Duck hunt
Bà Xã Anh Vô Cùng Cưng Chiều Em

Bà Xã Anh Vô Cùng Cưng Chiều Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323262

Bình chọn: 9.00/10/326 lượt.

cô hướng về phía đôi môi xinh xắn kia hung hăn hôn xuống. Âu Dương Thụy hôn rất dịu dàng, vừa hôn vừa phác họa đôi môi của Hạ Tịch Nguyệt, khiến cô si mê.

Âu Dương Thụy mở mắt ra nhìn thấy cô có chút buồn cười. Tay anh mò vào trong áo của Hạ Tịch Nguyệt, nhẹ nhàng cởi áo cô xuống, cho đến khi Hạ Tịch Nguyệt thấy hơi lạnh mới phản ứng lại, cô kêu to:

“Âu Dương Thụy, anh là đồ lường gạt khốn kiếp.”

Âu Dương Thụy vừa vận động vừa cười nói với Hạ Tịch Nguyệt:

“Vợ, giữ chút hơi sức đi nếu không em lại không theo kịp.”

"Ừ —— a ——, khốn kiếp nhẹ một chút."

Hạ Tịch Nguyệt vừa thở gấp vừa mắng.

“Vợ ơi, em nói nhỏ tiếng một chút, ba mẹ đang ở dưới lầu, em không muốn họ nghe thấy chứ.”

Hạ Tịch Nguyệt lập tức che miệng mình lại, thật ra phòng này cách âm tương đối tốt, về phần Âu Dương Thụy muốn lừa Hạ Tịch Nguyệt đương nhiên là vì tình thú.

Âu Dương Thụy yêu cô chết mất, bộ dáng Hạ Tịch Nguyệt rõ ràng muốn kêu lên nhưng đành chịu đựng, mặt đỏ bừng xấu hổ. Hạ Tịch Nguyệt nếu biết ý nghĩ giờ này của anh nhất định sẽ mắng anh là biến thái.

Triền miên cả buổi chiều, Âu Dương Thụy mới thả Hạ Tịch Nguyệt ra, dù sao cha mẹ vẫn còn ở dưới lầu anh không thể quá phận. Cũng chỉ muốn cô có hai lần, mới thả cô ra để cho cô ngủ.

Gần tối Hạ Tịch Nguyệt thật không dễ dàng gì, từ trên giường bò dậy đi ăn bữa tối. Thật ra thì Hạ Tịch Nguyệt không muốn ăn nhưng nghĩ đến cha mẹ chồng đang ở dưới nhà, cô vì nguyên nhân kia mà không xuống ăn thì thật mất mặt.

Hạ Tịch Nguyệt chịu đựng thân thể đau nhức đi xuống lầu dưới, Mộc Tiểu Tiểu nhìn thấy Hạ Tịch Nguyệt đi xuống, bà quan tâm hỏi:

“Nguyệt Nguyệt làm sao con lại xuống đây, thân thể không thoải mái nên ở trên lầu nghỉ ngơi cho khỏe, Thụy này cũng thật là nhìn thân thể con đi, nó không biết tiết chế một chút sao? Cái người này làm người ta mệt muốn chết rồi, về sau nhất định sẽ hối hận thôi.”

Mộc Tiểu Tiểu giận chỉ trích Âu Dương Thụy. Còn Hạ Tịch Nguyệt nghe thấy lời của Mộc Tiểu Tiểu nói, mặt đỏ như trái cà chua, thật muốn tìm cái lỗ chui xuống cho rồi.

Đúng lúc đó thì Âu Dương Thụy từ thư phòng đi ra. Âu Dương Thụy nhìn thấy Hạ Tịch Nguyệt đang ngủ ngon không đành lòng quấy rầy cô nên tới thư phòng xử lí chuyện công ty, bởi vì buổi chiều anh muốn ở nhà với Hạ Tịch Nguyệt nên không đi làm.

Từ thư phòng ra ngoài, anh xuống dưới lầu thì nghe được hai người đang nói về anh, thấy dáng vẻ xấu hổ của vợ, Âu Dương Thụy cười tươi đi tới bên người cô nhẹ nhàng ôm hông của cô, đỡ cô đến ghế sa lon ngồi xuống.

