Polly po-cket
Bà Xã Theo Anh Về Nhà Đi

Bà Xã Theo Anh Về Nhà Đi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323611

Bình chọn: 7.00/10/361 lượt.

c đó bảo hắn đưa tôi đến gặp phó tổng của bọn họ, ít nhiều cũng có thể cho tôi thêm chút can đảm, người quen thì vẫn dễ xử lý hơn.

Tôi đi đến quầy tiếp tân của công ty quảng cáo XXX, nói với tiểu thư tiếp tân: “Tôi muốn tìm tổng giám nhân sự của các cô.”

Tiểu thư kia nhìn tôi lễ phép cười, nói: “Xin hỏi cô là cô Quan Tiểu Yến phải không? Xin mời theo tôi, Vương tổng đang đợi cô.”

Tôi rụt rè nhìn cô ta gật đầu một cái, sau đó theo sau cô ta lên thang máy.

Tiểu thư tiếp tân đưa tôi tới cửa một gian phòng làm việc, thấy trên cửa treo một tấm biển viết “Phó tổng giám đốc”, tôi nghĩ thầm, thằng nhãi Vương Khải này trông thế mà chu đáo.

Vì vậy tôi vui vẻ tiến vào phòng làm việc. Vốn tưởng rằng có thể nhìn thấy bóng dáng Vương Khải trong này, song chờ lúc tôi bước vào mới phát hiện, trong phòng chỉ có một người.

Lúc này người kia đang ngồi trước bàn làm việc, đang xem một tờ báo.

Tôi thanh thanh cổ họng, tiến lên cung kính nói: “Vương tổng xin chào, tôi là thư ký của ngài, Quan Tiểu Yến.”

Người nọ chậm rãi buông tờ báo xuống, lộ ra khuôn mặt bị tờ báo che mất. Khuôn mặt kia trừ bỏ đẹp mắt ra, điểm đặc biệt nhất chính là, nó luôn phảng phất mang theo ý cười.

Khuôn mặt này mọi người cũng không xa lạ, bởi vì chủ nhân của nó là chính là cái người có tên gọi là, Vương Khải.

Tôi lúc này giống như diễn viên cầm sai kịch bản, đứng tại chỗ không biết làm thế nào cho đúng. Ai có thể cho tôi biết, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy?

Vương Khải tựa lên ghế một chút, nhàn nhã mà nói: “Thư ký Quan, đã lâu không gặp?”

Tôi bừng tỉnh đại ngộ, thiện tai, Vương Khải chính là phó tổng? Hắn không phải là tổng giám nhân sự sao? Chẳng trách tối hôm qua vội vã log out như vậy, tám phần là do sợ tôi hỏi hắn phó tổng tên gọi là gì rồi? Kỳ quái, sao lúc ấy tôi lại có thể ngu như vậy được nhỉ….

Lúc này Vương Khải có chút hào hứng mà nhìn phản ứng của tôi, tựa hồ như rất hài lòng.

Tôi thật sự có một loại xúc động muốn xông lên đem cái đầu tạp nham của hắn từng sợi từng sợi một bứt sạch sẽ, anh nha, ngày nào không gây chuyện thì ngày ấy anh sẽ chết à?

Vương Khải đã nhìn ra sự bất mãn của tôi, vì vậy mặt nghiêm túc điềm tĩnh trở lại cười nói: “Tôi đây không phải muốn cho cô một niềm vui bất ngờ sao.”

Tôi đè nén oán khí trong lòng, nói: “Vậy anh việc gì phải nói xạo?”

“Tôi không có.” Vương Khải vô tội mà nhìn tôi, ánh mắt kia, cực kỳ giả dối cực kỳ bi thương, làm cho người ta phải nén giận.

Tôi vừa định chất vấn hắn tại sao muốn giả mạo làm tổng giám nhân sự, lại đột nhiên nghĩ đến hắn tựa hồ như thật sự không có thừa nhận như vậy, chỉ là không có phủ nhận, mà tôi liền tưởng rằng như vậy… Cả nhà hắn, lại bị thằng nhãi này trêu rồi.

Được rồi, coi như bởi vì tôi ngu là được.

Nhưng mà Vương Khải lại thành lãnh đạo trực tiếp của tôi? Tôi vẫn cảm giác không được tự nhiên. Cấp trên nha, chính là cần phải kính nhi viễn chi*, nhưng mà nếu cấp trên đang đứng trước mặt bạn lại là bạn bè cùng đánh quái nói chuyện phiếm với mình, như vậy về sau bạn phải đối xử với hắn như thế nào đây? Đánh quái buôn chuyện? Tôi làm không nổi. Kính nhi viễn chi? Càng làm không nổi.

*tôn kính mà không thể gần gũi

Tôi trái lo phải nghĩ, rốt cục nói: “Vương… tổng à, ngài có thể đổi chức vị cho tôi được không?”

Mặt mày Vương Khải lộ chút ý cười, liền giống như sói xám vừa mới đùa giỡn cô bé con. Đương nhiên tôi biết chuyện này không trách hắn được, chủ yếu là do tướng mạo của hắn. Phải nói là trên đời này hiếm có người đàn ông nào có thể đem vẻ đẹp cùng với vẻ hèn hạ tập trung cùng một chỗ, mà Vương Khải xem như là phần tử trung kiên trong số đó.

Lúc này Vương Khải nhìn tôi cười cười nói: “Cô làm chi mà phải tránh tôi nha, chẳng lẽ thật sự sợ chính mình không nhịn được trước sức hấp dẫn của tôi?”

Lời này nói ra, giống như là tôi là yêu quái còn hắn là pháp sư hàng yêu trừ ma không bằng.Tôi đang muốn phản bác, lại nghe hắn nói tiếp: “Tôi mời cô đến là muốn cô làm việc cho tôi, cô lại nghĩ vớ vẩn cái gì vậy hả?”

Từ vẻ mặt của hắn lúc nói những lời này, tôi thật sự không nhìn ra nổi hắn đang giả bộ đứng đắn hay là đứng đắn thực sự, chẳng qua nghĩ đến mấy lời sáo rỗng lý luận “Nghĩ thông suốt rồi” của hắn lúc ở Maldives, tôi liền bình thường trở lại. Xem ra bạn Vương Khải hèn mọn trên phương diện công việc rất tính cực, rất tỏa sáng, điểm này làm cho tôi rửa mắt mà nhìn.

Vì vậy, tôi thu hồi tâm tư tiểu nhân của mình, nói: “Vương tổng, sau này tôi chính là thư ký của ngài.”

Vương Khải cười tủm tỉm mà gật đầu, tỏ vẻ hài lòng.

….

Mặt dày mà nói, một buổi sáng làm công việc thư ký của tôi hôm nay cũng không tệ lắm.

Kỳ thực muốn làm một thư ký tốt, cũng không phải quá khó, đương nhiên nếu như bạn muốn làm đến mức cực kỳ cực kỳ tốt, như vậy thì không còn gì để nói. Con người của tôi vốn không có chí lớn, mọi việc chỉ làm đến mức không có sai sót là tốt lắm rồi. đây là phương thức rất không có triển vọng. Làm một thư ký đủ tư cách, chỉ cần chuyên tâm làm việc, nghe lãnh đạo nói, lại thuận tiện ít nhiều phải có năng lực quan sát, n