
tin họ là anh em, chỉ
là Thẩm Lỗi so với tính tình Thẩm Kiều thì còn tốt hơn.
“Thẩm
đại ca à, đây là đâu vậy, người bị thương sao không đến bệnh viện, lại ở trong nhà người khác vậy?” Thẩm Kiều chỉ là theo chân Thẩm Lỗi tới đây, thật ra thì Thẩm Lỗi cũng không biết đây là đâu, chỉ là theo địa chỉ mà Viêm Hạng cho rồi đến đây.
“Thiết bị y tế của nơi này so với
bệnh viện cũng không hề thua kém, hơn nữa đây còn là phân hội của Nặc ở
Mỹ.” Viêm Hạng liền nhắc nhở hai người họ, địa bàn nhỏ của anh không thể so với nơi này, không phải là nơi có thể tùy tiện tới được.
“Anh nói Nặc sao?” Thẩm Kiều liền kêu lên, không lẽ người đàn ông ngày đó cũng ở đây?
“Tiểu tử rốt cuộc cậu đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Viêm Hạng liền đem chuyện bị đuổi giết và được thăng chức kể lại rất đơn
giản, Thẩm Lỗi liền kích động bắt lấy anh: “Cậu nói Nguyệt đương gia?
Thiếu chủ là Nguyệt đương gia?”
Di◕ễnđà‿nLêQ◕uýĐôn.
“Đúng vậy.” Viêm Hạng dĩ nhiên là biết Thẩm Lỗi kích động cái gì, anh ta vẫn
luôn muốn được vào Nặc, nhưng vẫn chưa có cơ hội: “Nhật Hạng, giúp tôi
một lần đi.”
“Tôi chỉ có thể cố hết sức, không thể bảo đảm được.” Viêm Hạng chỉ có thể gật đầu một cái.
“Được, tôi biết rồi.” Thẩm Lỗi liền vui mừng.
“Viêm đại ca.” Trình Trình đang ôm hoa đi tới, liền thấy anh em của Thẩm gia, “Bạn cô sao, Thẩm Kiều, cô cũng tới thăm Viêm đại ca sao?”
“Đúng.” Thẩm Kiều liền không tự nhiên mà đáp lại một tiếng, cô ta dĩ nhiên là
còn nhớ một màn tại Hắc Hạng, cô gái này lại là vợ của người đàn ông
kia, cho dù là nhìn không thuận mắt thì hiện tại cũng không thể biểu
hiện ra được.
“Đây là Thẩm Lỗi, bạn của tôi, Trình Trình tiểu thư, Vợ của…Thiếu chủ.” Viêm Hạng liền giới thiệu.
“Thiếu phu nhân.” Thẩm Lỗi vội vàng nịnh nọt.
“Ha ha, Thẩm đại ca đừng có gọi là Thiếu phu nhân gì đó, nghe kỳ lắm, gọi
Trình Trình giống Viêm đại ca là được rồi.” Trình Trình liền đem hoa đi
thay, sau đó liền cùng bọn họ nói chuyện đến hết giờ.
[Chỉ có tại DiễễnđàànLêêQuýýĐôôn'>
Thẩm Lỗi mặc dù dáng vẻ thô kệch, nhưng nói chuyện cũng rất trơn tru, lại
biết cách ăn nói, mọi người đang cùng nhau nói chuyện vui vẻ, Thẩm Kiều
đang thừa dịp mọi chuyện hăng say, liền nói là muốn đi toilet, rồi ra
khỏi phòng.
Di◕ễnđà‿nLêQ◕uýĐôn.
Nguyệt Độc Nhất đang ở trong phòng xem tài liệu, hai ngày trước quá bận cho
nên đã bỏ quên nhiều ngày, hôm nay xem ra phải bỏ ra cả ngày để xem văn
kiện cho xong, mắt anh nhìn vào chữ kí cuối cùng, sau đó kí tên mình
lên, đem tài liệu đã xử lý xong để qua bên tay trái.
