
vì những năm gần đây, kể cả lễ mừng năm mới Danh Lị cũng là về nhà cô ăn tết, hầu hết là cô và Danh Lị luôn đi chơi cùng nhau, mà người trong nhà cô ấy cũng chưa một lần gọi điện đến tìm cô ấy.
“Công ơn dưỡng dục đến lúc tớ phải trả lại cho họ rồi”
“Điều đó cũng không nhất thiết phải dung phương thức này.”
“ Phương thức này cũng không có gì là không tốt, tớ có được một người chồng giàu có, còn có sẵn một đứa nhỏ, không nghĩ sinh đứa nhỏ cũng không quan hệ, chuyện tốt như vậy tại sao tớ lại không chấp nhận?”
“Danh Lị……”
“Yên tâm, trong cuộc sống này tớ chưa làm bất cứ điều gì trái với lương tâm, cho nên ông trời sẽ không quá tàn nhẫn đối với tớ đâu.” An Danh Lị cười trấn an cô, “ Nam Tuệ, tớ hi vọng cậu có thể là phù dâu cho tớ, có được không? Có cậu ở bên cạnh tớ, tớ sẽ có thêm rất nhiều dũng khí.”
“Nếu thật sự là như vậy, tớ cự tuyệt, bởi vì tớ căn bản là không nên cấp cho cậu dũng khí.” Nam Tuệ vẻ mặt nghiêm túc nhìn thấy cô nói.
“Nam Tuệ, đừng như vậy, cậu là bạn tốt nhất của tớ, nếu ngay cả cậu cũng không tham dự lễ cưới của tớ, vậy lễ cưới đó chẳng qua chỉ là một vở kịch thôi sao, cậu nhẫn tâm để tớ trong tình huống như vậy sao chứ?”
“Danh Lị, vì sao cậu lại muốn đám cưới này? Với những gì mà cha cậu đối xử với cậu trong quá khứ, cho dù cậu có từ chối cuộc hôn nhân này, ông ta cũng không thể nói rằng cậu là một đứa con bất hiếu, cậu….”
“Cha tớ bị ung thư dạ dày.” An Danh Lị đột nhiên mở miệng nói.
“Cái gì?” Nam Tuệ ngây người ngẩn ngơ.
“Đây cũng là tâm nguyện duy nhất của ông ấy, bảo toàn công ty do một tay ông sáng lập ra, tớ không thể không giúp.” An Danh Lị chăm chú nhìn cô, nói “Cho nên xin cậu hãy làm phù dâu cho tớ, cho tớ thêm dũng khí, được không? Nam Tuệ, không có cậu ở bên cạnh tớ, tớ sợ tớ sẽ rơi nước mắt trong lễ cưới. Tớ không muốn biến lễ cưới thành trò cười cho người khác cười chê, cậu giúp tớ có được không?”
Đối mặt với ánh mắt thỉnh cầu của cô, Nam Tuệ chỉ cảm thấy đau lòng cùng khó chịu. Cô hiểu rất rõ Danh Lị , một khi đã hạ quyết tâm, không có bất kỳ ai có thể thay đổi quyết định của cô ấy. Tại thời điểm này, cô còn có thể nói cái gì nữa?
“Được rồi, tớ làm phù dâu của cậu là được chứ gì.” Cô thở dài nói.
“Cám ơn cậu, Nam Tuệ”
***
Hôn lễ được tổ chức tại một hội trường thực lớn, phần lớn những người tới tham gia đều là những người nổi tiếng, từng được giới báo đài nhắc đến, có thể thấy được chú rễ có sức ảnh hưởng thực lớn, có bao nhiêu trọng yếu.
Nam Tuệ đi thẳng phòng nghỉ ngơi của cô dâu, nhưng trước cửa phòng có không ít khách cũng đang đứng đó, cũng biết nhiều người như vậy cô sẽ không thể nói chuyện trực tiếp với nhân vật chính được rồi.
Nói cách khác, vì nghênh đón ngày càng nhiều tân khách quan trọng, chú rễ lại càng bận rộn hơn, cô muốn nói chuyện với chú rể thì phải tìm được anh ta từ sớm, nếu không như thế này người đến chúc mừng ngày càng đông, đừng nói là nói chuyện, muốn gặp mặt anh ta cũng là một việc không dễ.
Sau khi hiểu được sự thực này, cô lập tức thừa dịp là bằng hữu tốt của Danh Lị tiến đến chúc mừng, mau chóng hướng tới phòng nghỉ.
Hội trường hiện tại đã chật kín người, cô nhanh chóng tìm kiếm bóng dáng chú rể trong đám người.
Mặc dù từ đầu đến giờ cô mới chỉ nhìn thấy chú rể có hai lần, nhưng là anh ta có một chiều cao nổi bật, cùng với bộ dáng cao ngạo lạnh lùng, cô cũng sẽ không có khó khăn gì trong việc tìm kiếm anh ta.
Quả nhiên, không đến một phút đồng hồ, cô liền thấy tên kia mang theo một thân lạnh lùng đứng ở bên sân nghe điện thoại, thân là chú rễ vậy mà bên cạnh không có một người bạn, có thể thấy được anh ta không có được bao nhiêu nhân duyên.
Lạnh lùng như vậy khó có thể thân cận nam nhân, Danh Lị cùng anh ta sau khi kết hôn, thực sẽ như lời Danh Lị như vậy lạc quan, cho dù không thể tìm được hạnh phúc, cũng có thể tìm được yên ổn sao chứ?
Cô thực không cho là đúng.
Nhưng mà mặc kệ như thế nào, hiện tại đã xảy ra rồi, việc duy nhất cô có thể làm chỉ là nghe theo thiên mệnh mà thôi.
Hít sâu một hơi, cô hướng về mục tiêu phía trước bước tới, nhưng lại đột nhiên đụng phải một người.
“A!” Cô kinh hô một tiếng, bỗng nhiên cảm giác một chút mát lạnh ở phía trước ngực.
Cô cúi đầu nhìn xuống, nhịn không được kêu lên sợ hãi.
“Ôi, trời ơi!”
Vừa rồi va chạm, ly cốc–tai trên tay đối phương đã đổ cả vào ngực cô, cũng làm cho lễ phục màu trắng của phù dâu bị nhiễm một mảng lớn màu đỏ, quả thực vô cùng thê thảm.
“Thực xin lỗi.” Phí Tị Ngân nói.
“Xin lỗi có ích lợi gì? Tôi còn phải làm phù dâu, nhưng không có lễ phục để đổi, tôi hiện tại nên làm sao bây giờ?”
Nam Tuệ quả thực khóc không ra nước mắt. Như thế nào điều này lại có thể xảy ra, cô như thế nào lại xui xẻo như vậy? Nếu như bởi vậy mà cô không thể làm phù dâu đứng cạnh Danh Lị, nhất định cô ấy sẽ rất thất vọng, thực thương tâm.
Là lễ phục đều đã biến như vậy, cô nên làm sao bây giờ đây?
“Tị Ngân, làm sao vậy?” Nhìn thấy bạn tốt dường như xảy ra chuyện gì đấy, Trử Lực Ngự đi lên trước trầm giọng hỏi.
Nam Tuệ ngẩng đầu nhìn về phía người vừa tới, hơi ngạc nhiên phát hiện