Polly po-cket
Bà Xã Triệu Đô Mua Một Tặng Một

Bà Xã Triệu Đô Mua Một Tặng Một

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324104

Bình chọn: 7.5.00/10/410 lượt.

ày nhất định sẽ là một người chồng tốt, một người ba tốt.

Ti vi cũng mạnh dạn đưa tin thân mật trước đây của hai người, lại đưa ra hình ảnh thân mật của họ, giới truyền thông đánh giá, Diệp tam thiếu cuối cùng cũng đã vì một cái cây mà bỏ đi cả một rừng cây, hai người trải qua biết bao nhiêu trắc trở, cuối cùng đã ở bên nhau, chứng minh Vân tiểu thư chính là chân mệnh thiên nữ của Diệp tam thiếu.

Trình An Nhã cười nhạt, trải qua biết bao trắc trở á?

Bọn họ đã trải qua trắc trở gì chứ?

Là trải qua ám sát, hay là sát cánh phấn đấu bên nhau? Hay là ai lại vì ai mà làm một chuyện kinh thiên động địa?

Lại còn trải qua biết bao trắc trở nữa chứ, nếu như bọn họ như vậy gọi là trải qua bao nhiêu trắc trở, vậy thì trong từ điển còn có thành ngữ “thuận buồm xuôi gió” nữa hay không?

Nói nhăng nói cuội.

Quả nhiên là không nên coi báo giải trí quá nhiều, sai sự thật quá.

Chân tướng, chính là phù vân.

Diệp tam thiếu đích thực ngày nào cũng chạy đến bệnh viện, khi đến đưa con trai đi bằng cửa sau, khi về thì nghênh ngang đi một mình bằng cửa chính, nếu như có phóng viên nào tóm được hỏi anh chuyện liên quan đến kết hôn, anh quyết im lặng không trả lời.

Hỏi nhiều quá anh sẽ lạnh lùng buông một câu, liên quan gì đến mấy người.

Sau khi tắt ti vi, Trình An Nhã ném bừa điều khiển đi, cầm lấy tờ báo mà y tá đưa cho, cũng là báo giải trí, tin trang nhất vẫn là Diệp Sâm bọn họ.

Trình An Nhã nhẹ nhàng vò nát tờ báo, làm động tác ném bóng rổ rất tiểu chuẩn, tờ báo bị vo tròn trong không trung quét một đường cong tao nhã rồi rơi tọt vào thùng rác.

“Mami, mami nóng nảy rồi.” Vừa hay Ninh Ninh mở cửa ra, thò khuôn mặt đáng yêu vào, nhìn tờ báo bị vo tròn trong thùng rác liền cất lời chọc ghẹo Trình An Nhã, cậu tươi cười bước vào phòng, thơm mami đánh chụt một cái.

“Nằm viện lâu như vậy, ai thì sẽ cảm thấy nóng nảy có được không hả?”

“Ừm, hiểu rồi.” Ninh Ninh thực sự không nhịn nổi phì cười, hai tay véo má Trình An Nhã, kéo ra, “Mami, mami thật là đáng yêu.”

Trình An Nhã vỗ tay cậu xuống, sầm mặt, “Biến.”

“Mami, mami đừng như vậy mà, daddy chẳng phải không nói gì sao.”

“Liên quan gì đến mami?” Trình An Nhã cứng đầu nói, tiện tay cầm cuốn tiểu thuyết ngôn tình thiếu dinh dưỡng Ninh Ninh mang vào.

Ninh Ninh nhướn mày, rất điềm nhiên chỉ ra, “Mami, truyện cầm ngược rồi.”

Khóe môi Trình An Nhã co giật, liếc xéo Ninh Ninh một cái, Ninh Ninh vội rụt vai, ặc…cậu rất là vô tội mà, chỉ là chỉ ra lỗi sai của mami, để mami đọc truyện tiện lợi hơn mà thôi.

Ninh Ninh, “Mami, mami nghĩ mà xem, đứa bé trong bụng cô Vân vẫn chưa thành hình, con ở đây đã là một đứa con trai thiên tài như thế này, trừ phi daddy là đồ ngốc, nếu không sẽ không chọn cô ta đâu.”

Trình An Nhã bị Ninh Ninh chọc cho phì cười, cô gõ đầu cậu, “Daddy của con ấy à, trừ phi là bản thân tự nguyện, chứ không ai có thể ép ông ấy, bởi vì daddy thích con cho nên mới chiều con, nếu như ông ấy không thích con nữa, bỏ mặc con thì con có thể làm gì được.”

“Ai nói con không thể làm gì?” Khóe môi Ninh Ninh nở ra một nụ cười tao nhã ngọt lịm, “Con sẽ cho nổ MBS.”

Trình An Nhã, “…. Con giỏi rồi.”

“Tất nhiên rồi.”

Trình An Nhã không cả muốn cười, đau đầu đỡ trán, “Mami cảm thấy cần phải cách li con với Diệp tam thiếu, mami nhớ là mami không dạy con hành vi bạo lực như vậy.”

Ninh Ninh, “…. Mami, con sai rồi.”

Trình An Nhã trợn mắt nhìn cậu một cái, Ninh Ninh mỉm cười.

“Mami, ngày mai là thứ bảy, chúng ta đi nghỉ mát có được không?”

“Nghỉ mát?”

“Đúng vậy, đây là ý của daddy, chúng ta cùng đi.”

Bờ biển ngoại ô phía tây thành phố A.

Xe của Diệp Sâm dừng lại trước một căn biệt thự, đây là một căn biệt thự xanh trắng xen kẽ theo phong cách châu Âu, tọa lạc trên một bãi cát trắng muốt.

Phía sau là một hàng cọ vây quanh, rất nhiều tảng đá có hình thù kỳ dị xếp chồng lên nhau, phối hợp cùng với tòa biệt thự, tạo thành bức tranh phong cảnh vô cùng tươi đẹp.

Trời xanh mây trắng, bãi cát trắng muốt, đại dương bao la, từng đàn hải âu tung bay rập rờn, phong cảnh khiến lòng người say mê, tấ cả đều vô cùng tươi đẹp, Trình An Nhã không kìm được kêu lên: “Đẹp quá!”

Đây đích thực là chốn nghỉ mát tuyệt vời.

“Chúng ta sẽ ở đây hai ngày.” Diệp tam thiếu nói, Ninh Ninh đẩy xe lăn của Trình An Nhã đến một góc, Diệp tam thiếu đem đồ đạc chuyển vào trong biệt thự.

Đồ đạc cũng không nhiều lắm, quần áo của ba người, ba chiếc laptop, còn lại đều là những thứ linh tinh, Diệp tam thiếu đã dặn người đến quét dọn từ trước nên biệt thự rất sạch sẽ, điện nước và mạng đều không có vấn đề gì, chỉ cần chuyển đồ đạc đến là có thể ở rồi.

Biệt thự có hai tầng, tầng hai có hai phòng ngủ đều có thể tận hưởng phong cảnh tuyệt đẹp của biển, Trình An Nhã vốn dĩ định ở tầng một, chân cô đi lại không tiện, lên xuống cầu thang rất phiền phức. Ai ngờ bị Ninh Ninh chiếm mất, Diệp tam thiếu và Trình An Nhã chỉ đành ở tầng trên, mỗi người một phòng.

“Hihi, mami ở lầu trên sướng thật, tha hồ đóng vai công chúa để daddy bế, cánh tay của daddy không tệ nha.”

Quả nhiên gần mực thì đen, gần đèn thì rạng. Lúc