Thẩm Kiều
liền đi lung tung, vừa muốn đi tiếp đã bị người ta ngăn cản, vừa muốn
mắng người, liền ngẩng đầu lên thì trông thấymột con ngươi đen láy như
đầm lầy, lòng của cô ta liền kịch liệt rung động. Gửi thanks Edtor: Rea
All: Về lịch post thì ta cũng không chắc, nhưng không quá 3 ngày đâu, và cứ yên tâm là sẽ không drop nhé. Mọi người đoán xem chương sau anh ĐN sẽ như thế nào nhỉ, JQ chăng. Ai đoán đúng ta tặng luôn hai chương nào !
Nguyệt Độc Nhất đang uống cà phê liền cau mày, chỉ là trong nhà anh và Trình Trình bình thường cũng không có quá nhiều người lui tới, cho nên bên ngoài sẽ không có bảo vệ ở, nhưng người bình thường muốn vào đều bị ngăn ở ngoài cửa: “Cô là ai, vào đây bằng cách nào?”
DiễnđànLêQuýĐôn.
Thẩm Kiều nuốt nước miếng một cái, liền đỏ mặt: “Cái đó…Xin chào, tôi là Thẩm Kiều, chúng ta đã gặp nhau rồi, lần trước là tại Hắc Hạng.”
“Thẩm Kiều? Không nhớ rõ. Tôi hỏi là cô làm sao lại vào được đây?” Nguyệt Độc Nhất liền cau mày, trong mắt hàm chứa không có sự kiên nhẫn.
Bị sắc mặt lạnh lẽo của Nguyệt Độc Nhất dọa cho sợ, Thẩm Kiều liền lui về phía sau một bước, nhưng lại nghĩ đây là cơ hội khó mà có được, hơn nữa cô ta cũng không phải không thích bộ dạng lãnh khốc này của anh, cô ta còn tự tin về điều kiện của cô ta chẳng hề thua kém cái người gọi là Trình Trình kia, nếu như anh nguyện ý, cô ta có thể làm tình nhân của anh, sau đó để cho anh từ từ yêu thương mình, cuối cùng sẽ làm chủ mẫu của Nặc.
DiễnđànLêQuýĐôn.
Nghĩ tới từng bước của câu chuyện, Thẩm Kiều liền lấy lại dũng khí: “Tôi tới đây là để thăm Viêm đại ca.”
Bạn của Viêm Hạng? “Anh ta đang ở khu bệnh phía trước, đây không phải là nơi mà cô nên tới.” Nguyệt Độc Nhất liền bưng chén cà phê lên rồi xoay người lại.
Lúc này đây Nguyệt Độc Nhất đang mặc quần áo bình thường ở nhà, một chiếc quần kaki dài màu đất, cộng thêm một chiếc áo T-shirt màu trắng, so với ngày đó càng thêm vẻ tùy tiện, nhưng càng thêm hấp dẫn mê người, Thẩm Kiều đã bị bóng lưng của anh hấp dẫn đến choáng váng đầu óc, hình như vẫn không nhận ra ý định đuổi khách của Nguyệt Độc Nhất.
Đang lúc còn muốn nói chuyện, Trình Trình liền đi vào: “Thẩm Kiều, cô không tìm được phòng vệ sinh sao?”
DiễnđànLêQuýĐôn.
“A, ừ, nơi này lớn quá, đi tới đi lui liền bị lạc đường.” Thẩm Kiều nhìn thấy Nguyệt Độc Nhất nghe được âm thanh của Trình Trình liền ngẩng đầu lên, ánh mắt giống như là không hề bận tâm tới, xem ra anh cũng không có yêu vợ lắm.
“Lại đi xem Viêm Hạng sao?” Nguyệt Độc Nhất liền mất hứng hỏi. Thế nhưng t