“Sao không ngủ thêm một lát, không phải em nói em rất mệt sao?”

“Em……..”

Mẹ chồng còn đang ở bên cạnh Hạ Tịch Nguyệt sao có thể nói. Nhìn mặt cô đang đỏ, Âu Dương Thụy không trêu cô nữa, cười nói:

“Được rồi, đi thôi, ăn cơm tối xong chúng ta về nhà.”

"Ừm."

Hạ Tịch Nguyệt gật đầu. Mộc Tiểu Tiểu nhìn thấy Hạ Tịch Nguyệt không nói lời nào cho là thân thể cô không khỏe, bà tức giận mắng Âu Dương Thụy:

“Thụy, con nên biết tiết chế một chút, không nhìn tình trạng cơ thể của vợ con sao, làm sao có thể chịu được mãnh liệt của con.”

"Mẹ."

Hạ Tịch Nguyệt xấu hổ kêu lên tiếng, còn có người giúp việc ở đây, tại sao mẹ lại nói những lời mắc cỡ như vậy. Nhìn mẹ chồng còn có ý định nói tiếp, Hạ Tịch Nguyệt mở miệng ngăn bà lại.

"Ơ ~, da mặt Nguyệt Nguyệt của chúng ta thật là mỏng, mẹ không nói không được sao?”

“Đúng rồi, Thụy, con vừa nói con ăn cơm xong đi về sao. Không ở lại thêm sao?”

“Không, biệt thự kia cách công ty tương đối gần, sáng mai con muốn tới công ty sớm.”

Mộc Tiểu Tiểu nghe những lời này có chút thất vọng, Hạ Tịch Nguyệt nhìn thấy vậy liền nói với Âu Dương Thụy:

“Thụy, tối nay chúng ta ở lại đây có được không? Em còn chưa đi thăm hết biệt thự này nữa.”

Âu Dương Thụy như thế nào lại không nhìn ra Hạ Tịch Nguyệt ý nghĩ trong lòng chứ. Cười với Hạ Tịch Nguyệt nói:

"Được rồi."

Mộc Tiểu Tiểu vui vẻ sau khi nghe thấy Âu Dương Thụy đồng ý ở lại, bà liền quay qua nói với người giúp việc:

“Nhanh đi chuẩn bị cơm đi, gọi lão gia xuống ăn cơm luôn.” Mộc Tiểu Tiểu đương nhiên biết Hạ Tịch Nguyệt làm vậy là vì bà.

Ăn cơm tối xong, ở dưới lầu nói chuyện cùng Mộc Tiểu Tiểu và adb tới khuya. Hai người trở về phòng, rửa mặt chuẩn bị đi ngủ. Hạ Tịch Nguyệt nằm trên giường lăn qua lăn lại không ngủ được.

Hạ Tịch Nguyệt không ngủ được sao Âu Dương Thụy có thể ngủ, nhìn cô đang trăn trở mình không ngủ, anh đưa tay ôm cô vào trong ngực. Trong bóng tối Hạ Tịch Nguyệt không thấy được nét mặt của Âu Dương Thụy, nằm trong ngực anh, cô nhỏ giọng nói:

“Sao anh còn chưa ngủ?”

“Em không ngủ sao anh có thể ngủ được, tại sao em vẫn chưa ngủ?”

Âu Dương Thụy dịu dàng nói.

“Em…em không ngủ được.”

Âu Dương Thụy nghe cô nói không ngủ được, ánh mắt anh lập tức lóe lên, phúc hắc cười cười:

“Vợ ơi, em không ngủ được anh cũng thế, hay chúng mình làm chút vận động đi, như vậy sẽ giúp ngủ ngon.”

Lông mày Hạ Tịch Nguyệt lập tức nhíu lại, bĩu môi tức giận nói:

“Không cần, cả buổi chiều không phải anh đã muốn rồi sao, bây giờ còn muốn nữa, eo với lưng của em đau lắm, nếu không chúng ta chỉ tâm