Pair of Vintage Old School Fru
Bà Xã Của Tôi Ai Dám Theo Đuổi

Bà Xã Của Tôi Ai Dám Theo Đuổi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322651

Bình chọn: 10.00/10/265 lượt.

"Em ngược lại đáp ứng rất nhanh." Tào Thiệu Trạch bắn vào hoa hạch yếu ớt của cô. "Cái này cũng là vì đạt được mục đích mà cố ý nghênh hợp sao?" Anh không kiềm chế được mình, đôi tay lần nữa ôm lấy hông của cô, để cô phối hợp với động tác kéo ra đưa vào của anh

Một đợt lại một đợt khoái cảm kịch liệt ở trong cơ thể hai người lớn lên, anh tiếp tục đi vào, toàn thân Lý Ý Di co quắp đạt đến cao trào.

Cô gần như bất tỉnh ở trên người anh, đang lúc cô cho là tất cả đều kết thúc thì thân thể của cô bị Tào Thiệu Trạch để nằm ngang.

"Anh. . . . . . Không cần. . . . . ." Cô nỉ non nói.

"Không đủ, anh còn chưa giải phóng." Tào Thiệu Trạch áp lên trên người cô một lần nữa, lưỡi dài đưa vào trong miệng nhỏ đã khàn khàn của cô, anh câu liếm cái lưỡi của cô, khi cô nức nở nghẹn ngào liền bá đạo cướp lấy tất cả hương thơm trong miệng cô.

"Ừ. . . . . . A. . . . . ." Vừa mới trải qua cao trào nên thân thể mềm nhũn, giống như bay trên mây, Lý Ý Di đã không cách nào chống cự bất kỳ động tác gì của anh, cũng không cách nào cự tuyệt bất kỳ yêu cầu nào của ann.

Cô phối hợp với anh, cùng anh lưỡi răng quấn quýt, nuốt xuống nước miếng theo cổ họng hai người chảy xuống, hai tay của cô ôm lấy cổ Tào Thiệu Trạch, động tình cùng anh quấn lấy, hạ thân của anh gắng gượng ở trên bụng cô mè nheo, nhiệt độ đó cơ thể cô vẫn có thể cảm nhận.

"Có phải lại có cảm giác không?" Tào Thiệu Trạch nói xong, tay đã lẻn vào hạ thân của cô, ở chỗ hai người vừa mới hoan ái xong, anh chỉ đưa vào một ngón tay vào, không tốn sức chút nào.

"Ừ. . . . . ." Lý Ý Di lớn mật, mở hai chân ra, để anh thâm nhập vào sâu hơn, cô cảm thấy ngón tay của anh ở trong cơ thể cô hoạt động, cô thoải mái di động tay của mình, càng khắc sâu thể nghiệm cảm thụ.

"Nhìn, cũng chảy ra." Tào Thiệu Trạch rút ngón tay của mình ra, làm mật hoa trong cơ thể cô chảy ra liên tục không ngừng.

"Bởi vì... Em rất muốn anh..." Lý Ý Di khó nhịn xoa gồ bồng bên phải của cô, cái tay khác lại sờ lên trước ngực của anh.

"Em đủ rồi!" Tào Thiệu Trạch kích động lần nữa đẩy ngã cô, cúi đầu xuống, đưa lưỡi vào nguồn suối mật dịch của cô.

"A! A!" Lý Ý Di kích động khép chặt chân, dùng hai chân vòng lên trên cổ của anh, kẹp đầu anh ở nơi tư mật nhất của cô. "Em... Không nói láo..."

"Rất tốt, em còn chịu được." Ngược lại Tào Thiệu Trạch ngậm hoa hạch của cô, dùng răng cán hoa hạch của cô.

Anh nâng hạ thân của cô lên, để cho hông của cô cong 90 độ, như vậy anh có thể nhìn rõ ràng chỗ tư mật của cô hơn, cũng có thể đồng thời thấy rõ ràng biểu tình phóng đãng trên mặt cô.

"Em không nói láo? Như vậy, hiện tại muốn anh hung ác cắm vào sao?"

"Ừ..." Sương mù trong mắt Lý Y Di không che giấu khát vọng chút nào, giống như cho anh thấy bất luận là tư thế gì đối với cô đều là râu ria, giống như... Giống như cô hoàn toàn chấp nhận anh, không chỉ thân thể, còn có tâm của cô.

Anh đem vật to lớn của chính mình nhắm ngay hoa huyệt của cô, Tào Thiệu Trạch nhịn không được, chạy nước rút, đâm toàn bộ vào trong cơ thể cô.

"A..." Đồng thời, Lý Y Di cắn anh thật chặt.

Tào Thiệu Trạch cũng hít một hơi, Lý Y Di vong tình rên rỉ.

"Nếu em thật muốn thế này, vậy thì cho cho em là được! Nhưng tinh trùng của anh rất quý, em phải dùng thời gian cả đời để hoàn lại, không phải em nghĩ muốn quăng anh đi là có thể bỏ rơi anh được!" Tào Thiệu Trạch từ trên cao nhấp xuống, mỗi một lần đều cắm vào chỗ sâu nhất, giống như muốn xỏ xuyên qua người phía dưới.

Anh biết bản thân không thu lại được, nhưng anh làm sao có thể để cho cô sinh đứa con của bọn họ, sau đó một mình nuôi dưỡng?

"Người có thể sinh hạ đứa bé của anh chỉ có thể là vợ của anh, muốn tinh trùng của anh thì phải gả cho anh!" Anh đè chặp chân của cô ở hai bên đầu, gập thân thể cô lại, từ trên nhìn xuống, mỗi một cái đều đâm tới điểm mẫn cảm nhất trong cơ thể cô.

"Được..."

Khi Lý Ý Di điên cuồng la, Tào Thiệu Trạch cũng rên lên một tiếng, bắn vào trong cơ thể cô.

Cô nói gì? Tào Thiệu Trạch sững sờ nhìn uể oải Lý Ý Di.

Nói như vậy chỉ là muốn cô khó chịu, muốn đứa bé của anh lại vô sự, anh có ngàn vạn lý do cùng cô tiếp tục dây dưa cả đời, nhưng cô nói cái gì? Cô dám nói. "Được?"

Lý Ý Di nâng lên khóe miệng, nhìn qua giống như đang cười, cô yếu ớt cười với anh, nói: "Chỉ sợ cuối cùng người đổi ý là anh."

Tào Thiệu Trạch nhìn cô, ngơ ngác nhìn cô ngủ, tất cả tâm tình cũng bởi vì trận hoan ái kịch liệt kia mà trở nên bình tĩnh, rốt cuộc anh cũng có thể tỉnh táo suy tư chuyện đã xảy ra ngày hôm nay.

Cô đối với Thiệu Vĩ Minh không quan tâm, mà giận anh bởi vì anh không tin cô, cô còn muốn tinh trùng của anh, cố chấp nghĩ muốn một đứa bé của anh.

Đứa bé của anh, đứa bé của bọn họ?

Lòng của Tào Thiệu Trạch bùm bùm nhảy dồn dập, anh ở trong phòng vòng tới vòng lui, quá khứ như một đoạn phim ngắn lướt qua trong đầu anh. Anh biết cách nghĩ của cô nhất định có điểm đặc biệt, anh cho là anh đã thăm dò ý nghĩ của cô, cũng do lần lượt bị đả kích mới trở nên không thể tin tưởng mình.

Nếu như tỉ mỉ nghĩ lại, cô không quan tâm anh sao? Mặc dù ngoài miệng cô nói anh rất