong tình huống này, thật làm cho anh đến răng nhỏ cũng ngứa ngáy, Phong Cẩm Thành ánh mắt lóe lóe, ưu nhã giơ ly rượu trong tay: "Kê tiểu thư, tên họ thật hiếm gặp, người cũng xinh đẹp, tôi mời trước một ly" nói xong, ngửa cổ uống một hơn, sau đó, cầm cái ly không bình tĩnh nhìn cô.